Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 278: --- Càng chiến càng dũng
Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:21:56
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lăng Tâm điều đầu tiên nghĩ đến chính là linh tuyền thủy.
Thứ đừng là , ngay cả động vật nhỏ cũng vô cùng thích.
Đại Hắc nàng nuôi, khi thả rông bên ngoài, mỗi ngày đều quấn lấy nàng đòi linh tuyền thủy.
Nếu dùng linh tuyền thủy dụ dỗ con băng trùng ngoài, lẽ khả thi.
“Dẫn dụ thế nào?” Nàng khiêm tốn thỉnh giáo.
Trên dung nhan tuyệt mỹ của Thiên Duyên, chút tò mò, nhưng cũng thành thật : “Trước hết dẫn dụ cổ trùng tới cổ tay, mở một khe hở nhỏ, đợi nó thò đầu , kéo nó là !
Phương pháp là cách đối với các loại cổ trùng bình thường khác, đối với băng trùng hiệu quả .”
Lăng Tâm gật đầu: “Đa tạ Thiên Duyên đại sư! Đại sư đây là về kinh đô thành ? Nếu , thể cùng chúng một đường , lo Tiểu Đỗ y cổ trùng giày vò.”
Thiên Duyên thì ý kiến gì, gật đầu: “Ta chính là về kinh đô thành, cùng cũng !”
Đợi về đến phòng Tiểu Đỗ, Lăng Tâm lựa lời : “Thiên Duyên đại sư , bệnh của ngươi đây cách giải, chỉ là cần tìm thứ mà cổ trùng ngươi yêu thích!”
Tiểu Đỗ thể giải tự nhiên vui mừng, nhưng nghĩ đến mỗi cổ độc phát tác đều sống bằng c.h.ế.t, y ủ rũ.
Dù ủ rũ cũng chẳng cách nào, y chỉ đành nhẫn nhịn.
May mà Lăng Tâm , Thiên Duyên đại sư sẽ cùng họ một đường về.
Sau khi để Tiểu Đỗ nghỉ ngơi thật , Lăng Tâm liền ngoài dạo phố mua sắm.
Trong nhà đông , lễ vật của mỗi đều mua.
Đặc biệt là bảy tiểu t.ử cùng cha .
Giao thông phát đạt, chênh lệch Nam Bắc lớn, phương diện ăn uống càng khác biệt nhiều.
Lăng Tâm đủ loại món từng ăn đều mua nhiều, đồ chín, đồ nguội, đủ loại giải nhiệt mùa hè…
Dù gian trữ vật thì cứ mặc sức.
Đương nhiên, ngoài mặt chắc chắn mang về một ít.
Dạo đủ thứ, khi trở về khách điếm, trời gần tối đen.
Tiêu Dao Vương đang đợi nàng: “Nha đầu, tạm thời ở phía Nam.”
Đoạn đường sắp tới, chơi cổ trùng ít, nha đầu chắc chắn sẽ vấn đề gì.
Huống hồ, vị Đại Quốc Sư chơi cổ độc lợi hại đến , cũng gì Lăng Tâm.
“Chàng về tìm vị bà bà ?” Nàng tò mò vô cùng.
Người thể khiến Tiêu Dao Vương bận tâm.
dáng vẻ của Tiêu Dao Vương liền , y định cho nàng mối quan hệ của hai .
“Ừm, xem thử!” Muốn xem cơ thể nàng thế nào.
Xác định nàng sống , y sẽ rời , tuyệt đối quấy rầy cuộc sống của nàng.
“Được! Vậy nhớ về nhà!” Lăng Tâm dặn dò.
Trong lòng Tiêu Dao Vương chợt ấm áp.
Kỳ thực, y mặt dày theo họ, chính là vì gia đình họ cho y một cảm giác thiết.
Đặc biệt là Vu Thu Hà và Tứ Bảo.
Sau khi thấy Vu Thu Hà, y thỉnh thoảng cảm thấy gần gũi.
Tứ Bảo thì vẫn luôn theo y, đừng thấy nhỏ mà xem thường, ăn uống gì đó đặc biệt hợp ý, y từ tận đáy lòng thích Tứ Bảo nhất.
Đương nhiên nha đầu và Lâm T.ử Nguyên cũng là những y để tâm.
Dù Lâm T.ử Nguyên chính là Doãn Cửu Thiên, y vẫn giả vờ , là nể mặt nha đầu.
Phải rằng tiểu t.ử họ Lâm đối đầu với của Mục gia họ.
Tiêu Dao Vương rời trong màn đêm bao lâu, liền một nhóm bao vây khách điếm.
Bọn họ mặc y phục hành màu đen đồng loạt, che kín mặt.
Thế nhưng dù , Lăng Tâm vẫn thoáng qua nhận những kẻ Nam Cương.
Người Nam Cương một đặc điểm, đặc biệt là những kẻ nuôi cổ trùng, lòng bàn tay luôn nắm chặt.
Mèo Dịch Truyện
Vả ánh mắt đều phần âm u, khiến gần.
Sớm cảm nhận tiếp cận, nàng liền ở cửa sổ quan sát.
Công phu của những kẻ cũng thấp, tốc độ di chuyển nhanh, hẳn là những kẻ tổ chức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-278-cang-chien-cang-dung.html.]
Người Nam Cương đuổi tới đây nàng một chút cũng thấy kỳ lạ.
Nàng khiến Ngọc Linh Tiêu ngay cả Thánh nữ cũng , suýt chút nữa tế trời, kẻ giúp nàng bỏ trốn, kẻ thể khiến nàng mang thai, thể bỏ qua nàng chứ?
Khi những hắc y nhân còn đến gần khách điếm, Lăng Tâm liền nhảy vọt khỏi cửa sổ.
Nàng mặc một trường bào màu xám trắng, thanh lãnh đạm bạc.
ánh trăng đêm, dáng vẻ hề sợ hãi gợi cảm khí phách.
Cộng thêm vẻ tuyệt sắc của nàng, ngay cả ánh trăng sáng cũng trở nên kém sắc vài phần.
Chỉ thanh đại khảm đao trong tay nàng, hợp với nàng.
“Người Nam Cương đến Thiên Nguyệt Quốc g.i.ế.c , các ngươi thật sự coi Thiên Nguyệt Quốc gì ?”
Đối phương đáp lời, mà là nhanh chóng vây kín .
Trọn ba mươi .
Lăng Tâm: Quá xem thường !
Khoảnh khắc tiếp theo, nàng liền phát hiện, ba mươi chẳng qua chỉ là món khai vị.
Từ xa một nhóm nữa đang tiến về phía .
“Có cần giúp đỡ ?” Một giọng truyền đến từ lầu hai khách điếm, chính là Thiên Duyên mở cửa sổ.
Dung nhan tuyệt sắc của y hề chút biến động nào, dường như những gì y thấy chẳng qua chỉ là một trận ẩu đả bình thường.
Lăng Tâm xua tay: “Không cần!”
Đừng là nàng đ.á.n.h , cho dù đ.á.n.h chẳng lẽ còn chạy ?
“Được!” Cạch! Cửa sổ đóng một cách vô tình.
Lăng Tâm: “…” Nếu y đóng chậm hơn một chút, nàng tin y giúp nàng.
Nàng thu hồi ánh mắt, cũng chờ đợi nữa, lập tức hành động, bắt đầu hạ sát những kẻ gần nhất.
Ban đầu hai bên dường như ngang tài ngang sức, đương nhiên là nếu bỏ qua lượng.
khi thêm ba mươi nữa đến, tình huống vẫn là ngang tài ngang sức thì...
Cuối cùng thêm bốn mươi nữa, Lăng Tâm vẫn như hề chút gánh nặng nào, càng đ.á.n.h càng mạnh, càng đ.á.n.h càng chiếm thế thượng phong.
“…” Đây là ?
Đám hắc y nhân đồng loạt đổ mồ hôi lạnh.
Nữ nhân thật xảo quyệt, còn che giấu thực lực của .
Thiên Duyên dù ở trong cửa sổ, vẫn cảm nhận nội lực của Lăng Tâm đang cuồn cuộn tăng trưởng như thủy triều.
Quả nhiên, trực giác của y sai, nàng tầm thường.
Cái c.h.ế.t của sư , y thậm chí cảm thấy trong dự liệu.
Lần đầu gặp mặt, nàng động sát tâm với Lăng Tâm .
Với tính cách và năng lực của Lăng Tâm, thể dung thứ cho nàng ?
Hai một khi chạm mặt, tuyệt đối là Ngọc Linh Lung tay , cuối cùng thể thành công, Lăng Tâm phản sát.
Đây cũng là lý do vì khi y sư Lăng Tâm g.i.ế.c, y bất cứ điều gì.
Thế gian vốn dĩ nhân quả, tự tìm c.h.ế.t, chỉ tự gánh chịu hậu quả.
“Dùng cổ trùng!” Thấy của c.h.ế.t càng lúc càng nhiều, đám hắc y nhân liền thể bình tĩnh nữa.
Một dùng cổ trùng tuyệt đối nắm chắc, chỉ thể cùng tấn công.
Thiên Duyên thấy bọn họ dùng cổ trùng đối phó Lăng Tâm, liền mở cửa sổ nhảy ngoài.
Đồng thời, Lăng Tâm nhảy vọt lên, thanh đại khảm đao mang theo sát khí vô tận quét ngang qua, c.h.é.m ngã hai mươi mấy .
Nhát đao , ngay cả Thiên Duyên cũng cảm thấy bá khí ngút trời.
Dường như y ngoài là thừa thãi , cần thiết, chỉ đành lặng lẽ lùi về.
Chưa lùi về đến chỗ khách điếm, liền thấy Lăng Tâm khẽ mắng một tiếng: “C.h.ế.t tiệt!”
Những kẻ võ đức!
Mỗi ném mấy con qua, kẻ ném đến mấy chục con, đầu nàng, tạo thành một một cái lưới, khiến nàng thể trốn thoát.
Đám hắc y nhân vẻ mặt đắc ý: Giờ xem ngươi còn trốn ?
Chỉ cần trúng cổ độc, g.i.ế.c lột da chẳng đều do bọn chúng quyết định ?