Xuyên sách mang theo không gian, trên đường chạy nạn gom hết mọi thứ - Chương 158: --- Thắng Bại Hiển Nhiên

Cập nhật lúc: 2025-12-12 04:19:42
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nếu nàng là Vân Nương, khi thấy thứ thêu tương tự với của đối phương, nàng tuyệt đối sẽ thêu tiếp, nhất định sẽ đổi sang thêu thứ khác.

 

Dù cho thứ thêu bằng cái .

 

Thế mà Vân Nương sợ c.h.ế.t, chọn tiếp tục thêu.

 

Nàng thực sự may mắn là chủ động khiêu khích, khiến Vân Nương trận tỷ thí, chiếm thế chủ động.

 

Nếu như Vân Nương khiêu khích , mà sự chuẩn từ , thì hôm nay mất mặt chính là nàng .

 

Lăng Tâm chút cạn lời.

 

Tuy cả hai bức đều là phượng hoàng, nhưng rõ ràng là khác biệt mà.

 

Sự chênh lệch về màu sắc lớn .

 

Tuy nhiên… nàng cũng thể hiểu .

 

Người từng học qua, đối với việc nắm bắt màu sắc cũng sẽ chuẩn xác lắm.

 

“Hai bức là hai kỹ pháp thêu thùa khác biệt. Phượng hoàng của Huy Nương lấy sắc đỏ chủ đạo, cực kỳ diễm lệ. Còn bức của Vân Nương thì lấy sắc vàng tông chính.

 

Phần đuôi cánh và các chi tiết nhỏ ở đầu cũng bất đồng!”

 

Mọi theo lời giải thích của nàng mà kỹ, quả nhiên là khác biệt.

 

“Đó chẳng qua là Vân Nương sợ khác phát hiện chép của Huy Nương, nên mới tự sửa đổi thôi!” Trần Thư Tuyết biện hộ cho Huy Nương.

 

Lăng Tâm khẽ một tiếng: “Vân Nương từ khi xuống hề dậy, chép ư? Chẳng lẽ Vân Nương còn cả thiên lý nhãn ?”

 

Khoảng cách giữa hai gần, dù dậy cũng thể .

 

Mọi : “… nhỉ!”

 

Họ dẫn dắt sai lệch.

 

Sau khi Vân Nương bước hành lang đình, thậm chí còn hề liếc về phía Huy Nương một cái nào.

 

Ngay cả chỉ vội vàng một cái, ban đầu cũng chẳng thể rõ nàng thêu cái gì cả.

 

“Đừng những chuyện , cho dù Vân Nương chép…”

 

Lăng Tâm ngắt lời Trần Thư Tuyết: “Vân Nương căn bản hề chép!”

 

Trần Thư Tuyết hận đến nghiến răng: “, Vân Nương chép! … tay nghề thêu của hai gần như tương đương, Huy Nương thêu nhanh hơn Vân Nương nhiều, chỉ riêng điểm thôi, Quần Lan Các cũng thắng .”

 

“Điều đó chắc !” Lăng Tâm liếc một lượt.

 

Lúc cũng cảm thấy Lăng Tâm chút cãi cố.

 

Trong trường hợp tay nghề thêu gần như , đương nhiên nhanh hơn sẽ chiếm ưu thế.

 

“Tay nghề thêu của Huy Nương tệ, thêu phượng hoàng sống động như thật!” Lăng Tâm tiên khen ngợi Huy Nương một tràng.

 

Mọi gật đầu: Quả thật là tay nghề thêu .

 

Lăng Tâm một tay chỉ về phía tác phẩm thêu của Vân Nương.

 

Vân Nương liền nâng lên hạ xuống bức thêu của .

 

Con phượng hoàng sống động như thật đó, dường như phá vỡ tấm lụa mà bay lên.

 

Cả trường im lặng như tờ!

 

Làm thể?

 

“Con phượng hoàng bay!” Có kinh ngạc thốt lên.

 

Theo lời nàng , cả trường vang lên một trận kinh ngạc: “Trời ơi, ngờ sống đến bây giờ thấy phượng hoàng bay lượn! Đẹp quá, kinh diễm quá…”

 

Nàng thậm chí còn cảm thấy cạn lời, ca ngợi thế nào.

 

“Bức thêu , e rằng Liên Hoa cô cô cũng chỉ đành cam bái hạ phong!”

 

“Nghê Thường Các quả nhiên là tầm thường!”

 

Trần Thư Tuyết và mấy Hầu Uyển Đình cũng đều im bặt.

 

Dù cho họ dối tráo trắng đen cũng , thắng bại hiển nhiên như ban ngày.

 

Huy Nương từ trạng thái dám tin cho đến tuyệt vọng.

 

Làm thể như ?

 

Nàng tài nào nghĩ , Vân Nương thể thêu con phượng hoàng bay.

 

“Quả nhiên vẫn là Vân Nương của Nghê Thường Các nhỉnh hơn một bậc!”

 

“Đâu chỉ nhỉnh hơn một chút, mà là vượt trội hơn hẳn một đoạn dài!”

 

Trong chớp mắt, đều là những lời khen ngợi dành cho Vân Nương.

 

Thậm chí, nhiều đây chỉ đến Quần Lan Các, cũng đều vây quanh Vân Nương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-mang-theo-khong-gian-tren-duong-chay-nan-gom-het-moi-thu/chuong-158-thang-bai-hien-nhien.html.]

 

Vân Nương mỉm với Lăng Tâm, với : “Nghê Thường Các chúng sẽ mắt mẫu y phục mới nhất ba ngày nữa, thể đến Nghê Thường Các chúng xem thử!”

 

“Cũng như bức Thất Thải Hoàng ?” Có hỏi.

 

Người hỏi chính là cô tiểu thư Trần Thư Tuyết.

 

Trần Thư Tuyết: “…”

 

“Đồ vô dụng!” Nàng mắng Huy Nương một tiếng, tức giận đùng đùng bỏ .

 

Huy Nương cũng tức nghẹn họng.

 

Nàng nghĩ tới, Vân Nương giấu một tay nghề thêu tuyệt diệu đến ?

 

Giấu kỹ thật đấy!

 

Nàng tò mò tay nghề Thất Thải Hoàng của Vân Nương học từ .

 

Tuy nhiên… ba ngày nữa Nghê Thường Các mắt sản phẩm mới, nhất định là liên quan đến bức Thất Thải Hoàng nhỉ?

 

Sự chú ý của Lăng Tâm đang dồn về phía Trần Thư Tuyết.

 

Vừa vặn thấy một ảnh lùn béo vội vàng đuổi theo nàng khỏi Tàng Hiên Các: “Thư Tuyết, nàng ?”

 

Đó là một nam nhân mười tám, mười chín tuổi, hành động của y thì rõ ràng là kẻ si mê Trần Thư Tuyết.

 

Tâm trạng của Trần Thư Tuyết tệ hại đến cực điểm, nam nhân ngăn càng thêm tức giận.

 

nàng thể chọc nam nhân , liền yếm ghét : “Nàng Lăng Tâm cùng cô Nương Vân thật đáng ghét!

 

Một kẻ xuất giá sinh con vẫn còn đến Tàng Hiên Các câu dẫn nam nhân, kẻ sắp ba mươi tuổi mà vẫn còn mặt mũi đến đây trò lố bịch!

 

Sau thấy bọn họ nữa!”

 

Mộ Dung Phiến đầu , ánh mắt liền chạm Lăng Tâm.

 

Y thoạt tiên giật , tâm hồn vẻ tuyệt sắc diễm lệ của nàng rung động.

 

Ngay đó, ánh mắt âm độc của y ghi nhớ nàng thật kỹ: “Muốn cho một biến mất há chẳng dễ dàng?”

 

“Phiến ca ca, thật sự nguyện ý vì chuyện ? Huynh thật !” Trần Thư Tuyết dịu dàng y, tựa như vô cùng vui mừng.

 

Thực tế trong lòng ghê tởm vô cùng!

 

Mộ Dung Phiến tên , thể so sánh với biểu ca của y là đương kim Thánh thượng chứ?

 

“Vậy Thư Tuyết , đừng vui nữa ?”

 

“Được, Phiến ca ca!” Trần Thư Tuyết ngoảnh đầu lướt qua Lăng Tâm và Vân Nương.

 

Hai chẳng hiểu chướng mắt.

 

Đặc biệt là nàng Lăng Tâm.

 

Rõ ràng sinh nhiều con đến , vẫn như một thiếu nữ xuất các, kiều diễm ướt át mỹ lệ động lòng .

 

Tốt nhất đời đừng bao giờ gặp nàng !

 

Lăng Tâm thấy nam nhân đột nhiên phóng tới ánh mắt bất thiện, liền đoán y lẽ Trần Thư Tuyết tẩy não.

 

Đây chính là các ngươi tự tìm đến.

Mèo Dịch Truyện

 

Trong lòng nàng một kế hoạch nhỏ.

 

Trước tiên điều tra phận của tên si mê , đó sẽ lợi dụng triệt để.

 

Nàng liếc Liêm Tứ đang ẩn trong bóng tối, Liêm Tứ liền lập tức bám theo Mộ Dung Phiến.

 

Vân Nương khó khăn lắm mới chen khỏi đám đông, đến bên cạnh Lăng Tâm, mơ hồ chút hưng phấn: “Lần chắc thể cùng đạp đổ Quần Lan Các và Huy Nương nhỉ?”

 

Nghĩ đến mấy năm chèn ép, nàng liền cảm thấy giờ phút vô cùng hả hê.

 

Lăng Tâm cảm thấy chắc: “Huy Nương còn một vị sư phụ xuất từ trong cung?”

 

Triều đình đổi chủ, mà Liên Hoa Cô Cô vẫn vững vàng tọa trấn trong cung, e rằng cũng kẻ dễ đối phó.

 

Hôm nay bọn họ chỉ mất mặt Huy Nương, mà còn khiến Phượng Diễm Đồ lu mờ.

 

Liên Hoa Cô Cô khi chuyện, tay thì vẫn .

 

“Vậy ?” Vân Nương bắt đầu lo lắng.

 

Nàng ở Kinh Đô thành, những kẻ tiền thế thể càn.

 

Nếu bản nàng cũng chẳng gì đáng lo ngại, cùng lắm thì Nghê Thường Các đóng cửa kinh doanh nữa.

 

giờ đây lưng còn Lăng Tâm, chuyện liên quan đến chỉ mỗi Nghê Thường Các của bọn họ.

 

Hơn nữa, trong nhà Lăng Tâm còn bảy tiểu bất điểm cùng phụ mẫu.

 

“Không cần lo lắng, chỉ cần chúng tuân theo quy tắc, vi phạm luật pháp Thiên Nguyệt quốc, thì dù là cô cô xuất từ trong cung thì ?”

 

 

Loading...