Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 92
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:48:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Uy dám tin, năm nay năm mươi lăm tuổi, mới chỉ tiếp xúc với các vệ sinh viên từ mười năm . Người thường căn bản thể , chỉ đầu đội an ninh khu vực như mới phương thức liên lạc. Hơn nữa, phương thức liên lạc vẫn là qua trung gian, để trung gian thông báo cho vệ sinh viên. Suốt mười năm trời, tiếp xúc với hơn hai mươi vệ sinh viên, nhưng đây là đầu tiên, thấy một vệ sinh viên cấp trung trẻ tuổi đến .
Khi phụ nữ đến gần, Vương Uy mới rõ diện mạo của cô. Cô cao hơn một mét bảy, dáng thon thả, ánh mắt trong suốt và sắc bén, dường như thể thấu hiểu thứ, toát lên vẻ khí. Mái tóc đen dài tùy ý xõa xuống, khuôn mặt tuấn mỹ sự yếu đuối của phụ nữ truyền thống, mà là vẻ dũng, hào sảng.
Tách!
Lại một bong bóng nữa cô thổi vỡ.
Cô đến mặt Vương Uy, lấy một cuốn sổ nhỏ màu đỏ sẫm từ .
Vương Uy nhận lấy, lập tức xem thông tin.
Khương Huệ Huệ, vệ sinh viên cấp trung, trực thuộc Sở Vệ sinh Môi trường khu vực Đông Long Quốc. Nhìn xuống con dấu thép bên , hẳn là sai.
“Xin chào.”
Vương Uy trả cuốn sổ nhỏ cho Khương Huệ Huệ, cúi chào cô.
Khương Huệ Huệ bỏ cuốn sổ túi, đến mặt Cửu Chỉ.
Cô cúi đầu xem xét, nhẹ giọng : “Quả nhiên là Cửu Chỉ, sát thủ cuối bảng Tử Vong, đối tượng truy nã của Sở Vệ sinh chúng .”
Vương Uy lúc mới thở phào nhẹ nhõm, vì nếu chuyện do vệ sinh viên tiếp quản, thì còn liên quan gì đến nữa.
Mấy thành viên trẻ tuổi khác xung quanh đều ngớ .
Đối tượng truy nã của Sở Vệ sinh Môi trường?
Chẳng đây là nơi dọn dẹp vệ sinh ? Họ cũng quyền truy nã ?
Chẳng lẽ trộm cây chổi của vệ sinh viên?
Trong lúc những còn đang ngơ ngác hiểu gì, Khương Huệ Huệ đeo găng tay đen , ngón tay cô men theo vết đạn đầu, trực tiếp đ.â.m .
Rắc!
Xương sọ vỡ vụn.
Mấy thanh niên ở đây đều chút buồn nôn.
Khương Huệ Huệ dựa sức mạnh thô bạo, cạy hai viên đạn từ đầu Cửu Chỉ.
Cô quan sát kỹ lưỡng, khẽ : “Mẫu mã là 50AE.”
Cô lấy một túi nhựa trong suốt từ , cho hai viên đạn đó.
“Thi thể còn mới, , hôm nay ở đây xảy chuyện gì ?” Khương Huệ Huệ tiện tay ném găng tay xuống đất.
“Nói thì, hôm nay thật sự xảy chuyện lớn.”
Vương Uy kể bộ sự việc Từ Mộc báo án hôm nay một cách chi tiết.
Miệng Khương Huệ Huệ nhai kẹo cao su, vẫn luôn lắng .
Sau đó, cô nhẹ nhàng gật đầu, “ , các rút quân , chuyện sẽ do chúng giải quyết, đó các chỉ cần phối hợp là .”
“Vâng.”
Vương Uy gật đầu, chỉ mong sớm thoát khỏi chuyện .
Từ Mộc trở về biệt thự, Mộng Uyển Ước và Diệp Đồng đều ở đó.
Anh chỉ kể sơ qua sự việc cho Diệp Đồng, còn chuyện chiến đấu với Cửu Chỉ, một lời nào, chỉ sợ Diệp Đồng lo lắng. Hôm nay gọi Mộng Uyển Ước đến, tiện thể dọn dẹp hết camera ở đây.
Chuyện của Lâm Dương tạm thời kết thúc, chắc chắn thể để tùy tiện theo dõi lúc nơi. Từ Mộc hôm nay giữ Mộng Uyển Ước , ăn cơm xong mới để cô rời .
Sau khi ăn uống no nê, Từ Mộc đồng hồ, vẫn đến tám giờ tối, nghĩ bây giờ ngủ sớm . khi ăn cơm xong, thật sự gì để .
lúc Từ Mộc chuẩn để Diệp Đồng về phòng, điện thoại của reo lên. Anh lấy xem, phát hiện là Phùng Nguyệt.
Từ Mộc do dự một chút, điện thoại, “Có chuyện gì?”
“Hôm nay cảm ơn , mặc dù mục đích của là cứu .” Phùng Nguyệt qua điện thoại.
“Không gì, cũng coi như quen cũ.”
Từ Mộc điện thoại, “Nghỉ ngơi cho , nếu chuyện gì, cúp máy đây.”
“ đang ở ngay cổng khu biệt thự của .” Phùng Nguyệt ở đầu dây bên .
Từ Mộc , liền nở một nụ , “Sao? Lại định liên kết với Lâm Dương để hại ?”
“Anh đừng mỉa mai nữa, tìm , là hạ quyết tâm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-92.html.]
Phùng Nguyệt ở đầu dây bên khổ một tiếng.
Từ Mộc do dự một lát, vẫn quyết định xem thử, ít nhất Phùng Nguyệt cũng vị trí của cô . Tìm mà tự đến tận nơi. Chứ như đây, gọi Từ Mộc như gọi một con ch.ó .
“Điện thoại của ai thế?”
Diệp Đồng rửa bát đũa sạch sẽ, tươi từ trong bếp .
“Phùng Nguyệt, bà chủ quán bar đó.”
Từ Mộc hề giấu giếm, “Cô cảm ơn cứu cô hôm nay, đang ở cổng tiểu khu.”
“Vậy thì .”
Diệp Đồng với Từ Mộc.
“Tối khuya , em cứ yên tâm như ?” Từ Mộc lườm một cái.
“Đương nhiên là yên tâm.”
Diệp Đồng chỉ mong Từ Mộc ở ngoài ăn uống no say, cho cô nghỉ mấy ngày. Từ Mộc vẫn quyết định ngoài xem Phùng Nguyệt rốt cuộc giở trò gì.
Anh đến ngoài khu biệt thự, ở cách đó xa, quả nhiên thấy một chiếc Porsche Cayenne. Anh dùng thần thức quét qua, xe quả thật chỉ một Phùng Nguyệt.
Thế là tới, như đây, chủ động ghế .
“Nói , tìm chuyện gì?” Từ Mộc hỏi với vẻ mặt bình tĩnh.
Phùng Nguyệt lái xe rời , đến bãi đỗ xe ngầm cách đó xa. Cô như đây, đỗ xe một góc vắng , chủ động mở cửa xe ghế .
Sau khi , cô liền nhấn chìa khóa xe, khóa cửa xe .
“Từ Mộc, em chuẩn .”
Phùng Nguyệt Từ Mộc, trong gian chật hẹp của xe, thở của cô truyền rõ ràng tai Từ Mộc.
“Đi? Ý gì?” Từ Mộc hỏi.
“Em chuẩn rời khỏi Giang Thị, vốn dĩ nhà của em cũng ở đây.”
Tay Phùng Nguyệt đặt lên đùi Từ Mộc, “Thật lòng mà , trong mắt em , nhưng ai thể ngờ, những khác em gặp đều bằng .”
“ cứ coi như cô đang khen .”
Mèo con Kute
Từ Mộc đẩy tay Phùng Nguyệt , “Đừng thế, căng thẳng đấy.”
Phùng Nguyệt rút tay về, vẻ mặt bình tĩnh : “Em đắn đo, cuối cùng quyết định trả những gì em nợ .”
“ cứ coi như mạng cô đáng giá ba mươi triệu, cộng thêm những khoản lặt vặt chi cô đây, cô đưa năm mươi triệu là .” Từ Mộc lấy điện thoại , Phùng Nguyệt , “Chuyển khoản trực tiếp cho .”
“Em nhiều tiền như .” Phùng Nguyệt thản nhiên .
“Vậy cô lấy gì để trả ?”
“Bằng chính em.”
Phùng Nguyệt thẳng mắt Từ Mộc.
“Ha ha.”
Từ Mộc ngửa đầu bật , đó xua tay , “Phùng Nguyệt, trong mắt cô ngốc đến ? Thật sự nghĩ sẵn lòng vì vẻ bề ngoài của cô mà bất cứ điều gì ?” Anh còn là Từ Mộc của , càng Tiền Cương đây.
Theo như hiểu về Phùng Nguyệt, cô thể dùng thể để nhờ giúp việc gì đó.
“Em chỉ là báo đáp, bất kỳ điều kiện nào.” Phùng Nguyệt chút biểu cảm.
“Thật ?”
Từ Mộc căn bản tin, đ.á.n.h giá Phùng Nguyệt, như thể đang xem một màn trình diễn của chú hề, “ thừa nhận cô giỏi ăn , nhưng giỏi ăn mà cách vận dụng thì vô ích, cách vận dụng mới hữu ích.”
Đôi mắt quyến rũ của Phùng Nguyệt chợt sững , chút do dự, bắt đầu thể hiện sự “khéo léo” của . Từ Mộc ngây , thể tin Phùng Nguyệt dám điều đó.
Từ Mộc trở về biệt thự, là mười rưỡi đêm.
Anh chiếc xe của Phùng Nguyệt khuất dạng, chìm suy tư.
Thông qua thần thức, thấy Phùng Nguyệt trong xe, cô đang , đau lòng. Tuy nhiên, nhanh đó, chiếc xe rời khỏi phạm vi cảm nhận của Từ Mộc.
Cho đến bây giờ, vẫn hiểu tại Phùng Nguyệt như .
Từ Mộc tại chỗ do dự lâu, chủ động gọi điện cho Phùng Nguyệt, nhưng báo thuê bao liên lạc . Anh lập tức đến bãi đỗ xe ngầm của , lái chiếc Lamborghini, đến quán bar của Phùng Nguyệt.
Anh hỏi rõ ràng đối mặt, nhưng khi đến nơi, phát hiện đèn quán bar sáng, xung quanh tụ tập nhiều , đều tình hình. Từ Mộc ở ven đường, thấy hai chữ lớn dán cửa quán bar, “Sang nhượng.”