Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 943

Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:22:11
Lượt xem: 6

“Không có, tôi cũng không phải là thần tiên có thể tính toán được.”

“Vậy sao?” Tưởng Kiện Vân tỏ vẻ hoài nghi, cô nhóc này rất là láu cá “Đối thủ của chúng ta lại là loại người như vậy, điều này thật sự nằm ngoài dự đoán của tôi.”

Ngay từ đầu anh ta đã từng bước ép sát, khiến cho bọn họ phải rơi vào con đường cùng, thủ đoạn vô cùng tinh vi và lão luyện, anh ấy còn tưởng rằng là cao thủ nào đó ra tay nữa chứ.

Kết quả lại bị bọn họ lật ngược lại tình thế.

Lạc Di cụp mắt uống một ngụm trà sữa trân châu, môi khẽ nhếch lên.

Tên Robert này có thể dễ dàng bị lật xe như vậy là do cô đã cố ý nói bóng gió đánh vào tâm lý của anh ta đấy.

Từng lời nói, từng động tác biểu tình của cô đều đã được suy tính rất là kỹ càng, dẫn dắt làm cho đối phương bị kích thích, khống chế tiết tấu cho phù hợp.

Chẳng qua là những lời nói này tuyệt đối không thể nào nói ra được, cô cũng không thích bị người khác đề phòng.

Lạc Di thấy anh ấy vui vẻ như vậy, lập tức dội cho anh một chậu nước lạnh vào người, “Đừng mất cảnh giác, ở bên nước Y cũng phải giữ mối quan hệ tốt với bọn họ.”

Khuôn mặt tươi cười của Tưởng Kiện Vân cứng đờ, “Vừa nghĩ đến điều này đã khiến tôi cảm thấy tức giận, tổng công ty của chúng ta vậy mà phải nộp thuế cho nước Y.”

Rất nhiều rất nhiều tiền, anh ta đau lòng c.h.ế.t mất.

Vẻ mặt của Lạc Di rất bình thản, “Không còn cách nào khác, trong giai đoạn hiện tại HK là sự lựa chọn tốt nhất, long ngư hỗn tạp, điều này khiến cho chúng ta làm việc dễ dàng hơn, chỉ có từ bỏ thì mới có thể nhận lại được những thứ khác, chờ cho chúng ta lấy lại được mọi thứ thì tốt rồi.”

Mỗi lần Tưởng Kiện Vân nói chuyện với Lạc Di đều luôn có cảm giác như đang nói chuyện với bạn cùng trang lứa, cô suy nghĩ chín chắn lại có rất có nhiều ý tưởng, có lúc còn sắc bén hơn cả anh ấy.

Ngay cả những đề tài như thế này cô cũng không hề kích động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-943.html.]

“Tất cả các nhà nghiên cứu khoa học đều lý trí và bình tĩnh như vậy sao?”

“Luôn lý trí và bình tĩnh là đặc điểm của chúng tôi.” Lạc Di nhẹ nhàng ấn vào ngực, trái tim đang đập mạnh mẽ dưới lòng bàn tay cô, “Nhưng sự nhiệt huyết ở trong n.g.ự.c của chúng tôi chưa bao giờ bị mất đi.”

Tình yêu quê hương đất nước, tình yêu sâu đậm đối với mảnh đất đó, từ đầu đến cuối đều không hề lay chuyển.

Tuy vẻ mặt cô không thay đổi, nhưng Tưởng Kiện Vân vẫn nhận ra được sự không vui của cô.

“Xin lỗi, tôi không có ý gì khác, tôi luôn ngưỡng mộ các nhà khoa học đã trở về Trung Quốc trong thời gian khó khăn, tấm lòng yêu nước của bọn họ làm cho mọi người đều phải cảm động.”

Cửa mở ra, Tiêu Thanh Bình bước vào, nhẹ nhàng ôm lấy Lạc Di, trên khuôn mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, “Có gì ăn không?”

“Có, chờ chút.” Lạc Di chạy vào phòng bếp tìm ông Phương, chỉ một lát sau một đĩa phở xào thơm ngon đã được đưa đến trước mặt của Tiêu Thanh Bình.

Tiêu Thanh Bình đã tắm rửa thay quần áo xong, nhìn thấy món phở xào yêu thích của mình thì hai mắt sáng lên, “Chỉ có một đĩa thôi à? Còn nữa không? Anh chia cho em một nửa.”

“Em có hoa quả để ăn rồi.” Lạc Di cười híp mắt khoát tay, “Dạo này em muốn ăn thanh đạm một chút.”

Được rồi, Tiêu Thanh Bình cầm đũa chuẩn bị ăn, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, lấy từ trong túi ra một cái hộp, “Tặng cho em.”

Lạc Di tò mò mở ra xem, thì ra là chocolate, nhìn rất là ngon. “Ở đâu ra vậy? Không phải là của cô gái nào tặng cho anh đấy chứ?”

Tiêu Thanh Bình rất nổi tiếng trong trường, mỗi ngày đều có người tặng quà cho anh.

“Anh mua đấy.” Tiêu Thanh Bình chưa bao giờ nhận quà của cô gái khác, “Ở trước cổng trường mới mở một cửa hàng chocolate, đúng lúc anh nhìn thấy, vì vậy nên mua cho em một hộp, em nếm thử xem có thích hay không, nếu thích thì sau này anh sẽ mua tiếp cho em.”

Lạc Di cầm một viên lên nếm thử, vị hơi đắng kèm theo chút ngọt ngào, không phải là loại ngọt ngấy, có vị rượu anh đào nồng đậm, hương vị tuyệt vời không thể tả.

“Không tệ, ăn rất ngon.”

Môi Tiêu Thanh Bình khẽ nhếch lên, cô thích là tốt rồi.

Loading...