Xuyên Sách Phản Diện, Tôi Để Em Gái Long Vương Ngủ Trong Chăn Của Mình - Chương 141
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:49:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Mộc xe đến khu chợ đồ cổ phía Tây Dương Thị. Đây là chợ giao dịch đồ cổ lớn nhất Dương Thị, đương nhiên, cũng là lớn nhất bộ Giang Bắc. Những bảo vật tìm ở nơi khác đều sẽ sang tay bán ở đây. Còn Đới Tinh Lạc, cô yêu thích đồ cổ, nên thường xuyên xuất hiện ở đây. Từ Mộc sở hữu năng lực thần cấp, tinh thông giám bảo, nhân tiện đến đây để "ngẫu nhiên" gặp gỡ một chút.
Vào bên trong chợ đồ cổ, đường phố tấp nập. So với những con phố bên ngoài thành phố, nơi đây mang đậm thở cuộc sống hơn. Hai bên đường cửa hàng, nhưng phần lớn đều bày sạp hàng rong, trực tiếp trưng bày sản phẩm.
“Anh bạn, mua cái nào? Mấy món bán đây đều là đồ cổ, hàng xịn đấy.” Một đàn ông trung niên béo đeo kính, thấy Từ Mộc dừng sạp hàng của , liền hỏi.
Từ Mộc gì, chỉ dùng mắt quét qua một lượt. Với kỹ năng tinh thông giám bảo, thể rõ ràng, tất cả những món đồ đều là đồ giả. Cảm giác đó như thể mỗi món đồ đều một nhãn mác, cho Từ Mộc nó bao nhiêu niên đại, chất liệu . Món lâu đời nhất chính là chiếc bình sứ ở giữa, chắc là sản phẩm của mười năm .
Từ Mộc đút tay túi quần, tiếp tục dạo loanh quanh ở đây, ngoài việc quan sát xem đồ cổ thật , còn dùng Thần Nhãn quét qua những phụ nữ xung quanh. Anh từng gặp Đới Tinh Lạc, chỉ dựa miêu tả trong cốt truyện cũng thể xác định dung mạo thật sự của cô .
Đột nhiên, Từ Mộc phát hiện một chiếc ngọc bội một sạp hàng. Ngọc bội hình tròn, chạm khắc hình rồng, bảo quản vẫn khá nguyên vẹn. Đó là Chí Long ngọc bội đời Tống, bán mười mấy vạn tệ chắc là .
Từ Mộc mới đến sạp hàng , thì phát hiện từ một con phố khác, một phụ nữ cũng đang dừng ở đây. Người phụ nữ mặc váy Hán phục, đôi mắt như suối trong, vui buồn. Mái tóc dài đen nhánh óng mượt xõa vai, giữa tóc cài một chiếc trâm cài tóc hình hoa hải đường tinh xảo. Rất , khuôn mặt cũng mang nét cổ điển. Nếu là , mặc bộ đường chắc chắn sẽ khác bàn tán. bây giờ, cùng với sự tự tin dân tộc củng cố, tìm về văn hóa truyền thống. Bộ trang phục , quen mắt.
Từ Mộc đơn giản dùng Thần Nhãn quét qua một cái, lập tức sững sờ tại chỗ.
Ối giời ơi! Người phụ nữ chính là nữ phụ độc ác ư? Có nhầm lẫn gì ?
Lúc đầu, khi Từ Mộc đến đoạn cốt truyện , tự tưởng tượng phản diện , lẽ vài phần nhan sắc, nhưng dung mạo thì vô cùng khắc nghiệt hoặc âm lãnh. Không ngờ, nữ phụ độc ác là một mỹ nữ cổ phong.
Tên: Đới Tinh Lạc
Thân phận: Tiểu thư Đới gia, tử ngoại môn Thiên Kiếm Môn.
Điểm hảo cảm: 0
Cấp bậc Thiên Mệnh: 3 (Cấp tối đa 10)
Từ Mộc trong lòng kinh ngạc, ngờ Đới Tinh Lạc là tử của tông môn. Chẳng trách trong cốt truyện, rõ ràng cô là con do vợ lẽ sinh , hơn nữa cũng mất mạng, nhưng ở Đới gia vẫn ai dám chọc . Tuy nhiên, cấp bậc Thiên Mệnh cũng coi như xứng đôi. Về cô , quả thật một phần, cuối cùng c.h.ế.t tay Long Vương.
Đới Tinh Lạc đặt tay lên một chiếc ngọc bội, nhưng đó là cái Từ Mộc nhắm đến. Chiếc ngọc bội cô cầm chân thực, hơn nữa còn tạo cảm giác niên đại, nhưng đó là đồ giả.
“Ông chủ, miếng bao nhiêu tiền?” Đới Tinh Lạc giọng điệu nhẹ nhàng, tạo cho cảm giác như một tiểu thư khuê các.
Từ Mộc thực sự thể tin , một cô gái như thế tàn nhẫn đến .
“Người , cô mắt thật đấy, miếng ngọc mua về ba vạn, chỉ kiếm chút tiền công thôi, bán cho cô ba vạn rưỡi.” Ông chủ ở đây là một đàn ông trung niên hói đầu, ông hì hì .
Đới Tinh Lạc cẩn thận quan sát, đó gật đầu, " lấy."
Ông chủ lập tức tươi rạng rỡ.
“Khoan !” Từ Mộc đột nhiên lên tiếng, “Em gái, ba vạn rưỡi đắt quá, chúng mua.”
Đới Tinh Lạc lập tức về phía Từ Mộc, đôi mắt híp . Người đàn ông là ai?
Ông chủ Từ Mộc một cái, thì bọn họ cùng , lúc đầu cứ tưởng là hai nhóm khác .
“Anh trai! Cái là thu mua từ vùng quê đấy, là ngọc bội tổ truyền của nhà họ, ít nhất cũng là thời Minh Thanh.” Ông chủ bỏ lỡ mối ăn , miếng ngọc bội ông mua ba trăm tệ, dù bán ba nghìn cũng lãi gấp mười .
“ mặc kệ ông là thời kỳ nào! Một nghìn tệ, bán thì chúng .” Từ Mộc thản nhiên .
“Đùa gì ! Ít nhất một vạn!” Ông chủ giơ một ngón tay lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-phan-dien-toi-de-em-gai-long-vuong-ngu-trong-chan-cua-minh/chuong-141.html.]
“Một vạn thì , nhưng tặng thêm một món đồ nhỏ nữa, nếu thì thôi.” Từ Mộc trong lúc chọn sạp hàng, cuối cùng cầm lấy Chí Long ngọc bội, “Tặng cái , em gái tuổi rồng.”
Ông chủ liếc chiếc ngọc bội trong tay Từ Mộc, trong lòng vui thầm, món còn rẻ hơn. Là ông mua hai trăm tệ. Mặc dù chiếm món hời lớn, nhưng ông vẫn tỏ vẻ khó xử, “Thêm chút nữa .”
Mèo con Kute
“Em gái, chúng thôi.” Từ Mộc liếc Đới Tinh Lạc.
“Thôi ! Cô gái đúng là xinh , nể mặt nên đành miễn cưỡng đồng ý .” Ông chủ với vẻ bất đắc dĩ.
“Em gái, mua ?” Từ Mộc hỏi.
“Không nên là trai mua cho em gái ?” Đới Tinh Lạc mỉm với Từ Mộc.
Từ Mộc híp mắt, ôi trời. Thấy đúng chất . Cảm giác của nữ phụ độc ác đến.
“Hôm nay quên mang tiền .” Từ Mộc xua tay.
“Anh trai đúng là bất cẩn thật.” Đới Tinh Lạc liếc Từ Mộc một cái, lấy điện thoại quét mã chuyển tiền. cô chỉ cầm chiếc ngọc bội chọn, rời .
【Điểm hảo cảm -1】
Từ Mộc thấy dòng chữ đen bay đầu Đới Tinh Lạc, lập tức ngớ . Rõ ràng ông đây giúp cô, mà còn giảm hảo cảm ư.
Đới Tinh Lạc vẻ mặt bình tĩnh, đôi mắt vẫn vui buồn, những đàn ông đến bắt chuyện với cô nhiều . Kiểu chủ động bắt chuyện, bỏ một xu nào như thế , đây là đầu tiên cô thấy.
Từ Mộc bóng lưng Đới Tinh Lạc, nhanh chóng đuổi theo, “Người , ngọc bội tay cô là của triều Châu đấy.”
“Triều Châu? Tây Chu Đông Chu?”
“Tuần .”
Từ Mộc lắc đầu, “ chỉ là quen ông chặt c.h.é.m cô, cái tay mới là đồ thật, hẳn là đời Minh, ngốc nghếch đáng yêu.” Nói xong, Từ Mộc liền nhét chiếc ngọc bội tay Đới Tinh Lạc, về phía xa.
Đới Tinh Lạc ngây , bóng lưng Từ Mộc rời , kìm bật . Hình như đây là đầu tiên cô thấy miêu tả như .
【Điểm hảo cảm +5】
Cô chiếc ngọc bội Từ Mộc đưa, khẽ lắc đầu, từ đường nét chế tác đến chất liệu, chiếc ngọc bội đều thuộc loại hạ phẩm. Xem đối phương chỉ đơn thuần là khoe mẽ mà thôi.
Đới Tinh Lạc dọc theo con phố , đến một cửa hàng đồ cổ tên là “Cổ Kim Trân Bảo”. Bên trong bày đủ loại đồ cổ, đồ gốm, ngọc thạch, còn thư pháp và tranh vẽ, v.v. Cô bước , từ quầy hàng một lão giả tóc bạc mặc Đường trang, tay cầm chuỗi hạt Phật châu, liền tủm tỉm đón lên, “Tiểu thư, thu hoạch gì ?”
“Không , chỉ mua một chiếc ngọc bội chất lượng khá .” Đới Tinh Lạc đưa cả hai chiếc ngọc bội cho lão giả .
Lão giả tủm tỉm quan sát ngọc bội, đặt trong tay vuốt ve, đột nhiên sắc mặt ông cứng , lập tức đến quầy, dùng kính lúp quan sát kỹ lưỡng. Sau đó ông mới : “Ánh mắt của tiểu thư ngày càng tinh tường , đây là Chí Long ngọc bội đời Minh, giá hai mươi vạn tệ.”
“Chí Long?” Đới Tinh Lạc cau mày, chiếc ngọc bội cô chọn chạm khắc rồng. Cô gần , mới phát hiện cái lão giả đang cầm trong tay, chính là cái Từ Mộc đưa cho cô.
“Cái còn ?” Đới Tinh Lạc hỏi.
“Rác rưởi, chắc là phế liệu mài giũa bằng máy, đáng giá vài trăm tệ thôi.” Lão giả còn lười thèm thêm một cái.
Đới Tinh Lạc khỏi trợn tròn mắt, đàn ông nãy, là một cao thủ ?