Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 951
Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:22:27
Lượt xem: 12
Tưởng Kiện Vân: "..."
"Tính chất khác nhau, không thể so sánh như vậy được."
Nhưng bản chất thì giống, Tiêu Thanh Bình biết anh ấy không phải người có năng lực về mặt kỹ thuật nên không yêu cầu nghiêm khắc là anh ấy phải hiểu: "Có vài thứ nước người ta có thì nước mình cũng phải có, nước người ta không có nhưng nước mình vẫn phải có."
Lạc Di mỉm cười: "Nói cách khác, có người nói nghiên cứu toán học không có giá trị thực dụng, nhưng có thật là không có giá trị gì hay không?"
Tưởng Kiện Vân im lặng hồi lâu, thôi bỏ đi, công việc của anh ấy là phối hợp với họ, bảo vệ bọn họ, còn chuyện khác không liên quan tới anh ấy.
"Vậy để anh báo cáo lên trên."
"Được."
Rất nhanh, tiếng gió đã truyền ra, đám người Ada Helen lục tục kéo tới tìm hiểu tình hình, đến cả Bach chuyên làm trang web hộp thư cũng nghe tin rồi gọi điện thoại cho cô, nhưng cô đều nói úp úp mở mở cho qua.
Cô không sốt ruột chút nào.
Đơn xin học bổng Life Sciences của cô đã được xét duyệt, đợt này có năm người, người nào cũng có lý lịch vinh dự, phải có nghiên cứu khoa học xuất chúng, đạt được thành tích nhất định.
Nhân viên nhà trường cố ý tổ chức một buổi lễ đơn giản nhưng lại long trọng cho bọn họ, nói rằng phải mặc trang phục nghiêm túc để tham dự nên Lạc Di bỏ công trang điểm một chút, vẽ một lớp trang điểm tinh xảo, mặc một bộ váy voan mỏng in hình tranh sơn dầu cổ điển, phong cách Rococo, vừa phục cổ vừa xinh đẹp thơ mộng, cô hoàn toàn có thể làm chủ được.
Ngọt ngào, mềm mại, nghiêm túc, cá tính, cho dù là phong cách nào thì cô cũng có thể kiểm soát được.
Đây là lần đầu tiên Tiêu Thanh Bình thấy cô mặc váy theo phong cách này, nhìn đến ngây người.
Những người khác cũng mặc quần áo nghiêm chỉnh, còn có một nữ sinh mặc lễ phục dạ hội cao cấp đặt may riêng, rất long trọng, đi cùng với người nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-951.html.]
Hiện giờ Tiêu Thanh Bình đang đi theo giáo viên hướng dẫn làm một hạng mục lớn, hôm nay cố ý xin nghỉ, anh mặc một bộ tây trang cao cấp màu xám, cắt may khéo léo, rất hợp với sự trầm ổn nho nhã của anh.
Lúc Lạc Di kéo Tiêu Thanh Bình xuất hiện đã làm dấy lên một đợt xôn xao không nhỏ: "Bộ này rất hợp với khí chất của anh."
Không chỉ đẹp trai mà còn toát lên được phong thái.
"Em chọn mà, tất nhiên mắt nhìn của em là tốt nhất rồi." Tiêu Thanh Bình gẩy nút cài trước ngực, mặt mũi xán lán, sắc sảo như ngọc, lịch sự nho nhã.
Hai người dạo qua một vòng, chào hỏi với những người quen biết, không ngờ mới đó mà học đã quen được nhiều người như vậy.
Giáo viên hướng dẫn của Lạc Di đã đến, ông ấy hớn ha hớn hở, khen mình có một đứa học trò giỏi giang, mặc dù những người khác đã hơi mất kiên nhẫn nhưng vẫn lịch sự nghe tiếp.
Lạc Di nghe tới mức thấy hơi xấu hổ, nhanh chóng đổi hướng, chạy đi nói chuyện vài câu với những người cùng giành được học bổng, mọi người đều rất nhiệt tình, ai cũng là nhân vật có tiếng tăm trong trường, cho dù chưa từng gặp cũng từng nghe thấy tên, vậy nên cũng không xa lạ gì.
Lạc Di là người khiêm tốn nhất, cũng không hay ra ngoài xã giao, cô phát hiện mấy người bọn họ đều quen biết nhau, nhưng trông có vẻ không ai chịu phục ai.
Thiên tài mà, kiêu ngạo là chuyện bình thường.
Cô gái mặc lễ phục cao cấp đặt may tươi cười nhiệt tình: "Leyi, tôi vẫn luôn muốn làm quen với cô, nhưng cô ở trong phòng thí nghiệm cả ngày không ra ngoài chơi nên chúng ta không có cơ hội làm quen."
"Đúng vậy đó, có rảnh thì ra ngoài chơi đi, chúng tôi sẽ dắt cô đi chơi, không ai dám bắt nạt cô đâu." Mọi người rất thân thiện với cô.
"Tôi không giỏi xã giao lắm." Lạc Di cười hơi ngượng ngùng, cô có thể cảm nhận được thiện ý của những người này: "Tôi rất thích ở trong trong phòng thí nghiệm, nó giúp tôi cảm thấy rất yên lòng."
Tất cả mọi người đều nghe qua hai đoạn ghi âm kia, vậy nên rất có thiện cảm với Lạc Di, rất muốn kết bạn với cô.
Mặc dù tính cách khác nhau, màu da khác nhau, nhưng tình yêu và lòng nhiệt huyết dành cho khoa học là giống nhau, mọi người rất có tiếng nói chung, chẳng mấy chốc đã tụ lại với nhau.
.