Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 298: --- Lời này của ngươi có chút giống ngôn ngữ của tiện nữ

Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:22:16
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lăng Tâm suy đoán.

 

Nếu như khí vận của Tiên Hà và Lạc Hà thông , khả năng đây là trọng sinh, xuyên thư, hoặc khả năng dự đoán tương lai.

 

Bất kể bằng cách nào mà thể chất cá chép của Lạc Hà, đều vô cùng bất lợi cho Lạc Hà.

 

Khí vận của Lạc Hà tước đoạt một , còn thể tước đoạt thêm nữa.

 

Điều tệ nhất là bọn họ nàng cướp khí vận của Lạc Hà bằng cách nào.

 

Tiên Hà đến vô cùng tự nhiên, đặc biệt là ánh mắt của Lăng Tâm, dường như thấu nàng khiến nàng vô cùng bất an.

 

Chẳng lẽ, nàng bí mật về việc cướp đoạt khí vận ư?

 

Không! Không thể nào!

 

Nhất định là Lăng Tâm ác ý với , nên mới khiến bất an!

 

Lăng Tâm cuối cùng cũng rời .

 

Trước khi xác định rõ ràng, nàng thể bại lộ, tránh để Lạc Hà rơi tình cảnh nguy hiểm.

 

Tiên Hà thở một dài, mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

 

Sự chán ghét đối với Lăng Tâm càng thêm sâu sắc.

Mèo Dịch Truyện

 

Không chỉ là khảo vấn quan của Đại Lý Tự ?

 

Địa vị còn thấp hơn nhiều so với Ngự y của Thái Y viện như nàng , từ cái vẻ cao ngạo đó?

 

Là tướng công tướng mạo tệ cho nàng sự tự tin ?

 

Nàng vô thức về phía Tiêu Vinh Hiên.

 

Chỉ cần nàng cố gắng, nhanh cũng sẽ thôi.

 

Tiêu Vinh Hiên căn bản nàng : "Hai ngày nữa sẽ rượu t.h.u.ố.c mới, bằng hai ngày nữa đến mua."

 

"Hôm nay liền cần gấp!" Tiên Hà vội vàng .

 

Món rượu t.h.u.ố.c nàng hứng thú gì, hứng thú là Tiêu Vinh Hiên, mới quan tâm rượu t.h.u.ố.c mới cũ, .

 

Nàng nhấc chân, liền một nam nhân đang vội vàng chạy qua đ.â.m một cái.

 

"A..." Đâm nàng xoay tròn một vòng tại chỗ, đó, bộp một tiếng!

 

Một chữ 'đại' úp mặt xuống đất.

 

Lập tức, m.á.u dính đầy mặt nàng .

 

Nàng chỉ cảm thấy mặt đau dữ dội, ngay cả đau ở tay chân cũng để ý đến nữa.

 

"Ngươi chứ?" Tiêu Vinh Hiên thể hỏi.

 

Thật sự là cú đó, thôi thấy đau, còn là khách hàng của nhà .

 

"Không , !" Tiên Hà đau c.h.ế.t, nhưng vẫn che mặt, thấy vẻ xí của : "Tiêu đại ca, hôm nay e là mua rượu t.h.u.ố.c , hôm khác sẽ đến!"

 

Nói xong, liền bỏ chạy.

 

Nàng lấy lạ.

 

Trước đó một thời gian, nàng cảm thấy khí vận của trở ít, việc gì cũng thuận lợi.

 

Sao đột nhiên bắt đầu như ?

 

Lạc Hà... nàng dù thế nào cũng tìm nàng mới .

 

Bảo Hòa Lâm ít bệnh nhân.

 

Mặc dù bằng Tế Thế Đường, nhưng so với đây thì nhiều hơn ít.

 

Lạc Hà bận rộn vô cùng, Huệ Ánh Lam bên trong, bà t.ử bên cạnh nàng đang giúp đỡ công việc.

 

Thấy Lăng Tâm, đôi mắt Huệ Ánh Lam sáng rực, nàng vội vàng dậy bước tới: “Tâm Tâm, con đến ?”

 

Gương mặt nàng tràn đầy niềm vui.

 

Nàng đến sớm như chính là để đợi Lăng Tâm.

 

Ngày hôm qua đợi cả ngày mà nàng đến, còn tưởng hôm nay cũng sẽ đợi .

 

Còn về việc đến nhà nàng, nàng luôn cảm thấy quá thường xuyên thì vẻ lịch sự cho lắm.

 

“Bà bà cũng ở đây ?” Lăng Tâm cũng vui khi gặp nàng.

 

Lần gặp mặt, Lăng Tâm gọi nàng là Lam thẩm, nàng già , nhất định Lăng Tâm gọi là bà bà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-298-loi-nay-cua-nguoi-co-chut-giong-ngon-ngu-cua-tien-nu.html.]

 

Lăng Tâm cũng chịu, dứt khoát bỏ chữ “lão” .

 

“Ta cũng rảnh rỗi mà thôi!”

 

Lăng Tâm sắc mặt nàng, hình như lên nhiều.

 

Sau khi trở về, nàng bảo Lạc Hà khi kê t.h.u.ố.c cho Huệ Ánh Lam thì đưa thêm cho nàng một bầu nước.

 

Lạc Hà cũng hỏi nhiều.

 

Nàng cho rằng Lăng Tâm chắc chắn thêm loại bột t.h.u.ố.c đặc biệt nước của Huệ Ánh Lam.

 

Mới hai ngày mà sắc mặt hơn nhiều, ngay cả cơn ho cũng ngừng.

 

Thấy Lạc Hà bận rộn, Lăng Tâm cũng giúp một tay.

 

Huệ Ánh Lam bên trong, ánh mắt cứ dõi theo nàng.

 

Nàng nghĩ thầm, một con gái như thì hạnh phúc bao?

 

Nghĩ đến con gái bạc mệnh của nàng, nếu còn ở bên nàng, lẽ giờ đứa bé cũng lớn bằng Lăng Tâm .

 

Bận rộn cho đến tận giữa trưa, Lạc Hà mới rảnh rỗi đôi chút: “Mấy ngày nay của Tế Thế Đường đến tìm mua d.ư.ợ.c thảo, từ chối xong thì hận thể đập phá cửa tiệm chúng !

 

Hình như d.ư.ợ.c thảo bên ngoài càng thêm khan hiếm.”

 

“Vùng phía Bắc, ngoài khu vực kinh đô thì tạm , những nơi khác ngay cả một cọng cỏ cũng mọc lên , ngay cả hàng tồn kho năm ngoái cũng còn nhiều!”

 

Vài tháng nữa, e rằng sẽ đứt hàng.

 

Lăng Tâm tiếp tục : “Sau , d.ư.ợ.c liệu của Bảo Hòa Lâm cũng bán ngoài nữa, chỉ bán cho những đến đây khám bệnh! Chỗ Tiêu Vinh Hiên thì vẫn thể tiếp tục cung cấp!”

 

“Được!” Lạc Hà đáp một tiếng, thần thần bí bí kéo Lăng Tâm : “Nàng theo trong một lát, chuyện với nàng!”

 

Vào đến hậu đường, Lạc Hà hai lời cởi y phục.

 

Lăng Tâm: “…Chẳng lẽ, hoa văn nàng đổi ?”

 

Nha đầu , cởi y phục thật là sảng khoái.

 

Lạc Hà gật đầu: “Khoảng thời gian nàng , tận mắt thấy ấn ký màu đỏ của giảm xuống, màu đen chiếm hơn nửa.

 

Nàng mới về hai ngày, nàng xem ấn ký màu đỏ của , vượt qua đường giữa, còn đang tiếp tục tăng lên nữa.

 

Vậy nên, nàng chính là phúc tinh của , sai chút nào!

 

Sau nàng , thể mang theo ?”

 

Tuy Lăng Tâm , nàng còn xui xẻo như , nhưng từ vận may chuyển sang vận rủi, nàng cảm thấy khó chịu.

 

Nếu Lăng Tâm từng , tin rằng thể chất cá chép hóa rồng, nàng xuống phía Nam tìm nàng .

 

“Ta nghi ngờ nàng vì chuyện mới thích !” Lăng Tâm giả vờ tức giận .

 

Lạc Hà vội vàng: “Không … hình như cũng chung, chính là…”

 

“Nha đầu ngốc, trêu nàng đó!”

 

Lạc Hà gật đầu: “Ban đầu là vì chuyện theo nàng sai, nhưng… ở chung lâu , thì là thật lòng thích nàng, còn cả nhà nàng, và cả Thu Thu nữa…”

 

“Ha ha, nàng chuyện cứ như xanh …”

 

Lạc Hà: “…Ta ! Dù thì trong nhà, đều thích hết!”

 

Nàng cảm thấy ánh mắt của Lăng Tâm , những xung quanh đều tuyệt, thể kết giao sâu sắc.

 

Lúc , tiền viện d.ư.ợ.c quán truyền đến một trận tiếng loảng xoảng, còn la hét: “Lam phu nhân, Hoàng thượng ngài đến Thiên Nguyệt Quốc, đặc biệt phái chúng đến nghênh đón ngài hoàng cung!”

 

Nói là nghênh đón, nhưng giọng điệu và tiếng đập phá lớn , một chút cũng thiện.

 

Cứ như thể nếu chịu theo, còn trói mà đưa .

 

Lăng Tâm , là Đại tướng quân Vi Lễ An, mới đề bạt lên khi Đại tướng quân Lôi Vân qua đời.

 

“Ta chỉ là thấy thể khỏe, Bảo Hòa Lâm y quán ở đây tệ, nên đến xem thử, cần lớn chuyện như !” Giọng Huệ Ánh Lam vẫn bình thản, hề trận thế dọa sợ.

 

“Thiên Nguyệt Quốc chúng và Càn Việt Quốc xưa nay vẫn hữu hảo, Lam phu nhân quản ngàn dặm xa xôi mà đến, đương nhiên thể chậm trễ!”

 

Lăng Tâm bước , liền thấy Vi Lễ An hận thể xông lên trói , ánh mắt Huệ Ánh Lam mang vẻ bất thiện.

 

“Chủ tử!” Bà t.ử lo lắng bên cạnh Huệ Ánh Lam.

 

Huệ Ánh Lam vỗ vỗ tay nàng bảo nàng yên tâm, Lăng Tâm , nụ mặt nàng bình thản: “Không , các ngươi cứ việc của !”

 

Nói nàng mới dậy về phía Vi Lễ An, ánh mắt thản nhiên bình tĩnh: “Đi thôi!”

 

 

Loading...