Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 446: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:25:08
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn một dự cảm, hôm nay sẽ đại sự xảy !

 

Nguyễn Tĩnh Vạn cố gắng kiềm chế khóe miệng đang nhếch lên.

 

Hoa Mỹ Nhu giờ đây bất động như một con lợn c.h.ế.t, thể ở tư thế kỳ lạ.

 

Nàng nghĩ Hoa Mỹ Nhu cứu nữa .

 

Nghĩ đến Hoa Vương phủ sẽ do nàng định đoạt, ai dám tỏ vẻ khinh thường nàng nữa, nàng thể vui?

 

nàng địa vị của Hoa Mỹ Nhu trong lòng Hoa Vương gia, sủng ái đến vô bờ bến.

 

, nàng vẫn cố gắng hết sức kìm chế bản .

 

“Vương gia, nàng đ.á.n.h trọng thương thì thôi , giờ còn đuổi tới tận cửa g.i.ế.c Nhu Nhi, Nhu Nhi đáng thương của chúng …” Nàng lảo đảo bước theo Hoa Vương gia đến chỗ Hoa Mỹ Nhu.

 

Hoa Mỹ Nhu thở một , đôi mắt cam lòng Lăng Tâm: Sao thế ?

 

Nàng cảm thấy sắp c.h.ế.t .

 

Thậm chí… cơn đau lúc nãy cũng dần tiêu biến.

 

Thấy Hoa Vương gia nét mặt bi thương ôm lên, nàng gì đó nhưng căn bản thể phát tiếng: Phụ vương, nhất định báo thù cho con!

 

Vừa nàng trừng mắt chằm chằm Lăng Tâm.

 

“Vương gia, Nhu Nhi nàng cam lòng, báo thù cho nàng mà g.i.ế.c Lăng Tâm!”

 

Hoa Mỹ Nhu: Không ngờ, cuối cùng thể hiểu tâm ý của là tiện nhân !!

 

Dứt !

 

Hoa Vương gia ôm Hoa Mỹ Nhu, ánh mắt bi thương: “Nhu Nhu… Nhu Nhu…”

 

Hắn gào thét đau đớn từng tiếng.

 

Nguyễn Tĩnh Vạn bên cạnh cũng giả vờ lau nước mắt theo.

 

Lăng Tâm ngạc nhiên Hoa Vương gia, vội bỏ trốn.

 

Giọng của đàn ông trung niên chút quen thuộc!!

 

Hoa Vương gia nàng gặp hai trong yến tiệc, nhưng đều là thoáng qua, quen thiết.

 

Giờ khắc , chính là giọng của khiến nàng thể lý giải.

 

“Ngươi g.i.ế.c quận chúa, ngươi thật to gan…” Nguyễn Tĩnh Vạn kinh ngạc vì Lăng Tâm g.i.ế.c bỏ , còn đây.

 

Trong lòng nàng ít nhiều cũng vững.

 

Nếu lúc để lộ chuyện của Đại Bảo và những đứa bé khác, nàng sợ sẽ khó mà kết thúc.

 

Hoa Vương gia dường như thấy, ôm Hoa Mỹ Nhu chỉ còn tàn mà thẳng vương phủ.

 

Mèo Dịch Truyện

Thị vệ: “…”

 

Thấy Vương gia lệnh tiếp theo, liếc Lăng Tâm một cái cùng truy đuổi theo Vương gia vương phủ.

 

Nguyễn Tĩnh Vạn tức giận siết chặt hai nắm đấm.

 

Đợi vài ngày nữa, khi Vương gia nguôi ngoai bớt, nhất định cho những thứ ch.ó má nếm mùi đau khổ.

 

Trong lòng nghĩ , nàng cũng chẳng màng đến cơn đau , nhanh hơn các thị vệ một bước mà chạy về vương phủ.

 

Thật sự là ánh mắt của Lăng Tâm khiến nàng sợ hãi.

 

Lăng Tâm , chuyện kết thúc.

 

Hoa Vương gia chỉ vì quá yêu con gái, kịp phản ứng, đợi khi tỉnh táo , chắc chắn sẽ tìm nàng gây rắc rối.

 

Nàng nghĩ sai.

 

Không lâu khi nàng đưa bảy tiểu chỉ trở về trang viên, liền nhận chiếu thư của Hoàng thượng, yêu cầu nàng lập tức cung.

 

Vừa đúng lúc Lâm T.ử Nguyên về nhà, tin Hoàng thượng hạ chiếu thư, lập tức y phục lên xe ngựa: “Ta cùng nàng!”

 

Ngay khi về nhà, Bình Dương huyện tin tức truyền đến, Trấn Quốc Hầu gia đình Hoàng thượng triệu về Kinh Đô Thành một bước.

 

Lúc , e là ở trong hoàng cung .

 

Hắn cảm giác, hôm nay sẽ đại sự xảy !

 

“Được!” Lăng Tâm cũng cảm giác tương tự.

 

Hôm nay, giống như một nút thắt.

 

Xe ngựa nhanh đến cổng hoàng cung.

 

Ngày thường Hoàng thượng triệu kiến Lăng Tâm, đều cho phép xe ngựa của nàng trực tiếp .

 

Lần bảo nàng bộ .

 

Lăng Tâm bận tâm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-446.html.]

Chút đường đối với nàng hề chút gánh nặng nào.

 

Phía là một tiểu thái giám rõ tên tuổi dẫn đường, cách Lăng Tâm và Lâm T.ử Nguyên hai mét.

 

“Nếu nguy hiểm nàng hãy lo cho bản mà trốn , cần lo cho , sẽ tìm cách thoát !” Lâm T.ử Nguyên như đang tiên đoán, dự định của với Lăng Tâm.

 

Chỉ cần Lăng Tâm an , liều mạng cũng sẽ thoát .

 

Bại lộ võ công… e là những kẻ là ai.

 

Nếu … sẽ là lúc để Lăng Tâm cung.

 

“Được! Chàng cần lo cho !” Lăng Tâm cũng chút bất an.

 

nàng xưa nay sợ chuyện gì.

 

Cùng lắm thì trở mặt đ.á.n.h thôi!

 

Gần đến đại điện, từ xa thấy Trấn Quốc Hầu phu nhân đang ngoài đại điện.

 

Bên cạnh là Tuân Dật và Tần Vi Ương cùng.

 

Lăng Tâm: “…” Chậc!

 

Trấn Quốc Hầu gia đình e là nhận tin tức Lâm T.ử Nguyên truyền , ngược gọi hoàng cung một bước.

 

Hôm nay e là còn khó khăn hơn nàng dự tính!

 

Khi thấy Lâm T.ử Nguyên, Hầu phu nhân kìm vành mắt đỏ hoe, nét mặt cũng giữ nữa.

 

Trước gần ba năm gặp con trai.

 

Nhận tin c.h.ế.t cũng hơn một năm, gần hai năm .

 

Mặc dù đó từ chỗ Lăng Tâm còn sống, nhưng vẫn gặp , luôn cảm thấy chân thật.

 

Rõ ràng rằng bây giờ nàng nên biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào, nhưng thể kiểm soát.

 

“Hầu phu nhân, ?” Tần Vi Ương đưa khăn lụa đến mặt Trấn Quốc Hầu phu nhân, vẻ chế giễu khóe môi vẫn biến mất.

 

Thật , nàng đối với Trấn Quốc Hầu gia đình hề chút e ngại nào.

 

Trong lòng nàng cũng hận họ.

 

Ban đầu nếu vì giúp Hoàng thượng, đường lưu đày ám hại Trấn Quốc Hầu gia đình, phụ nàng cũng sẽ lưu đày, đó sẽ c.h.ế.t.

 

Nếu phụ nàng còn sống, cảnh hiện tại của nàng chắc chắn sẽ như bây giờ, là Hoàng hậu .

 

“Không, gì… Thiếp chỉ là thấy vị Lâm đại nhân giống Cửu Thiên nhà , nên kìm mà nhớ đến đứa con trai khổ mệnh của … Sao giống đến thế?” Trấn Quốc Hầu phu nhân vẫn xem như là bình tĩnh.

 

Chuyện Lâm T.ử Nguyên trông giống Đại tướng quân Doãn Cửu Thiên còn là bí mật.

 

Nhìn thấy Trấn Quốc Hầu phu nhân ngoài đại điện, Lăng Tâm và Lâm T.ử Nguyên còn hiểu.

 

Đây là đang thăm dò họ.

 

Lăng Tâm vươn tay nắm lấy tay Lâm T.ử Nguyên.

 

Mẫu t.ử hai nhiều năm gặp, đột nhiên tương phùng giữ bình tĩnh dễ.

 

Trấn Quốc Hầu phu nhân biểu lộ sự bi thương, còn một cái cớ, là thấy dung mạo giống con trai nên kìm .

 

Nếu Lâm T.ử Nguyên cũng , thì thể giải thích rõ ràng.

 

“Lâm đại nhân, Lâm phu nhân đến!” Tuân Dật lớn tiếng bẩm báo.

 

Ánh mắt đảo qua Lâm T.ử Nguyên và Trấn Quốc Hầu phu nhân.

 

Lại thấy mặt Lâm T.ử Nguyên thêm cảm xúc nào, Trấn Quốc Hầu phu nhân chỉ mang vài phần tò mò.

 

Trấn Quốc Hầu phu nhân bộ trái tim đều treo lơ lửng, nhưng nhanh lấy bình tĩnh.

 

Dù nàng là một phụ nhân, cũng Hoàng thượng ý gì.

 

thăm dò Lâm T.ử Nguyên rốt cuộc là con trai Doãn Cửu Thiên của họ .

 

Nếu nàng đủ tranh khí, để lộ sơ hở, e là sẽ hại c.h.ế.t cả gia đình.

 

May mắn , Lăng Tâm và Lâm T.ử Nguyên đợi lâu bên ngoài, liền dẫn đại điện.

 

Trấn Quốc Hầu phu nhân lúc mới lén lút thở phào một , nhưng cũng âm thầm đổ mồ hôi lạnh.

 

Bên trong… chính giữa là Trấn Quốc Hầu và Doãn Chính Thiên đang thẳng tắp.

 

Bên cạnh là thê t.ử của Doãn Chính Thiên, Diêu Uyển Ninh, tay là đại Doãn Nguyệt Linh, tay trái dắt con trai Doãn Chính.

 

Tiểu chính thái Doãn Chính vốn dĩ đang đối diện với Hoàng thượng, thấy tiếng bẩm báo liền đầu về phía cửa lớn.

 

Khi thấy Lăng Tâm, khóe môi kìm mà nhếch lên.

 

Diêu Uyển Ninh cúi đầu con trai, thầm nghĩ: Hỏng !

 

Trên đường , bọn họ đều tách trong xe ngựa, ngay cả đứa trẻ Doãn Chính cũng , nên họ cơ hội cho nó , thấy Lâm T.ử Nguyên và Lăng Tâm giả vờ quen .

 

 

Loading...