Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 263
Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:14:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Mộc bắt máy, mà cúp , gửi một tin nhắn cho Phùng Nguyệt bảo lát nữa sẽ gọi .
"Vợ, em thử ."
"Được."
Diệp Đồng thấy kỳ diệu, cô từng cảm giác .
Cứ như một công cụ từng sử dụng, cầm lên tay là thể vận dụng thuần thục.
Diệp Đồng vận chuyển Khí trong cơ thể.
Ong!
Trong chớp mắt, một luồng gió mạnh nổi lên trong biệt thự.
Xung quanh cơ thể Diệp Đồng, xuất hiện một chiếc chuông lớn màu đen, đường kính một mét rưỡi, cao ba mét, hình bán trong suốt.
Từ Mộc ngẩng đầu lên cao, may mà nhà ở biệt thự, trần nhà cao hơn một chút.
Nếu là một căn hộ chung cư cao tầng bình thường, độ cao ba mét thể rung vỡ cả trần nhà.
Sau khi thi triển xong, Diệp Đồng bắt đầu thở hổn hển liên tục, rõ ràng Khí trong cơ thể cô gần như cạn kiệt.
Dù đây cũng là công pháp cấp Địa, mà cảnh giới của Diệp Đồng lúc cũng chỉ mới Minh Kình sơ kỳ.
lúc , chiếc chuông đen dần dần biến mất, như tắc kè hoa, hòa gian phòng khách biệt thự.
Diệp Đồng bên trong cũng biến mất theo.
Từ Mộc gần xem xét, vẫn thể thấy sự khác thường.
nếu ở trong rừng sâu, đặc biệt là khi trời tối sầm, sẽ khó phát hiện .
Từ Mộc dùng nắm đ.ấ.m gõ mấy cái, cảm giác như thép.
Anh đ.ấ.m một cú lên.
Ong!
Chuông Ảnh Vệ phát tiếng ngân dài.
Từ Mộc tiên dùng sức mạnh Minh Kình sơ kỳ.
Rầm!
Tiếng chuông vang hơn, nhưng cản đòn tấn công của Từ Mộc.
Tiếp theo, Từ Mộc nâng sức mạnh lên Minh Kình trung kỳ.
Cũng như nãy, nó vẫn cản đòn tấn công .
Thấy , Từ Mộc gật đầu hài lòng.
Thật , việc thể phòng ngự cảnh giới cao hơn là .
Từ Mộc tiếp tục dùng Minh Kình hậu kỳ.
Rắc!
Trước mắt xuất hiện vết nứt.
Từ Mộc thi triển một chút nữa, Chuông Ảnh Vệ vỡ vụn, để lộ Diệp Đồng đang ẩn bên trong.
"Không tệ, công pháp ."
Từ Mộc nở nụ .
Một phụ nữ như Diệp Đồng, trừ khi gặp chuyện đại sự gì đó dẫn đến hắc hóa, nếu tuyệt đối thể tay g.i.ế.c .
Cô đang ở Minh Kình sơ kỳ, đối mặt với Minh Kình trung kỳ, khả năng cao cũng đối thủ.
cô thể dùng công pháp để ẩn nấp và phòng thủ.
Cô cần chiến đấu, chỉ cần trốn ở đây, gửi tin nhắn cho Từ Mộc, chờ đợi cứu viện là .
"Vợ, còn tặng em thêm một công pháp nữa."
Từ Mộc nắm lấy tay Diệp Đồng, thử đầu tiên, bây giờ thứ đều nhẹ nhàng thuần thục.
Anh cũng truyền Khiên Gió cho Diệp Đồng.
"Công pháp nãy chỉ thể yên tại chỗ, còn công pháp thể chạy sử dụng."
Từ Mộc kéo Diệp Đồng sân vườn biệt thự, "Được , em thi triển công pháp xem."
Diệp Đồng gật đầu, cô hít một thật sâu, xung quanh cơ thể cô tức thì hiện lên những làn gió nhẹ.
Từ Mộc giáng một quyền bụng Diệp Đồng.
nắm đ.ấ.m của , còn cách Diệp Đồng hai mươi centimet, cơ thể Diệp Đồng bay ngược .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-263.html.]
Cô liên tục lùi về phía , thấy rõ sắp va bức tường phía .
cũng như nãy, vẫn còn cách hai mươi centimet, cơ thể cô bật trở .
Từ đầu đến cuối hề thương chút nào.
"Ông xã, công pháp thú vị quá, em cảm thấy như xung quanh cơ thể em một lớp đệm giảm chấn dày ."
Diệp Đồng kinh ngạc Từ Mộc.
" , công pháp là như thế đấy, tương đương với việc xung quanh cơ thể em vật đệm, nếu ai tấn công em, nhớ dùng ."
Từ Mộc nhắc nhở.
"Em ."
Diệp Đồng gật đầu mạnh mẽ, "Ông xã, truyền cho em công pháp lợi hại như , còn cái nào nữa ?"
"Yên tâm, còn cái hơn." Từ Mộc vỗ vai Diệp Đồng, "Xong , em ."
Diệp Đồng khẽ cúi đầu, ban đầu cứ nghĩ là Từ Mộc vẫn thỏa mãn.
Không ngờ, chỉ lo lắng cho sự an của , nên mới truyền thụ cho cô công pháp lợi hại như .
Diệp Đồng đến mặt Từ Mộc, nhón chân, chạm nhẹ lên môi , vội vàng chạy về phía gara.
Từ Mộc bóng lưng Diệp Đồng chạy trốn, nhịn .
Anh trở biệt thự, ghế sofa, gọi điện cho Phùng Nguyệt.
Sau khi Phùng Nguyệt bắt máy, giọng chút run rẩy, "Đại ca, cứu em với!"
"Sao ?"
Từ Mộc đến đây, thần sắc trở nên căng thẳng.
"Tên bảo vệ đó, chính là đàn ông trung niên cụt tay , em chịu nổi nữa ." Phùng Nguyệt đại khái kể chuyện xảy ngày hôm qua cho Từ Mộc.
Từ Mộc đến đây, hề bất ngờ.
Trong cốt truyện, mô tả về là như , tính tình hung bạo, g.i.ế.c bao nhiêu .
Cụt một cánh tay còn coi là hành động đại từ thiện .
"Em chờ đó, qua tìm em ngay." Từ Mộc thể nỗi sợ hãi trong giọng điệu của Phùng Nguyệt.
Anh quyết định qua an ủi một chút, đặc biệt là tên hung tàn , ngay mắt cô .
Phùng Nguyệt sợ hãi mới là lạ.
Từ Mộc đến Tập đoàn Mộc Nguyệt, lúc đó đúng chín giờ sáng.
Vừa đến cổng công ty, thấy Trương Khuyết bên ngoài phòng bảo vệ, đang hút thuốc.
Từ Mộc mỉm qua, "Tiền bối, quả nhiên giữ lời, hôm qua bảo vệ Phùng Nguyệt."
Anh cần tâng bốc Trương Khuyết một chút, như , dựa tâm lý của một tiền bối, chắc sẽ gây rắc rối cho Phùng Nguyệt.
"Ha ha, hôm qua với , ăn lương vô ích ." Trương Khuyết hút một thuốc.
"Tiền bối, như chắc chắn thiếu gì, đường đến đây mua gì, cái tặng ." Từ Mộc lấy hai bao Thiên Diệp dạng điếu nhỏ từ trong túi, "Cha thường hút loại ."
"Từ Thủ ?" Trương Khuyết nhận lấy túi, đầu hiện lên một hai điểm hảo cảm.
"Tiền bối về cha ?" Từ Mộc chút kinh ngạc.
"Ở Giang Thị, Từ Thủ cũng là một doanh nhân thành đạt, mà mới là bình thường chứ?" Trương Khuyết cũng khách khí, đặt túi xuống đất bên cạnh.
Mèo con Kute
" ." Từ Mộc , "Vậy đây."
Trương Khuyết gật đầu, khi Từ Mộc xa, mới đầu , bóng lưng Từ Mộc mà trầm tư.
Từ Mộc con đường gần tòa nhà, phát hiện ven đường ở đây, và cả bãi cỏ bên cạnh, đều m.á.u tươi.
Hai công nhân đang dùng nước xịt rửa.
"Chú! Sao ở đây m.á.u ?" Từ Mộc nhíu mày hỏi, Phùng Nguyệt cũng quá bất cẩn , chẳng tối qua dọn dẹp ?
"Hôm nay sếp tổng sẽ mời chúng ăn thịt bò, đặc biệt mua một con sống, để bảo vệ g.i.ế.c mổ tại chỗ đó." Một đàn ông trung niên .
Từ Mộc đến đây, mới khẽ gật đầu, Phùng Nguyệt cũng khá thông minh.
Đến văn phòng.
Từ Mộc phát hiện Phùng Nguyệt quầng thâm mắt, như trang điểm nhẹ kiểu mắt khói, một phong vị riêng.
"Đại ca! Đại ca của em!" Phùng Nguyệt thấy Từ Mộc bước , liền lao tới, ôm chặt , vùi mặt n.g.ự.c Từ Mộc.
"Sao em tiều tụy ?" Từ Mộc nắm lấy vai Phùng Nguyệt hỏi.
"Không dám ngủ, em dám ngủ! Cả công ty chỉ em và Trương Khuyết hai , em sợ tối sẽ qua đây, xé đứt cánh tay em ." Phùng Nguyệt mắt đỏ hoe .