Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 36: Nam Chủ Trong Sách ---

Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:17:07
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khinh công của những thấp, trong tay mỗi kẻ đều cầm một thanh trường kiếm, nhanh chóng áp sát Lăng Tâm.

 

Thấy những tới, Triệu Ngọc Đình sợ hãi vội vàng lùi : "Ngươi hại c.h.ế.t chúng ?" Nàng oán trách Lăng Tâm như tránh dịch bệnh.

 

Mấy nữ nhân khác thấy nàng như , tự nhiên cũng cùng phản cảm Lăng Tâm.

 

Lăng Tâm một chút cũng để tâm.

 

Nàng giờ đây trong đầu chỉ nghĩ, thế nào để thể căn phòng phía .

 

Lúc ... cửa sổ phía mở , "ầm ầm ầm" ném hơn mười .

 

Từ trang phục thể thấy, tất cả đều là những nữ nhân bắt tới.

 

"Những kẻ đều vô dụng, g.i.ế.c ném bãi tha ma!"

 

C.h.ế.t tiệt!

 

Lăng Tâm buột miệng thốt một câu thô tục.

 

Bởi vì, trong những ném , nàng thấy Tống Uyển Thu.

 

Chẳng rõ vì lý do gì, sắc mặt Tống Uyển Thu trắng bệch chút huyết sắc.

 

Trên y phục cũ nát, những vệt m.á.u lấm tấm rõ ràng.

 

Một cỗ hồng hoang chi lực lan tràn trong cơ thể Lăng Tâm, nàng nhanh chóng chạy về phía Tống Uyển Thu.

 

Đám bịt mặt vây hãm nàng: "..." Chúng kinh ngạc, nữ nhân rõ ràng nội lực, nhưng tốc độ nhanh đến kinh .

 

"Nữ nhân thú vị!" Có lẽ cảm nhận sự khác biệt Lăng Tâm, bên trong căn phòng truyền giọng nam nữ vui mừng.

 

Lăng Tâm Tống Uyển Thu tạm thời , liền thở phào nhẹ nhõm.

 

Thấy hơn hai mươi tên bịt mặt đuổi theo , nàng nhảy một cái liền trực tiếp phá cửa sổ xông .

 

Tức thì... mùi m.á.u tanh lan tỏa khắp nơi.

 

Thậm chí nền đất khắp nơi đều là những vệt m.á.u khô đen.

 

Phía , một tấm bình phong màu lam bán trong suốt, một thùng gỗ.

 

Nàng cảm giác, đó tuyệt đối là nước.

 

Bước chân nàng nhích, một luồng gió sượt qua tai giật .

 

Hầu như là một cỗ chưởng lực sượt qua tai nàng.

 

Nàng còn vững, cỗ chưởng lực một nữa ập tới.

 

Mèo Dịch Truyện

Còn đám thị vệ bịt mặt bên ngoài, chỉ vây kín căn phòng, ai bước , thậm chí ngay cả đầu cũng hướng ngoài.

 

Lăng Tâm , một bí mật nên .

 

lúc nàng một chút cũng hối hận!

 

Bọn chúng càng , nàng vẫn còn cơ hội lợi dụng gian để g.i.ế.c c.h.ế.t tên Chủ công ma quỷ .

 

Ý nghĩ thật , nhưng hiện thực tàn khốc.

 

Liên tục nàng hiểm nguy né tránh các đòn tấn công, nhưng ngay cả mặt cũng thấy.

 

Thậm chí là, ngay cả bóng dáng cũng thấy.

 

Thuần túy là dựa cảm giác để né tránh.

 

Quá đả kích !

 

Khinh công nhất định luyện lên!

 

Lăng Tâm cảm thấy, lẽ cần gian để lập kế hoạch , thế nào để nhất chiêu đoạt mạng.

 

nàng còn hành động, đột nhiên truyền đến một giọng cam lòng: "Hôm nay tính ngươi mạng lớn, nhớ kỹ mạng của ngươi là của !"

 

Lời dứt, luồng gió biến mất, theo là cửa sổ và cửa mở , trong phòng liền còn động tĩnh gì nữa.

 

Lăng Tâm nhíu mày nhanh chóng chạy ngoài cửa, ngay cả đám bịt mặt cũng biến mất.

 

Chỉ còn chín nữ nhân may mắn thoát c.h.ế.t, co ro với dám động đậy chút nào.

 

"Mau... cứu !" Kèm theo một giọng nam trầm ấm, một đội binh sĩ chỉnh tề trật tự tràn .

 

Trong đó, dẫn đầu là một nam nhân dung mạo cực kỳ xuất chúng.

 

Ngũ quan của thanh tú, hình cao lớn thẳng tắp, một trường bào trắng muốt như tiên, toát lên phong thái nho nhã, là hình tượng nam chính trong phim truyền hình.

 

"...Sẽ cẩu huyết đến chứ, thật sự là nam chính ?" Lăng Tâm nhúc nhích.

 

Nhớ tới Tống Uyển Thu trong sách, chính là đường chạy nạn nam chủ cứu giúp, liền một lòng một với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-36-nam-chu-trong-sach.html.]

 

Bất kể chuyện , chỉ cần nam chủ yêu cầu, nàng đều chút giới hạn.

 

“Các cô nương đều chứ?” Giọng nam nhân trầm ấm đầy từ tính, dung mạo tràn đầy chính khí, khiến thể từ chối thiện ý của .

 

Mấy nữ nhân đều thu hút.

 

Đặc biệt là Triệu Ngọc Đình, trong lúc hoảng loạn còn quên vuốt mái tóc rối bời, đôi mắt khẽ rũ, rạng rỡ pha chút e ấp: “Chúng ... ưm... may mà công t.ử kịp thời cứu giúp, nếu thì... Tiểu nữ Triệu Ngọc Đình đa tạ công t.ử tay cứu giúp!”

 

Lăng Tâm chấn động đến mức trong ngoài đều kinh ngạc!

 

Triệu Ngọc Đình, đây chẳng là nữ phụ hai cực phẩm xanh trong sách ?

 

Xuất hiện lâu liền khiến nam nữ chính nảy sinh hiểu lầm.

 

Lăng Tâm há hốc mồm khép , ánh mắt nàng chuyển sang Mộc Nguyệt Thần, chắc chắn là nam chủ , sai, vị đế vương tương lai.

 

Nàng cảm thấy như thể gặp minh tinh thần tượng , đúng ?

 

thì, cả thế giới đều xoay quanh nam chủ và nữ chủ.

 

“Các cô nương cần đa lễ!” Mộc Nguyệt Thần với Triệu Ngọc Đình và những cô nương khác, nhưng ánh mắt dừng Lăng Tâm.

 

Từ khi bước nội viện, thần thái điềm tĩnh, tự nhiên cùng dung mạo tuyệt sắc của nữ t.ử thu hút.

 

Hắn bước nhanh tới bên nàng: “Cô nương, nàng chứ?”

 

Lăng Tâm há hốc mồm, cuối cùng cũng khép : “Ta !”

 

Làm gì chuyện gì to tát!? Nàng chợt bừng tỉnh, vội vàng sang Tống Uyển Thu.

 

Triệu Ngọc Đình, đang nảy sinh tình ý, ở bên , bất mãn siết chặt nắm đấm.

 

Nàng rõ vì , cảm thấy bản cướp mất phong thái.

 

Rõ ràng nàng mới là nên nam nhân chói mắt tựa đế vương chú ý tới mới .

 

Lăng Tâm: Ngươi đoán trúng !

 

Trong sách, chẳng ?

 

Mộc Nguyệt Thần cứu chính là Tống Uyển Thu và Triệu Ngọc Đình, còn dung mạo của Triệu Ngọc Đình cho kinh diễm.

 

“Thu Thu...” Lăng Tâm ôm Tống Uyển Thu, khẽ vỗ mặt nàng.

 

Nhân lúc Mộc Nguyệt Thần phòng kiểm tra, ai chú ý tới bên , nàng lén lút cho Tống Uyển Thu uống linh tuyền thủy.

 

Tiểu cô nương từ từ tỉnh , thấy lọt tầm mắt là Lăng Tâm, nàng ngẩn một chốc, ngay đó liền nhận nàng, tiếng cũng theo đó mà vang lên: “Lăng Tâm tỷ, hu hu hu... tỷ nhất định sẽ cứu !”

 

Lăng Tâm: “...” Sao nàng đổi dung mạo thấy kỳ lạ chút nào chứ?

 

Nàng rằng, diện mạo tổng thể của nàng hề đổi.

 

Lúc ... nam chủ Mộc Nguyệt Thần nhíu mày bước .

 

Sau khi thấy Tống Uyển Thu sắc mặt tái nhợt, quan tâm hỏi: “Cô nương, nàng chứ?”

 

Thần sắc Tống Uyển Thu khẽ ngẩn .

 

Lăng Tâm thầm nghĩ, hỏng !

 

Định luật nam chủ, e rằng nữ nhân nào thể thoát khỏi.

 

Tống Uyển Thu đáng thương, Lăng Tâm còn nghĩ sự xuất hiện của lẽ thể đổi vận mệnh của nàng.

 

Khoảnh khắc kế tiếp, liền thấy Tống Uyển Thu chút chán ghét thu ánh mắt, nàng kéo kéo tay áo Lăng Tâm: “Lăng Tâm tỷ, cảm thấy chút sức lực nào, ? Lăng Tâm tỷ... cha , nương ?”

 

Hoàn xem nhẹ sự tồn tại của nam chủ.

 

Lăng Tâm tán thưởng Tống Uyển Thu.

 

Phải rằng, thiết lập đặc biệt của nam chủ là các nữ nhân trong sách đều sẽ vô thức thu hút.

 

Rõ ràng, Tống Uyển Thu phá vỡ thiết lập .

 

“Ta chỉ thấy , thấy cha nương !” Lăng Tâm cũng rõ, bọn họ đưa .

 

“Nếu là những lớn tuổi, hẳn là đưa tới Nam Nhạc Sơn!” Mộc Nguyệt Thần đối với sự thờ ơ của hai , hề để tâm chút nào.

 

“Nam Nhạc Sơn?”

 

“Hai vị cô nương cần lo lắng, của tới Nam Nhạc Sơn, hẳn sẽ nhanh chóng tin tức truyền về! Không , phụ mẫu của cô nương tôn tính đại danh là gì?” Phong nhã lễ độ.

 

Chẳng trách là nam chủ!

 

Lăng Tâm khỏi bội phục.

 

Tống Uyển Thu khi tên cha nương thì hỏi: “Ta thể tìm cha nương ?”

 

 

Loading...