Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 437: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:24:59
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái nữ nhân thế mà dám vọng tưởng đến !
“Nương!” Phương Văn Sơn kinh hãi kêu lên.
Tiếng kêu lớn đến mức dọa lão nương của suýt ngã, may mà lão gia nhà đỡ lấy: “Con chuyện , kêu ông trời cũng vô dụng!”
Lão gia cũng tức giận.
Chuyện mà kẻ sĩ ghét nhất, con trai , nghịch tử! là nghịch t.ử mà!!
Đổng Miểu bày vẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện, mặc cho sắp đặt, ứng tiếng đáp: “Ta đều theo Phương thẩm!”
Phương Văn Sơn chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Cái nữ nhân rốt cuộc gì?
Ban đầu, chỉ thông qua nàng để tung tích của Đổng Miểu thật, cũng rõ mục đích nàng tiếp cận .
Tuyệt đối thật lòng gả cho !
Chàng luôn tính cách mộc mạc vô vị, phụ nữ bình thường đều thích .
Từ đến nay, phụ nữ duy nhất cảm thấy thể chuyện vài câu chính là Đổng Miểu.
Không ngờ, điều trở thành thủ đoạn để khác lợi dụng.
“Nương, gì cả!” Chàng cố gắng thanh minh, bướng bỉnh .
Chàng tuyệt đối thể cưới cái nữ nhân mạo danh Đổng Miểu .
“Đã ở trong một căn phòng … thành thế … thằng nhóc thối, chuyện đến lượt con chủ!” Phương thẩm vung một cái tát xuống, đ.á.n.h đầu con trai .
Trong lòng thầm mắng: Không , con cũng giữ vững giới hạn chứ!
Bà liếc Đổng Miểu, trong lòng chút vui.
Nói thì Đổng Miểu đây ít , hầu như từng trò chuyện với bọn họ, nhưng lúc đó bọn họ khá thích nàng.
Từ khi nữa, nàng nhiều hơn, còn lấy lòng bọn họ, điều ngược khiến bọn họ chút ưa.
Không ngờ, giờ chuyện thế , chút thiện cảm còn sót đối với nàng cũng biến mất sạch.
Tuy nhiên, dù thích cũng thành , chỉ đành lo liệu hôn sự cho bọn họ.
Phương Văn Sơn vô ngữ thở hắt một , thấy cha giải thích, cảm thấy càng thêm dơ bẩn.
Chàng thậm chí thèm liếc Đổng Miểu lấy một cái mà tắm.
…
Lăng Tâm rời Lâm phủ lâu, liền nhận tin Lâm T.ử Nguyên trở về nhà.
Nàng ngừng nghỉ chạy về nhà.
Lâm T.ử Nguyên kiểm tra Tuân Vũ, cũng là Lăng Tâm cứu .
Giờ phút , đầy vẻ hung hãn.
Mộ Nguyệt Thần đầu óc vấn đề ? Sao đồng ý cho Lăng Tâm đưa ngoài?
Chàng cảm thấy trong lòng nhói đau, vì .
một điều chắc chắn là, những bên cạnh từng một đang gặp nguy hiểm.
Điều chút tương đồng với kiếp , nhưng kiếp may mắn hơn một chút, vẫn còn giữ mạng.
“Lâm T.ử Nguyên, cả buổi hôm nay ?” Lăng Tâm cả bụng lời với .
Từ sáng sớm nàng thấy .
“Ta cũng chuyện tìm nàng!” Lâm T.ử Nguyên cũng tâm trạng tương tự.
Hôm nay gặp Nguyễn Tĩnh Vạn xong, cảm thấy cục diện chút khó kiểm soát.
Sống một đời, tuy vẫn nặng lòng với nỗi khổ của lê dân bách tính, nhưng đó đều là trong điều kiện nhà an .
Lăng Tâm hôm nay dường như cũng mấy suôn sẻ, chắc xảy chuyện gì đó khó kiểm soát.
Từ đến nay, hai bọn họ dựa tiên thiên tri hiểu mà quá sợ hãi.
Cục diện hiện tại là khác biệt thì cũng chỉ đại khái, là giống thì nhiều điểm sai khác.
“Chàng xảy chuyện gì?” Trong phòng, Lăng Tâm để Lâm T.ử Nguyên .
Lâm T.ử Nguyên trực tiếp chuyện gặp Nguyễn Tĩnh Vạn: “Nàng gặp Đại Bảo và bọn nhỏ!”
Nếu nàng thật lòng với Đại Bảo và bọn nhỏ, sẽ chút do dự mà cho nàng gặp, dù cũng là ruột.
Bảy đứa nhỏ tuy , nhưng đều nhớ ruột của , đặc biệt là Đại Bảo và Nhị Nha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-437.html.]
Chắc hẳn chúng vẫn còn nhớ rõ hình dáng của ruột.
Lăng Tâm: “…”
Kinh ngạc đến mức hồi lâu phản ứng.
Khoảng thời gian nàng quên mất nữ nhân .
Mặc dù, đây nàng từng nghĩ nếu vợ cũ của Lâm T.ử Nguyên tìm đến, sẽ trả và bảy đứa nhỏ cho nàng .
khi nàng thực sự xuất hiện, nàng chút hoảng loạn.
Nam nhân thì cần lo lắng, dù cũng Lâm T.ử Nguyên thật.
bảy đứa nhỏ là con của nữ nhân .
Người trong sách chỉ xuất hiện thoáng qua, cùng thủ phụ Lâm T.ử Nguyên gương vỡ lành, khi Lâm T.ử Nguyên vô tình từ chối thì liền biến mất tăm.
“Nàng là như thế nào?” Nàng giờ tin những gì sách mô tả.
Thực tế và sách tách rời.
Nếu là , bảy đứa nhỏ thêm yêu thương, nàng cũng cam lòng, dù đó cũng là ruột.
Mẹ kế đến mấy cũng chỉ là kế.
Lâm T.ử Nguyên đau đầu nhất chính là điểm : “Toàn lời dối!”
Người như , thể yên tâm giao con cho nàng .
Mà nàng với tư cách là ruột, đòi con là chuyện hiển nhiên.
Điểm đáng ghét nhất, cái nữ nhân thế mà dám vọng tưởng đến !
Tuy với đại ca khuất, nhưng cái nữ nhân đó thật sự ưa chút nào, thậm chí còn ghét bỏ.
“Ta nghĩ phàm là chút lương tâm, đều đành lòng bỏ rơi con cái của màng đến!” Lăng Tâm tuy từng gặp Nguyễn Tĩnh Vạn, nhưng một cách khó hiểu giao bọn trẻ cho nàng .
Huống hồ, nàng gả cho Hoa Vương quyền thế, dò la tung tích của bọn trẻ cũng dễ dàng.
Thế mà chẳng gì cả.
“Cứ xem xét !” Lâm T.ử Nguyên lúc mới hỏi: “Nàng phát hiện điều gì ?”
Lăng Tâm đưa tay gian, lấy cuốn sách : “Ta tìm thấy sách , nội dung bên trong lệch lạc ít, nhưng cốt truyện chính thì đổi.
Tiên Hà là nhân vật trong sách, những việc vốn nên do Tần Vi Ương , một nàng mất …”
Hóa … trong sách, khí vận của Lạc Hà cũng cướp mất, là do Tần Vi Ương cướp.
Đáng ghét hơn là, điều cũng chỉ nhắc qua, hề chi tiết cách cướp đoạt khí vận.
Lạc Hà so với những khác trong nhóm hậu cung của nam chính còn thê t.h.ả.m hơn, chỉ hủy dung, mà còn bệnh tật giày vò mỗi ngày, khi c.h.ế.t thì tàn ma dại.
Mà Tần Vi Ương, kẻ đoạt khí vận của nàng, chuyện đều thuận lợi.
Tay Lâm T.ử Nguyên chút run rẩy.
Chàng màng đến những thứ khác, bắt đầu sách.
Càng càng thấy sống lưng lạnh toát.
Cốt truyện vẻ tương tự với kiếp của , nhưng nhiều điểm khác biệt.
Điểm chung lớn nhất là những quan tâm đều c.h.ế.t.
Điều trọng sinh đổi chính là điểm .
“Không , chúng đổi vận mệnh , ít nhất Hồ lão và Tuân Vũ bây giờ đều an .” Lăng Tâm an ủi: “Tuy nhiên… để ý …”
Nàng còn gì, Lâm T.ử Nguyên : “Đông Châu Tề gia?”
Lăng Tâm khỏi bội phục sự nhạy bén của , gật đầu: “! Tề gia! Dù Tề gia xuất hiện nhiều, nhưng thuật dịch dung xuyên suốt cả cuốn sách.”
Lâm T.ử Nguyên hiển nhiên cũng phát hiện điểm .
Kiếp , để ý đến Tề gia , thậmậm chí chỉ một Tề gia như , chứ thấy bọn họ động tĩnh gì.
“Chủ công tạo những kẻ giả mạo Yến Vương , e là học từ Tề gia đó.”
“Tề Lượng của Thiên Nhai Quán của Đông Châu Tề gia , nếu … thì Tề gia chúng đề phòng cẩn thận.”
Lăng Tâm: “…” Tề Lượng là Lâm T.ử Nguyên g.i.ế.c để báo thù cho nàng, còn diệt sạch cả Thiên Nhai Quán.
Nếu kẻ là Tề gia, thì sẽ càng loạn hơn.
Mèo Dịch Truyện
“Sau cẩn thận hơn một chút !” Bây giờ thể cũng chỉ .
Lúc … Kỳ Thất đến gõ cửa: “Chủ tử, phu nhân, một nữ nhân tên là Nguyễn Tĩnh Vạn cầu kiến!”