Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 372: Phò Mã Gia Là Kẻ Ngươi Dám Dây Dưa Sao ---

Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:23:43
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lăng Tâm tiên khẽ nhếch khóe môi, thái độ vẫn coi như ôn hòa: “Trước hết hãy cho một câu trả lời chính xác, quỳ bao lâu?”

 

hỏi, nhưng dáng vẻ của Văn Thành công chúa thì , ít nhất quỳ đến tối. Quỳ xuống là điều thể!

 

Bây giờ chỉ còn cách để tự thoát , còn thể giữ thể diện cho Hoàng Thái hậu, đến mức truy cứu.

 

Bằng , hai kẻ cứ dây dưa gây phiền phức dứt, chỉ khiến nàng phiền lòng mà còn lỡ việc kiếm tiền của nàng.

 

Văn Thành công chúa: “…Bảo ngươi quỳ thì ngươi cứ ngoan ngoãn mà quỳ, lắm lời vô nghĩa ?”

 

Chưa từng thấy kẻ nào như , dám hỏi Thái hậu quỳ bao lâu.

 

“Ta thấy Thái hậu bảo quỳ, rõ ràng rành mạch là ngươi bảo quỳ mà!”

 

“Lời của chính là ý của Thái hậu!”

 

“Đó là ngươi , ai Hoàng Thái hậu che mắt ?”

 

Hoàng Thái hậu đang trong phòng hai chuyện thể yên nữa: “Chính là ý của ai gia!”

 

“Hây! Hoàng Thái hậu tỉnh , dân nữ Lăng Tâm… thê t.ử của Lâm T.ử Nguyên đến thỉnh an !” Lăng Tâm chủ động bước trong, vẻ mặt và động tác như thể vui mừng và thuộc.

 

Tiểu yêu tinh, còn thể đ.á.n.h thức ngươi ?

 

Văn Thành công chúa: “???”

 

Hoàng Thái hậu: “…”

 

Người , nhưng Hoàng Thái hậu trách phạt thì cần chọn thời gian, chọn địa điểm.

 

Nàng thẳng dậy, vẻ mặt vô cùng uy nghiêm, định mở miệng bảo nàng cút ngoài quỳ.

 

Ai ngờ Lăng Tâm nhanh hơn một bước cong đầu gối: “Dân nữ thỉnh an Hoàng Thái hậu!”

 

Xong , nàng cũng đợi Hoàng Thái hậu cho phép dậy, mà chủ động thẳng lên.

 

“Hoàng Thái hậu cho gọi dân nữ đến việc gì?”

 

Cái vẻ tự nhiên quen thuộc, thêm khuôn mặt ngây thơ vô tri , khiến Hoàng Thái hậu cũng bó tay.

 

“Lăng Tâm ngươi to gan thật, dám đùa giỡn Mẫu hậu?”

 

“Gan…” Hoàng Thái hậu thuận theo lời Văn Thành, quát lên một tiếng “To gan”.

 

Lăng Tâm nhanh hơn một bước: “Ta nào lá gan đó? Chẳng lẽ tích cực thỉnh an Hoàng Thái hậu cũng là sai ?”

 

Hoàng Thái hậu cảm thấy nghẹn, một dồn ở ngực, hồi lâu mới : “Thật là một nha đầu lanh lợi, ai gia còn gì, ngươi hết cả !”

 

“Mẫu hậu, thấy ? Nàng chính là dùng cái miệng mà câu dẫn… Phò mã gia!” Văn Thành đầy mắt hận ý.

 

Hôm nay, nàng nhất định để nàng c.h.ế.t ở đây, bằng thì khó mà hả cơn tức trong lòng.

 

Lăng Tâm cảm nhận ác ý của nàng . Nếu định cho nàng sống, nàng cũng chẳng cần lời ý nữa.

 

Nàng thu nụ vốn dĩ còn ôn hòa, ánh mắt toát tia sáng nguy hiểm: “Ngươi cứ khăng khăng câu dẫn phò mã gia nhà ngươi, ngươi bằng chứng gì?

 

Không giấu gì ngươi, với cái đức hạnh của , dù cho núi vàng núi bạc, cũng chẳng thèm để mắt tới!

 

Không trông coi phu quân nhà , để ngoài lén lút, liền tùy tiện tìm tội ư?

 

Ta tuy xuất từ gia đình quyền quý, nhưng cũng là kẻ tùy tiện để các ngươi ức hiếp.

 

Ngươi hãy gọi Trình Hoán đến đây cho , hỏi cho nhẽ, từng cho một chút thể diện nào ?”

 

Đến đây nào!

 

Chuyện lớn , xem ai sẽ mất mặt hơn! Nàng là kẻ chịu đổ tội lên đầu.

 

Văn Thành đến tái mặt, suýt bật . Sắc mặt Hoàng Thái hậu cũng .

 

nàng cảm thấy lời của tiện phụ là thật? Chàng rể đó quả thực điểm gì quá nổi bật.

 

Chỉ là… dù là thật chăng nữa, con gái nàng lén lút đến tận nhà họ, thì tuyệt đối bênh vực cho nàng , bất kể thật giả.

 

“Khẩu khí lớn thật, gọi Trình Hoán đến đây, để hai ngươi ở mặt ai gia mà liếc mắt đưa tình ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-372-pho-ma-gia-la-ke-nguoi-dam-day-dua-sao.html.]

 

“Tuyệt đối !” Lăng Tâm ánh mắt nguy hiểm, khóe môi cũng cong lên một nụ quỷ dị: “Ta sẽ tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t , để chứng minh cho các ngươi thấy đối với ngay cả một mảy may hảo cảm cũng !”

 

Vẻ mặt đó, giọng điệu đó, quá mức tà dị, khiến hai con đều nổi da gà khắp .

 

Nhận dọa sợ, sắc mặt Hoàng Thái hậu càng thêm khó coi: “To gan! Phò mã gia là kẻ ngươi dám dây dưa ?”

 

“Người ở đây kiêu ngạo hống hách với một kẻ liên quan như , chi bằng giám sát những khác trong hậu cung thì hơn!” Lăng Tâm kìm nén một , nhịn .

 

Trời ạ!

 

Thật uất ức!

 

Ngươi với Tần Vi Ương thích loạn thế nào thì , gây họa đổ vấy lên đầu ư?

 

Đừng là khiến ghê tởm, còn gây thêm phiền phức cho nàng. Sắc mặt Hoàng Thái hậu càng thêm khó coi.

 

Đó là chuyện liên quan đến thể diện của Hoàng thượng, nếu quý phi và phò mã quan hệ ô uế gì đó, truyền ngoài… nàng dám nghĩ tới!

 

Văn Thành quả quyết là Lăng Tâm: “Vì phò mã gọi tên khác, cứ gọi tên ngươi?”

 

Lăng Tâm bĩu môi: “Ngươi chắc chắn thấy là tên của ?”

 

Văn Thành công chúa: “…”

 

Nói thật nàng chắc. Rõ ràng nàng thấy ba chữ, nhưng khi hỏi Trình Hoán thì một mực khẳng định là Lăng Tâm.

 

Nàng đang nổi giận, liền cho rằng chắc chắn là Lăng Tâm. Dù , nàng quả thực xinh . Có bao nhiêu nam nhân thèm nàng chứ?

 

“Tên còn thể nhầm ?” C.h.ế.t cũng thừa nhận.

 

Lăng Tâm đoán chắc rằng Trình Hoán gọi nhất định là tên của Tần Vi Ương, dù thì hai quan hệ với .

Mèo Dịch Truyện

 

Còn về việc tại thành ?

 

“Ngươi thật ?” Mộ Nguyệt Thần, ngoài cửa một lúc, khi thấy trong hậu cung nữ nhân dây dưa với phò mã, cứ như dội một gáo nước lạnh.

 

Hắn tự cho là đủ ưu tú, khiến tất cả nữ nhân trong thiên hạ ngưỡng mộ. , trong hậu cung xảy chuyện như , thể nhẫn nhịn?

 

Lăng Tâm: “…”

 

“Bên ngoài tin đồn, trong cung một vị quý phi và phò mã gia tư thông với ở một nơi nào đó.” Kiên quyết thể tận mắt chứng kiến.

 

“Hoàng !” Văn Thành công chúa tức đến nên lời.

 

Nàng tin lời Lăng Tâm, nhưng phò mã quả thực bình thường. Có hai , nửa đêm thức dậy mà ở bên cạnh.

 

Đợi đến khi trở về hỏi, ngủ nên ngoài dạo. Ha ha! Thật là một cặp gian phu dâm phụ!

 

Vậy mà dám chuyện thấp hèn như ngay mắt họ! Nàng oán độc Lăng Tâm.

 

Đều tại nàng, vì ? Nếu nàng , nàng vẫn thể giả vờ .

 

“Ngươi, g.i.ế.c ngươi!” Ánh mắt sát khí đó, tuyệt đối đùa.

 

Lăng Tâm: “…”

 

Nha đầu bệnh ? Xem Văn Thành công chúa thể giữ !

 

Tuy nhiên, mắt vẫn nên nghĩ xem thế nào để thoát . Nàng thầm mắng một tiếng.

 

Tức thì tức, nhưng những lời nên cứ bật . Cho dù là để giữ thể diện hoàng thất, họ cũng sẽ dễ dàng buông tha nàng.

 

Cái miệng hại cái !

 

Quả nhiên, Hoàng Thái hậu liếc mắt hiệu cho ma ma cận.

 

Lão ma ma lập tức ngoài gọi thị vệ đến. “Nha đầu e là thể thả ngoài nữa!” Hoàng Thái hậu đại khái đoán , con trai để ý đến Lăng Tâm.

 

Tuy nhiên, so với thể diện của hoàng thất, nàng chẳng là gì, tuyệt đối thể hy sinh.

 

Mộ Nguyệt Thần lúc mới từ trong cơn giận bừng tỉnh , ngơ ngẩn Lăng Tâm.

 

“Hoàng , đây là chuyện trong nhà chúng , truyền ngoài sẽ mất mặt hoàng thất, chỉ cần g.i.ế.c c.h.ế.t tiện nhân Lăng Tâm , sẽ ai chuyện !”

 

 

Loading...