Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 984
Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:01:03
Lượt xem: 8
Lạc Di để cho các giáo sư đi cùng, yêu cầu toàn bộ quá trình đều không thể vượt khỏi tầm mắt các giáo sư.
Đây rõ ràng là không tin tưởng tên đầu trọc, tên đầu trọc hung tợn một lòng tìm kiếm chứng cứ, nhưng lại không hề phát hiện ra điều gì khác thường.
Đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, phòng thay đồ của con gái, tất cả đều rất bình thường.
Về phần phòng đọc sách, ngoại trừ sách ra thì vẫn chỉ có sách, cả một dãy sách dài ngoằng.
Tên đầu trọc mang theo thuộc hạ lật tung từng quyển sách lên để kiểm tra, lật xong thì tiện tay ném đi, làm cho các giáo sư vô cùng tức giận.
“Các người có thể tôn trọng những quyển sách này một chút hay không?”
Nhìn bọn họ chà đạp lên những quyển sách, các giáo sư nhìn thấy mà đau lòng.
Tên đầu trọc này có một tên thuộc hạ học rất kém, hắn vừa nhìn thấy sách đã đau đầu, nhịn không được oán hận một câu: “Không phải chỉ là mấy quyển sách rách nát không có giá trị gì thôi sao? Ném thì ném thôi, có cái gì quan trọng đâu cơ chứ.”
Những lời này đã chọc vào tổ ong vò vẽ, các giáo sư nổi trận lôi đình, hung hăng mắng chửi, tên thuộc hạ cũng không phục mắng chửi lại bọn họ, cuối cùng suýt chút nữa còn đánh nhau.
Lạc Di đứng ở đại sảnh nghe được động tĩnh, vội vàng đi qua, thấy một màn như vậy lập tức hoảng sợ: “Mọi người đừng có đánh nhau, có chuyện gì thì từ từ nói.”
Cô nhỏ giọng nói với các giáo sư: “Em sợ những người vô lý này sẽ làm tổn thương đến mọi người, chúng ta là người văn minh, nhưng bọn họ lại không phải.”
Nếu như có chuyện gì xảy ra với các giáo sư, thì cô sẽ thật sự cảm thấy có lỗi.
Cô vội vàng bưng bánh quy và khoai lang việt quất tới, gọi các giáo sư tới ăn. “Mọi người bớt giận đi, ăn chút đồ ngọt tâm trạng sẽ tốt hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-984.html.]
Bánh quy giòn xốp, cực kỳ thơm ngọt. Khoai lang việt quất mềm dẻo kéo sợi, chua chua ngọt ngọt, phối hợp với hồng trà kiểu Anh, ăn không dừng được, cơn giận của các giáo sư hoàn toàn tiêu tan, không thèm tức giận với đám người dã man kia nữa.
Vẫn là học sinh của bọn họ ngoan ngoãn hiểu chuyện, gián điệp cái gì chứ, thúi lắm, bọn họ một chữ cũng không tin đâu.
Tên thuộc hạ học dốt cùng với đồng bọn trợn mắt há hốc mồm nhìn các giáo sư đang ăn uống điên cuồng ở trước mặt, cái này thật sự là quá đáng mà. Có thể suy nghĩ đến cảm giác của bọn họ một chút có được hay không?
Các học sinh giám sát cũng từ phòng ngủ chạy ra, tay cũng không rảnh rỗi chộp lấy một miếng bánh bích quy: “Lạc Di à, nhà của cô thật là đẹp, phòng ngủ vô cùng thoải mái, phòng thay quần áo còn có rất nhiều bộ quần áo xinh đẹp, cô mua từ nhãn hiệu nào vậy?”
Người vừa hỏi là chị gái từng làm chung phòng thí nghiệm với cô, quan hệ rất tốt, lần này cô ấy cũng chủ động đứng ra giúp cô nói chuyện.
Lạc Di thường xuyên mang một ít đồ ăn đến phòng thí nghiệm, lần nào cũng chia cho mỗi người một phần, nhưng cô rất khiêm tốn, rất ít khi nhắc tới chuyện nhà mình.
Người khác chỉ biết nhà cô có tiền, nhưng tình huống cụ thể thì không rõ lắm.
Lạc Di cười híp mắt nói: “Đều do mẹ em tự làm đấy.”
Chị gái vô cùng khiếp sợ: “Thật sao, tay nghề của mẹ em thật là tốt, có thể mở một cửa hàng quần áo cao cấp ở Mỹ đấy.”
“Sau này nếu có cơ hội thì sẽ thử.” Lạc Di cũng cầm một miếng bánh quy lên ăn, “Cha mẹ em hiện tại một người đang tiến quân vào giới thực phẩm, một người tiến quân vào giới trang phục, rất là bận rộn.”
Đàn anh tò mò hỏi: “Nhà em cũng may quần áo sao? Nhà anh cũng vậy, nhà em làm ăn có tốt không?”
Phần lớn gia cảnh của sinh viên Harvard đều giàu có, một số còn là gia đình quý tộc.
Lạc Di hất cằm: “Cũng tạm được ạ, xưởng quần áo trong nhà chiếm diện tích mấy trăm mẫu đất, nghe nói còn mở trên một trăm cửa hàng độc quyền, ở Hồng Kông cũng có chi nhánh.”
Mẹ cô thật sự rất có tài năng, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã làm ăn thuận buồm xuôi gió.
“Wow, gia đình em chắc giàu lắm nhỉ.”