Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 271: Thổ Hoàng Đế Nam Huyện ---

Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:21:49
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiểu Dao Vương sắc mặt lạnh .

 

Không ngờ một huyện thừa nhỏ bé to gan lớn mật đến mức câu kết với ngoại bang.

 

Không năm đó tranh giành ngôi vị hoàng đế dễ như trở bàn tay là đúng sai.

 

Nếu là , nhất định sẽ để Thiên Nguyệt Quốc hỗn loạn đến mức .

 

“Đến huyện nha xem !” Nghĩ với Tiêu Vinh Hiên: “Ngươi cứ trốn ở gần đây, nha đầu hẳn là sắp về !”

 

Lăng Tâm việc chừng mực, hẳn là sẽ nán bên đó quá lâu.

 

 

Trong huyện nha, huyện thừa nịnh nọt mời Thánh nữ lên ghế : “Thánh nữ cử động binh mã đến Nam huyện của chúng , là chỉ bắt nữ nhân tên Lăng Tâm ?”

 

“Nàng g.i.ế.c Đại Quốc sư của Nam Cương chúng , nếu bắt về, chúng thể nào ăn với dân chúng Nam Cương!” Ngọc Linh Tiêu hưởng thụ cảm giác khác tôn sùng.

 

Bởi … nàng từ đến nay đều ngưỡng mộ Quốc sư.

 

Cũng trở thành khác sùng bái như .

 

Thế nhưng, Đại Quốc sư c.h.ế.t, còn ngay mặt nàng .

 

Kẻ hung thủ ngay cả là ai cũng .

 

Để cho dân chúng Nam Cương một lời giải thích, Lăng Tâm nhất định gánh tội danh , ai bảo nàng sống c.h.ế.t g.i.ế.c tiểu Ngọc Linh Lung của nàng .

 

“Người yên tâm, chỉ cần còn trong địa phận Nam huyện, hoặc mấy huyện thành xung quanh, đều thể bắt nàng về cho !” Huyện thừa vẻ mặt nịnh hót, hề chút uy nghiêm nào của một huyện thừa.

 

“Lập tức cầm họa tượng, dán lên, tiện thể đưa đến các huyện lân cận!”

 

Quan sai lĩnh mệnh.

 

Đợi khi lệnh xong, gần Ngọc Linh Tiêu hơn: “Thánh nữ, cầu nguyện tới, thể cầu nguyện cho , để sống lâu trăm tuổi ?”

 

Hắn hơn năm mươi tuổi, đối với vật ngoài thấu nhiều điều, sợ nhất là thời gian trôi qua vội vã, chỉ kéo dài tuổi thọ của .

 

Vì điều , thể Thánh nữ và Quốc sư lợi dụng, dù tiêu hết tiền bạc cũng cam lòng.

 

Ngọc Linh Tiêu khinh miệt liếc một cái, nhưng miệng đáp lời dứt khoát: “Ngươi cứ yên tâm!”

 

Huyện thừa hài lòng, còn chuẩn cho nàng một bữa cơm thịnh soạn.

 

Ngược , Thành Khang và bọn họ thì t.h.ả.m .

 

Đặc biệt là Tiểu Đỗ.

 

Đến báo quan, ngờ trực tiếp ém xuống.

 

“Chủ tử, vị huyện đại gia cùng Thánh nữ hình như âm mưu gì đó mờ ám!” Tiểu Đỗ hậm hực .

 

Huyện thừa là quan của Thiên Nguyệt Quốc, thể hợp tác với Nam Cương, bắt Thiên Nguyệt Quốc bọn họ chứ?

 

Thành Khang trừng mắt Tiểu Đỗ một cái, bảo im miệng.

 

Hắn từ đến nay mưu tính sâu sắc, tự nhiên hai tuyệt đối tư tình.

 

Quan viên Thiên Nguyệt Quốc tư thông với Nam Cương, nếu tố giác lên, e rằng sẽ c.h.é.m đầu, thậm chí tru di cửu tộc cũng thể.

 

Mà huyện thừa dám công khai câu kết ở Nam huyện như , chính là đoán chắc ở đây ai .

 

Hoàng đế ở tận Kinh đô, thể .

 

Lâu dần, huyện thừa liền trở thành thổ hoàng đế nơi đây.

 

Đừng Nam huyện, mấy huyện thành nhỏ xung quanh cũng tình hình tương tự.

 

Trừ phi huyện thừa cách một thời gian đổi , nếu lâu dài, nhất định sẽ thế lực riêng của .

 

Mà lời của Tiểu Đỗ nếu tên cẩu huyện thừa , chẳng lập tức mạng bọn họ .

 

Giờ đây chỉ cầu xin thể sống sót ngoài.

 

Một khi ngoài, sẽ còn nghĩ đến việc đường tắt tìm bảo tàng gì nữa, vẫn là thành thật ăn.

 

Đương nhiên, tránh xa cái Nam huyện khốn kiếp một chút.

 

Lúc một bóng từ bên ngoài tường , lâu liền tìm thấy nơi giam giữ bọn họ.

 

Tiểu Dao Vương lo lắng.

 

Hắn một , mỗi nhiều nhất chỉ cứu hai .

 

Không chút do dự, một tay xách Tiểu Đỗ, một tay xách Thành Khang.

 

Tiểu Dương: “… Lão gia tử!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-271-tho-hoang-de-nam-huyen.html.]

 

Hắn tủi Tiểu Dao Vương.

 

cũng ở cùng một ngày, thể đối xử phân biệt.

 

“Đợi chút, sẽ cứu ngươi!” Tiểu Dao Vương xách hai khỏi phòng củi, nhảy một cái khỏi tường viện.

 

“Có trốn thoát!” Vừa lúc một quan sai thấy, lập tức lớn tiếng hô hoán.

 

Chờ đến khi Tiểu Dao Vương cứu Tiểu Dương nữa, Thánh nữ và huyện thừa cùng vây lấy , kẻ nhảy viện: “Gan nhỏ, dám tự tiện xông huyện nha?”

 

Tiểu Dao Vương chẳng hề hoảng sợ, ngược còn vẻ mặt tức giận huyện thừa: “Thiên Nguyệt Quốc ban quan chức cho ngươi, là để ngươi tạo phúc cho bách tính nơi đây, chứ để ngươi câu kết với ngoại bang, ức h.i.ế.p Thiên Nguyệt Quốc !”

 

Cũng tên cẩu vật leo lên chức huyện thừa.

 

Huyện thừa sững sờ, nhưng cũng chỉ là chột thoáng qua, gương mặt âm hiểm, lộ sát khí: “Đã ngần tuổi, còn lo chuyện bao đồng!”

 

Người , trời tru đất diệt!

 

Hắn từ đến nay đều tự mưu tính.

 

Bằng chỉ dựa chút bổng lộc triều đình ban cho, sớm c.h.ế.t đói .

 

“Người , lập tức xử t.ử lão già sống c.h.ế.t ngay tại chỗ! Ta cũng lâu trừ hại cho dân!” Huyện thừa cảm thấy thể lấy lão già bàn đạp.

 

Làm , thể khiến bách tính Nam huyện ca ngợi là quan vì dân, bẩm báo lên triều đình, chắc ban thưởng.

 

Mèo Dịch Truyện

Tiểu Dao Vương tức giận vung một chưởng qua: “Đồ ch.ó mắt!”

 

Mặc dù vẫn còn một cách, nhưng nội lực xông tới, đ.á.n.h cho huyện thừa bay vút ngoài.

 

Rơi xuống đất, phun một ngụm máu.

 

Hắn sợ hãi.

 

“Ngươi, ngươi là ai, dám ở huyện nha động thủ với bản huyện thừa? Người , mau… bắt lấy ! Hắn chắc chắn là phạm nhân truy nã!” Huyện thừa la, bò dậy trốn mấy tên quan sai.

 

Vừa kinh hãi phẫn nộ Tiểu Dao Vương.

 

Ngọc Linh Tiêu tiếng động , thấy Tiểu Dao Vương.

 

Lập tức khí thế dọa cho sợ.

 

Nàng lên tiếng, mà lẳng lặng lùi về.

 

Quan sai và binh lính điều từ quân doanh đến, lời huyện thừa, nhao nhao xông lên bắt Tiểu Dao Vương.

 

Tiểu Dao Vương tức đến bật .

 

Hắn ẩn cư quá nhiều năm ?

 

Năm xưa hành tẩu giang hồ, ai thấy mà tránh đường?

 

Ngay cả hoàng đế thấy , cũng nhượng bộ vài phần.

 

Hắn một chưởng đ.á.n.h bay một tên, từ bên hông lấy một khối lệnh bài: “Đồ ch.ó c.h.ế.t rõ cho bản vương đây!”

 

Vừa xưng hô “bản vương”, huyện thừa liền cảm thấy .

 

Hắn xa, rõ chữ lệnh bài.

 

Thành Vương đang trấn giữ Vu Sơn Trấn, thể nào đến xa như , Yến Vương?

 

Không đúng, tuổi tác của bọn họ đều hợp.

 

Hắn thực sự thể nghĩ , vị vương gia nào khí thế lớn đến .

 

Ai thì ai , đằng nào cũng đắc tội .

 

Nơi thiên cao hoàng đế xa, ngươi cho dù là vương gia thật thì ?

 

Chỉ cần Tiêu Dao Vương lừng lẫy một thuở, ai tới cũng chẳng sợ.

 

Ai mà , Tiêu Dao Vương năm xưa một xông doanh trướng địch, đồ sát hơn ngàn nhân mạng?

 

“Ta quản ngươi là vương gia nào, ở đây lão t.ử chính là hoàng đế!” Hắn lạnh sợ c.h.ế.t.

 

Hắn tin, lão già mắt chính là Tiêu Dao Vương.

 

Với tính khí của Tiêu Dao Vương, gặp còn phí lời , trực tiếp sát phạt mới đúng.

 

Hắn dám chắc lão già Tiêu Dao Vương.

 

“Xem , những năm gần đây bổn vương thu liễm tính tình, ngược để lũ ch.ó ghẻ các ngươi kiêu ngạo !” Tiêu Dao Vương ngờ, lệnh bài năm xưa thể khiến kinh đô chấn động, ở nơi vô dụng.

 

Lúc , binh sĩ quân doanh gần Tiêu Dao Vương nhất, thấy hai chữ “Tiêu Dao” lệnh bài.

 

 

Loading...