Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 87: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:18:08
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Xin nhé, c.h.ế.t !

 

Xem , Trấn Quốc Hầu phủ từ khi đại tướng quân Doãn Cửu Thiên gặp chuyện, cho đến nay Doãn Chính Thiên hãm hại, đó lưu đày, đều thể thoát khỏi liên quan đến hôn quân mê trường sinh bất lão.

 

Tìm nguồn gốc là !

 

Lăng Tâm vội vàng xông .

 

Nàng mới đến đây, vẫn nên định , điều quan trọng nhất là bảo tính mạng cho của Trấn Quốc Hầu phủ.

 

Mặc dù, Trấn Quốc Hầu phủ gặp chuyện sớm hơn dự kiến một chút, nhưng, chuyện vẫn còn kịp.

 

Nàng nhanh chóng trở , chạy về phía con hẻm nhỏ .

 

Lúc … trong con hẻm nhỏ đang náo nhiệt lắm.

 

Vài dân chỉ trích Doãn Chính Thiên g.i.ế.c giấu xác.

 

Họ đều thấy Doãn Chính Thiên đưa phụ nữ thương từ ngoài cửa thành thành để điều trị.

 

Bây giờ mất tích, chắc chắn là g.i.ế.c giấu xác.

 

Ngay cả thị vệ giữ cửa thành cũng đến chứng.

 

Doãn Chính Thiên dù một bụng tức giận, nhưng cách nào chứng minh vô tội.

 

Người phụ nữ quả thực biến mất.

 

Tô Mục xử án xưa nay công chính liêm minh, oan uổng , cũng bỏ qua kẻ .

 

… giờ đây nhiều chỉ chứng Doãn Chính Thiên như , dù trong đó điều kỳ lạ, cũng thể để như thế.

 

Bằng , chức Đại lý tự khanh của e rằng cũng thể tiếp tục đảm nhiệm .

 

đồng thời, cũng oan uổng Doãn Chính Thiên.

 

“Một cô gái lành biến mất lý do? Không ngươi g.i.ế.c diệt khẩu, hủy thi diệt tích thì biến mất lý do ?”

 

! Chắc chắn là ngươi thấy nàng sắp c.h.ế.t, liền dứt khoát g.i.ế.c !”

 

“Cô nương thương nặng như , chẳng lẽ tự chạy ?”

 

“……” Những lời chỉ trích tới tấp hướng về Doãn Chính Thiên.

 

Doãn Chính Thiên Tô Mộc khó xử, tuy hai bất kỳ mối quan hệ riêng tư nào, nhưng vẫn xem như là quý mến : “Tô đại nhân cần khó xử, sẽ cùng ngươi đến Đại Lý Tự, tin rằng Tô đại nhân sẽ trả bổn thế t.ử một công đạo!”

 

Lúc , một giọng vang lên từ phía cuối đám đông: “Ta đây hồi lâu , phụ nữ g.i.ế.c hại hủy thi diệt tích mà đang đến ?”

 

Đó chính là Lăng Tâm kịp trở về.

 

Nàng ngờ biến mất, những hóa giải nguy hiểm cho Doãn Chính Thiên, mà ngược còn khiến trở thành tội nhân g.i.ế.c giấu xác.

 

Rẽ đám đông, nàng chậm rãi bước .

 

Vừa cỗ xe ngựa va chạm khiến y phục nàng rách nát nhiều chỗ, đầu nàng cố ý tô điểm chút huyết dịch lên.

 

Để tránh lát nữa nàng , đuổi khỏi Kinh đô.

 

Thương tích nhất định .

 

“Quỷ, là quỷ!” Một bá tánh nhát gan, thấy gương mặt Lăng Tâm ánh đuốc chiếu rọi, sợ đến mức ngất xỉu ngay tại chỗ.

 

“Xin , vẫn c.h.ế.t!” Lăng Tâm cũng ngờ, hóa trang quá mức.

 

Tô Mộc tự nhiên hề quen Lăng Tâm: “Xin hỏi cô nương là?”

 

“Nàng chính là cô nương cỗ xe ngựa của đ.â.m trúng!” Trương thúc vội vàng quỳ xuống bẩm báo.

 

Trời xanh mắt !

 

Cô nương c.h.ế.t!!

 

Nếu chỗ đông , khấu vài cái đại bái tạ ơn trời đất cùng cô nương ngay tại chỗ.

 

Lăng Tâm: Nghìn vạn đừng!!!

 

Mèo Dịch Truyện

“Chính là , cỗ xe ngựa như phát điên , hất văng ngoài, khiến ngất lịm!” Nàng giả vờ sợ hãi tiếp lời: “Sau đó, còn một mặc y phục màu đen, bàn tay đặt lên mũi , sợ đến mức dám thở, ‘vèo’ một cái biến mất!”

 

Đại Lý Tự Khanh: “…… Cô nương đều là thật ?” Nàng đây xem như là gặp đại vận ? Vậy mà lừa dối thành công?

 

Chuyện thể lớn thể nhỏ.

 

Nếu là thật, thì đằng sẽ kéo theo những rắc rối to lớn.

 

Một mặt, toát mồ hôi hột vì cô nương .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-87.html.]

 

Chưa đến khoảnh khắc hiểm nguy , nếu phát hiện nàng c.h.ế.t, còn khai , e rằng nàng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

 

Những kẻ nãy mặt tố giác Doãn Chính Thiên đều co rúm .

 

Nhân chứng vẫn còn sống sờ sờ, những lời bọn chúng đều là vô nghĩa !

 

Doãn Chính Thiên thì mặt đầy áy náy: “Cô nương, tất cả đều là của , khiến cô nương chịu ủy khuất!”

 

Lăng Tâm ngờ, Doãn Chính Thiên là một kẻ chính trực.

 

Hoàn ý định rũ bỏ phiền phức.

 

Xem , những đứa trẻ Trấn Quốc Hầu phủ nuôi dạy đều .

 

“Ờ, chỉ là thể vẫn khỏe, phiền các ngươi đưa khám đại phu ?” Lăng Tâm thấy mấy tên lính gác cửa thành đang bằng ánh mắt thiện chí, vội vàng giả vờ yếu ớt.

 

Doãn Chính Thiên đương nhiên đưa nàng khám đại phu, sang Tô Mộc: “Tô đại nhân……”

 

Tô Mộc tràn đầy áy náy: “Xin tùy tiện, chỉ là…… cô nương đây là nhân vật mấu chốt, từng gặp thần bí, e rằng Tô mỗ khó tránh khỏi việc quấy rầy.”

 

Ý thể để nàng rời khỏi Kinh đô, cũng lòng bảo vệ nàng.

 

“Tô đại nhân yên tâm, khi điều tra rõ chân tướng……” Doãn Chính Thiên Lăng Tâm, vẫn nàng tên là gì.

 

“Ta họ Lăng!”

 

“Lăng cô nương sẽ dưỡng thương tại Trấn Quốc Hầu phủ!” Vì nàng gặp nguy hiểm do , nghĩa vụ bảo vệ nàng chu .

 

Tô Mộc lập tức lệnh kiểm tra hiện trường, đưa con ngựa điên đến kiểm tra.

 

Lăng Tâm ở Bảo Chi Đường kiểm tra một lượt, căn bản hề thương.

 

Việc chạy một chuyến cũng chỉ là để che mắt thiên hạ.

 

Biết nàng , Doãn Chính Thiên mới yên tâm: “Chỉ đành ủy khuất Lăng cô nương ở Trấn Quốc Hầu phủ tĩnh dưỡng vài ngày .”

 

Lăng Tâm vội mở lời mục đích của .

 

Bên ngoài nhiều lắm miệng, Kinh đô cũng nhiều tài năng, ai lời bọn họ khác lén .

 

Bên ngoài Trấn Quốc Hầu phủ, lão Trấn Quốc Hầu cùng phu nhân, còn đại cùng Thế t.ử phi của Doãn Chính Thiên, Diêu Uyển Ninh, nàng còn đang nắm tay con trai ba tuổi Doãn Tường, đang sốt ruột về phía xa.

 

Vừa lúc nãy, bọn họ nhận tin, Doãn Chính Thiên gặp chuyện.

 

Cả nhà cũng chẳng còn tâm trí ở trong phòng chờ đợi.

 

Nếu chuyện giải quyết, lão Trấn Quốc Hầu triều diện kiến Thánh thượng .

 

May mà lâu , một cỗ xe ngựa tiến , phía theo chính là Doãn Chính Thiên.

 

Thấy con trai bình an vô sự, lão Trấn Quốc Hầu cùng phu nhân mới thở phào nhẹ nhõm.

 

“Chính Thiên, rốt cuộc là chuyện gì ?” Hầu phu nhân Uông thị sốt ruột hỏi.

 

Bọn họ chỉ đại khái, chi tiết vẫn rõ ràng, đến sốt ruột hỏi thăm tình hình.

 

Lão Trấn Quốc Hầu vỗ vỗ tay lão phu nhân: “Về là , về !”

 

Đây là nơi để chuyện.

 

Lúc , rèm xe ngựa vén mở, Lăng Tâm trong bộ y phục vải thô ngẩng đầu với , nhảy xuống xe ngựa.

 

Mọi đều: “……”

 

“Cô nương đây là?” Vẫn là Hầu phu nhân lên tiếng phá vỡ sự im lặng .

 

Bọn họ ngờ, đưa cô nương về nhà.

 

Mọi tự nhiên chuyển ánh mắt về phía Thế t.ử phi.

 

Diêu Uyển Ninh nhiều suy nghĩ như , mặt mang theo nụ chân thành: “Cô nương, đều là do Thế t.ử gia nhà lỗ mãng, còn xin cô nương đừng để bụng!”

 

Phu quân thể gánh chịu tiếng , nàng là Thế t.ử phi tự nhiên giúp xử lý hậu quả.

 

Đặc biệt thương là một cô nương, Thế t.ử đích xử lý thì thỏa đáng.

 

Lăng Tâm đối với vị Thế t.ử phi xinh và ôn nhu tràn đầy thiện cảm, hì hì, mỹ nữ ai yêu chứ?

 

“Quấy rầy !” Nàng hề vẻ rụt rè như bình thường khi thấy quan viên, trái còn phóng khoáng.

 

“Vào trong !” Lão Trấn Quốc Hầu nhịn Lăng Tâm thêm hai .

 

Hắn luôn cảm thấy cô nương đặc biệt cận, như thể nàng là một tia hy vọng, thể mang đến ánh sáng cho Trấn Quốc Hầu phủ đang chìm trong bi thương.

 

 

Loading...