Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 336: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:23:00
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chìa khóa vàng phối với ổ khóa

 

Thấy , Hoa Xảo Nhi thể kiềm chế cảm xúc của .

 

Nam nhân đến nỗi khiến nàng, dù tự nguyện sa đọa, cũng sở hữu.

 

, cố tình chẳng thể thấy nàng, càng đừng đến việc thích nàng.

 

Chỉ cần chút để tâm, hẳn nàng thích , thích đến c.h.ế.t sống .

 

Giờ là nửa đêm, nàng mới về nhà, cũng chẳng hỏi han gì.

 

“Muội ? Sao về muộn thế?” Liên Nhi lo lắng hỏi.

 

Liên Nhi mỗi ngày đều ngoài tìm việc , mới đủ để duy trì cuộc sống.

 

Tuân Vũ lúc mới ngẩng đầu Hoa Xảo Nhi một cái, chẳng câu nào phòng.

 

Hắn thích Hoa Xảo Nhi.

 

Ban đầu vì là cùng làng, lúc chạy nạn cùng tới.

 

ngờ nàng ý đồ khác với .

 

Từ khi chuyện, cố gắng tránh né, về nhà nếu thực sự bất đắc dĩ, để nàng hiểu rõ hai thể chuyện gì.

 

Sở dĩ thỉnh thoảng về một chuyến, cũng là vì lo nàng và Liên Nhi cơm ăn.

 

Những gì thể cho nhiều, hiện tại cũng đang ăn nhờ ở đậu, vẫn là nhờ lão sư bỏ tiền lo liệu thứ cho .

 

Hoa Xảo Nhi: “…” Lòng nàng lập tức lạnh như băng.

 

Dung mạo nàng xinh như , Tuân Dật còn cho rằng nàng thể Quý phi nương nương.

 

Tại trong mắt Tuân Vũ, nàng chẳng đáng một xu?

 

Nàng cam lòng.

 

“Vũ ca ca về từ lúc nào?” Nàng hỏi Liên Nhi.

 

“Vừa mới !” Liên Nhi trong lòng cũng thoải mái.

 

Nàng, hai Tuân Vũ và Hoa Xảo Nhi bốn là cùng chạy nạn.

 

Suốt chặng đường đồng cam cộng khổ, thật dễ dàng gì mới sống sót đến Kinh đô.

 

tan rã chứ?

 

Nàng về phía cửa phòng Tuân Vũ.

 

Dù thế nào nữa, nàng rời xa Tuân Vũ, vì mà c.h.ế.t nàng cũng cam lòng.

 

nàng , cũng từng mơ ước thể gả cho , chỉ cần âm thầm ở bên cạnh là đủ.

 

Lúc , cánh cửa mở .

 

Tuân Vũ ôm một gói hành lý nhỏ : “Sau sẽ bận, thường xuyên về nữa, nơi cứ để các ở, tiền thuê nhà đóng đủ một năm , các thể an tâm ở.!”

 

Hắn từ ống tay áo lấy mấy mảnh bạc vụn, đưa cho Liên Nhi: “Sau , các tự cẩn thận hơn!”

 

Liên Nhi đưa tay đón, thật nàng sớm cảm nhận , họ sẽ đến ngày .

 

Nàng nỡ, nhưng cũng nên lời giữ .

 

Tuân Vũ liền đặt bạc lên bệ cửa sổ, về phía cổng chính.

 

Trước suy nghĩ kỹ, cũng nhiều bạc thừa, chỉ thể tạm bợ sống chung.

 

cứ thế mãi thì là cách.

 

Khi sắp bước khỏi cửa, Hoa Xảo Nhi cam lòng : “Vũ ca ca, Tuân Dật , sẽ tìm cách đưa cung, để Quý phi nương nương, chỉ trong hai ngày tới thôi.”

 

Nếu nỡ, nàng lẽ sẽ suy nghĩ gả.

 

Tuân Vũ dừng bước đầu nàng: “Hậu cung tràn ngập dối trá và thủ đoạn tàn khốc, ngay cả những nữ nhân quyền thế cũng khó lòng bảo an nguy của .

 

Nàng thế, quyền lực, thể ngay cả tự bảo vệ cũng khó!”

 

Thấy khuyên , Hoa Xảo Nhi chút mừng rỡ.

 

Hắn chung quy vẫn là thích nàng, nỡ để nàng gả cho khác: “Vậy gả ?”

 

Mắt Tuân Vũ chút gợn sóng: “Ta chỉ sự thật cho nàng , gả gả đều liên quan đến , nàng tự suy nghĩ kỹ quyết định!”

 

Hắn chỉ coi đó như một lời khuyên của đồng hương mà thôi.

 

Hoa Xảo Nhi lập tức nguội lạnh trong lòng, khi , trong mắt mang theo vài phần oán độc: “Vũ ca ca, thật sự tuyệt tình nhẫn tâm!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-336.html.]

 

Mèo Dịch Truyện

Thấy Tuân Vũ đầu bước , nàng tức giận hét lớn về phía : “Nếu vô tình thì đừng trách vô nghĩa! Đợi trở thành Quý phi, nhất định sẽ khiến thần phục chân !”

 

Cho dù trở thành quyền khuynh triều chính, gặp Quý phi chẳng vẫn quỳ xuống ?

 

Hãy xem rốt cuộc ai thể cao hơn!

 

“Muội việc gì như ?” Liên Nhi thích Hoa Xảo Nhi.

 

Nàng luôn giành công của Liên Nhi, luôn châm chọc Liên Nhi mặt Tuân Vũ, lén lút chế giễu Liên Nhi.

 

họ cũng cùng đến giờ, Liên Nhi nàng những điều hối hận.

 

“Đừng ở đây giả nữa? Muội chỉ vì xí, chứ thì thấy thà trèo lên giường Hoàng thượng còn hơn!” Hoa Xảo Nhi chịu đủ .

 

Cuộc sống nghèo khó, bên cạnh một ai thật lòng đối đãi với nàng.

 

Vẫn là Tuân Dật , thương nàng, tìm cách để nàng cuộc sống thoải mái .

 

 

Trong gian của Lăng Tâm nhiều d.ư.ợ.c liệu khô, nhưng… chống tốc độ lây lan nhanh chóng của dịch tả, và mắc bệnh thì nhiều.

 

Dược liệu càng nhiều càng .

 

Nàng và Lâm T.ử Nguyên chọn một khách sạn sạch sẽ để ở, khóa cửa tiến gian.

 

Họ phơi khô tất cả d.ư.ợ.c liệu trưởng thành trong gian.

 

Bên ngoài một đêm, trong gian là mấy ngày.

 

Vất vả lao động, cuối cùng cũng mấy ngàn cân d.ư.ợ.c liệu.

 

Trước khi khỏi gian, Lâm T.ử Nguyên nỡ rời Lăng Tâm, kéo nàng lên giường…

 

Bên ngoài mới chỉ một đêm, nhưng họ trải qua mấy đêm trong gian, .

 

Lâm T.ử Nguyên sức lực dồi dào, mệt mỏi.

 

“Ngoan ngoãn về thẳng Kinh đô đợi , sẽ nhanh chóng trở về!” Dù nỡ, cũng chia xa.

 

Lăng Tâm chuẩn cho nhiều túi nước, đựng linh tuyền thủy để dự phòng.

 

Dược liệu cũng chất lên mấy chục xe, do quân đội Lâm T.ử Nguyên mang theo hộ tống đến chỗ Lạc Hà.

 

“Được!” Sau khi chia tay, Lăng Tâm chỉ dùng đầy nửa ngày đuổi kịp Vu Thu Hà và những khác.

 

“Lăng nha đầu, đây thêm hai ngày!” Sau khi hai ngày, Thẩm lão thái thái với Lăng Tâm.

 

Mấy căn nhà của nàng ở phía Nam của Lăng Tâm giải quyết giúp nàng .

 

Khu vực vẫn còn vài bất động sản nữa, nàng cũng giữ .

 

Hơn nữa…

 

“Cái chìa khóa vàng đó…” Thẩm lão thái thái thốt mấy chữ , giọng nghẹn .

 

Chính vì chiếc chìa khóa vàng đó mà Thẩm gia của họ diệt môn.

 

Nàng tiếp tục giữ nó, cách khác, nàng còn coi trọng thứ của Thẩm gia nữa.

 

Ước nguyện của nàng bây giờ là hai đứa cháu trai và một đứa cháu gái thể sống bình an, nàng nguyện đ.á.n.h đổi gia sản để đổi lấy mạng sống của chúng.

 

“Thật chiếc chìa khóa đó, một ổ khóa kèm. Và ổ khóa đó ở huyện Thiên Điểu, cách đây trăm dặm.” Lúc , nàng và Lăng Tâm đang ở nơi nghỉ ngơi xa đám đông.

 

“Thẩm gia chúng thể gánh nổi thứ đó, nếu sợ tự chuốc lấy nguy hiểm, Thẩm gia chúng nguyện ý dâng tất cả cho !”

 

Lăng Tâm: “…” Sợ ư?

 

Chỉ chút chột mà thôi.

 

Nàng mà lấy đồ của Thẩm gia, Thẩm gia sẽ suy tàn.

 

“Người quyết định ?” Nàng cảm thấy thứ đó tuyệt đối giá trị lớn, nếu Mộ Nguyệt Thành sẽ hãm hại Thẩm gia như .

 

“Đã quyết định!”

 

“Được! Vậy sẽ cùng đến huyện Thiên Điểu.” Lăng Tâm vốn dĩ chỉ là giúp Thẩm gia trông coi chiếc chìa khóa đó.

 

Không ngờ, cuối cùng trở thành của .

 

Sau khi cho đại đội nhân mã tiếp tục lên đường, nàng và Thẩm lão phu nhân dẫn theo hai mươi ám vệ Doãn gia quân đến huyện Thiên Điểu.

 

Khi đến gần, Thẩm lão phu nhân : “Con trai , chủ nhân của chiếc ổ khóa đó, chính là Phùng viên ngoại đang sống ở đây!

 

Năm đó Phùng viên ngoại và con trai giao tình sinh tử, liền tặng chiếc ổ khóa đó cho .”

 

 

Loading...