Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 357: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:23:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai lạng thịt, giữ thì đừng !

 

Lăng Tâm nheo mắt, nguy hiểm chằm chằm bọn họ.

 

Sau nhiều rẽ ngang rẽ dọc, cuối cùng họ đến một con hẻm nhỏ cũ kỹ ở Bắc Thành.

 

Trong hẻm hơn chục hộ gia đình lộn xộn sinh sống.

 

Nhà Trương Đạt ở sâu nhất bên trong.

 

Phải đến khi Uyên Nguyên cứu , y lo sợ nhà an nên mới chuyển đến đây.

 

“Lão t.ử cái tiện chủng đó hại cho thảm, đành chuyển đến cái nơi rách nát .” Trương Đạt quên mắng Uyên Nguyên hai câu để xoa dịu sự khó xử.

 

Thật sự là nơi quá đổ nát, thể so sánh với chỗ ở cũ của y.

 

Thân phận của y đặt ở đó, bổng lộc cũng ít, với ai cũng tin y hiện tại sống ở một nơi như khu ổ chuột.

 

là đủ nát!” Người mặt sẹo quanh, khỏi bĩu môi: “Chỗ cũng thể ở ?”

 

Hàng xóm: Chúng đều sống ở đây, !

 

“Lần cái tiện chủng đó cứu , tốn ít bạc mới giải quyết , quả thật chút eo hẹp!” Y chi một trăm lượng bạc đó!

 

Đời , y kiếm mấy một trăm lượng chứ? Cứ thế mà mất , còn nợ một đống.

 

“Ngươi cho xem, cứu đó là ai?” Người mặt sẹo ôm n.g.ự.c đau nhói, tìm một chiếc ghế hỏng xuống.

 

“Chỉ là một tiện phụ trông khá xinh …” Lời dứt, “Bốp” một tiếng, một vật gì đó đ.á.n.h má y.

 

Ối, đau!

 

Y xoa xoa gò má phì nhiêu, xung quanh nhưng thấy ai.

 

Khốn kiếp! Xúi quẩy!

 

Y khẽ c.h.ử.i thề một tiếng, tiếp tục : “Hình như tiền, dám đối đầu với lão tử. Mẹ kiếp… lão t.ử nhất định nghĩ cách gì đó, chỉnh đốn con tiện phụ đó mới !

 

mà, con tiện phụ đó thật sự , còn hơn cả nương của tiểu tiện chủng nữa!”

 

“Không thể nào!” Người mặt sẹo lập tức tỏ vẻ tin.

 

Y tin thế gian , phụ nữ nào thể hơn nàng .

 

“Đợi khi ngươi cơ hội gặp nàng thì sẽ tin thôi, tin rằng bất kỳ nam nhân nào thấy nàng , chỗ đó cũng thể kiểm soát !” Trương Đạt tuy hận, nhưng cũng thể che giấu sự hưng phấn mặt.

 

Khốn kiếp!

 

Lăng Tâm cảm thấy buồn nôn, liên tiếp b.ắ.n mấy viên đá, tất cả đều nhắm hạ thể của Trương Đạt.

 

Hai lạng thịt, giữ thì đừng nữa!

 

“A, ôi!!!” Tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Trương Đạt khiến mặt sẹo sợ hãi ôm n.g.ự.c dậy.

 

“Ngươi ?” Đang chuyện ngon lành, ôm lấy hạ thế ?

 

Chẳng lẽ, bản tự nghĩ cũng nghĩ chuyện đúng ?

 

“Có đ.á.n.h !” Trương Đạt chỉ cảm thấy chỗ đó của dùng nữa, lăn lộn đất, nhưng vẫn quên khắp bốn phía tìm .

 

Người mặt sẹo lập tức cảnh giác, cũng quanh, nhưng ai?

 

Tuy y cao thủ, nhưng cũng chút võ công, đến nỗi Trương Đạt đ.á.n.h thành như mà y phát hiện : “Ở ? Ta thấy ngươi già , nghĩ nhiều quá nên mới…”

 

Trương Đạt khổ nên lời: “Mau, đưa gặp đại phu!”

 

Người mặt sẹo thấy y thật sự đùa, đành nén đau kéo y dậy khỏi cửa.

 

“Gần đây một tiệm Bảo Hòa Lâm, khám bệnh rẻ !” Người mặt sẹo .

 

Tiệm Bảo Hòa Lâm tiếng , giá cả chăng.

 

Chẳng mấy chốc, hai đến Bảo Hòa Lâm.

 

Trong tiệm Bảo Hòa Lâm đầy ắp chờ khám bệnh.

 

“Đại phu, mau khám cho …” Trương Đạt thể đợi , hung tợn quát Lý Nguyên đang khám bệnh.

 

Lý Nguyên đang tập trung bệnh nhân, thấy tiếng , sắc mặt khỏi đổi, hoảng sợ đầu sang.

 

Nhìn thấy hai , y chỉ cảm thấy m.á.u đông cứng , hận ý ngút trời cũng theo đó mà dâng lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-357.html.]

“Đại phu, ngài chứ?” Bệnh nhân đang bắt mạch, cảm thấy lực tay của đại phu gì đó đúng, liền hỏi.

 

Lý Nguyên lúc mới thu ánh mắt, nhưng đôi tay vẫn run rẩy.

 

"Ta chuyện với đại phu đấy, mau khám cho !" Trương Đạt tiếp tục quát lớn một cách ngang ngược.

 

Lý Nguyên lúc mới chợt nhớ , với bộ dạng hiện tại của , Trương Đạt căn bản thể nhận y.

 

Y dịu một chút khinh thường, sốt ruột đáp: "Y quán của chúng từ đến nay đều khám bệnh theo thứ tự, nếu ngươi đợi nổi thì nơi khác!"

 

"Mẹ kiếp, lão t.ử đợi nổi..." Trương Đạt lẩm bẩm c.h.ử.i rủa: "Phải khám cho ..."

 

lúc , tấm rèm cửa y quán vén lên, hai bóng bước : "Kẻ nào dám lớn tiếng ồn ào trong y quán?"

 

"Hoặc là xếp hàng chờ, hoặc chúng sẽ ném ngươi ngoài?" Đó chính là của Doãn Gia quân.

 

Trương Đạt thấy võ công bước , lập tức co rúm , sai gã mặt sẹo đỡ xếp hàng.

 

Gã mặt sẹo theo, nhưng ánh mắt y vẫn luôn dán chặt Lý Nguyên.

 

Rõ ràng từng gặp mặt, cảm thấy chút quen thuộc?

 

Đặc biệt là tư thế y khám bệnh cho bệnh nhân, cũng tựa hồ chút giống một nào đó?

 

Y huých huých Trương Đạt.

 

Trương Đạt giận đau, y huých một cái, tính tình bốc lên: "Làm gì?"

 

"Ngươi xem vị đại phu ..."

 

Trương Đạt liếc Lý Nguyên, trong lòng đầy bực tức: "Có gì mà ? Chẳng chỉ là khám bệnh cho , mà vẻ đây ."

 

"Chúng gặp ?"

Mèo Dịch Truyện

 

"Gặp cái rắm! Với cái bộ dạng gấu ó của , cũng chỉ Bảo Hòa Lâm mới chịu giữ , chứ những nơi như Thái Y viện, cả đời cũng đừng hòng bước chân !" Trương Đạt khinh thường .

 

Gã mặt sẹo nghĩ cũng .

 

Khám bệnh thì tư thế nào cũng na ná , y liền thu hồi ánh mắt.

 

Trương Đạt chút chịu nổi nữa, nơi đó đau đến lợi hại, e rằng gãy cũng chừng.

 

"Mẹ kiếp, Tế Thế Đường!" Hắn nghiến răng dậy, trừng mắt Lý Nguyên một cái.

 

Thấy hộ viện qua, lập tức sợ hãi co rúm như con rùa rụt cổ mà chạy .

 

Lý Nguyên mãi đến khi bọn họ rời mới thể phục hồi tinh thần.

 

Y cũng chẳng ngờ, hai kẻ đó đến Bảo Hòa Lâm.

 

Lăng Tâm giả bệnh nhân , rõ từng cử chỉ, biểu cảm của Lý Nguyên, cùng phản ứng của gã mặt sẹo, và cả cuộc đối thoại giữa y với Trương Đạt.

 

Dường như, nàng đến gần chân tướng hơn một bước.

 

Xét thấy Trương Đạt và gã mặt sẹo khả năng liên quan đến thế của Uyên Nguyên, nàng quyết định tạm thời tha cho bọn họ một .

 

G.i.ế.c bọn họ dễ, cần vội vàng lúc .

 

Tuy nhiên, tiếp tục theo dõi là điều cần thiết.

 

Ai mà từ cuộc đối thoại của hai kẻ đó, thể thu manh mối hữu ích nào chứ.

 

Trương Đạt từ Tế Thế Đường bước , chỉ cảm thấy trời đất như sụp đổ, đau đến tái mét cả mặt.

 

Tại cái "gốc rễ" của đứt lìa một cách rõ ràng như ?

 

Hắn còn nối dõi tông đường cho Trương gia, chẳng với liệt tổ liệt tông của Trương gia ?

 

Còn Thúy Thúy, Hoa Hoa , còn thể sủng ái các nàng, để các nàng mà rên rỉ mê đắm như tiên?

 

"Phụt hahaha..." Gã mặt sẹo nhịn , bật thành tiếng: "Ngươi mà đột nhiên dùng nữa ?"

 

Trương Đạt liếc xéo gã mặt sẹo một cái: Mẹ kiếp!

 

Hắn thể với liệt tổ liệt tông của Trương gia, nhất định tìm một đứa con để nối dõi hương hỏa cho Trương gia.

 

Uyên Nguyên nghi ngờ gì nữa chính là lựa chọn nhất!

 

Hắn nghiêm mặt gã mặt sẹo: "Từ giờ phút trở , thằng nghiệt chủng đó chính là con trai ruột của Trương Đạt , ngươi ?"

 

Thiên lý nhĩ của Lăng Tâm lập tức bắt từ khóa bên trong.

 

 

Loading...