Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 940
Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:21:42
Lượt xem: 7
“Vậy thì cô phải ngoan ngoãn nghe lời của tôi, đây là bản thỏa thuận, cô ký vào đi.”
Anh ta còn tạm thời thêm vào mấy cái hiệp nghị, Lạc Di cẩn thận xem qua, cả người đều cảm thấy không tốt.
“Bán tất cả quyền sở hữu các sản phẩm trí tuệ của tôi cho anh với giá là một đô la Mỹ sao? Bao gồm cả những phát minh trong tương lai của tôi đều phải ưu tiên bán cho anh sao? Cũng chỉ với giá là một đô la Mỹ như vậy?”
Robert hung tợn gầm lên: “Mau ký vào đi.”
“Oa oa oa.” Lạc Di bỗng nhiên gào khóc, cô khóc rất lớn tiếng, dáng vẻ vô cùng thê thảm “Anh bắt nạt người khác, anh là đồ khốn nạn.”
Cô nhảy dựng lên, lớn tiếng cầu xin sự giúp đỡ: “Có ai không, cứu tôi với.”
Một đám người ào ào xông tới, bảo vệ ở bên cạnh người của Lạc Di, lôi kéo cô bỏ chạy, giống như một trận lốc xoáy tới vội vàng, đi cũng vội vàng.
Động tác của bọn họ quá nhanh, chờ khi Robert phục hồi lại tinh thần, mọi người đều đã chạy đi xa.
Anh ta tức giận chửi thề, lại có thể cứ như vậy mà chạy trốn sao?
Mẹ nó, cho dù hòa thượng có chạy được thì miếu cũng không chạy được, cứ chờ đó mà xem.
Chỉ cần cô vẫn còn học ở Mỹ, thì sẽ trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của anh ta đâu.
Đáng tiếc, anh ta không có được cơ hội đó.
Đêm đó anh ta đã nhận được vô số cuộc điện thoại gọi đến hỏi tội.
Anh ta rất là mơ hồ, không hiểu đã xảy ra chuyện gì?
Anh ta bị mắng đến mức m.á.u chó phun đầy đầu, lại còn không hiểu tại sao, vừa cúp điện thoại đã gọi cho trợ thủ đắc lực nhất của mình, tên thuộc hạ yếu ớt mở ti vi lên.
“Ông chủ, anh xem cái này trước đi.”
Đó là tin tức của đài BBC nước Y, tiêu đề là sự kiện chân thật nghe rợn cả người, phát sinh ở trường đại học Harvard, ngôi trường đại học đứng đầu thế giới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-940.html.]
Là do đạo đức bị mất đi, hay là do nhân tính của con người đã trở nên vặn vẹo?
Là một đoạn ghi âm ngắn, chất lượng âm thanh cực kỳ tốt, vừa bắt đầu là một giọng nam, khoe khoang thân phận cao quý của mình.
Robert nghe thấy giọng nói vô cùng quen thuộc, trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại.
Tất cả lời nói của anh ta đều đã bị ghi âm lại sao? Mẹ kiếp, anh ta bị mắc bẫy rồi!
Những lời nói lúc đó của anh ta đã bị thẳng thắn phơi bày ra trước mặt của toàn thế giới, bộ mặt kiêu ngạo của anh ta vừa xấu xí vừa kinh tởm như vậy.
Ánh mắt của thuộc hạ nhìn ông chủ của mình cũng là một lời khó nói hết, ngắn ngủn vài câu đã đem mọi thứ giẫm nát ở dưới chân.
Vừa bắt nạt kẻ yếu, vừa đảo lộn đen trắng, sử dụng đặc quyền của bản thân và chà đạp lên nhân phẩm của người dân.
Anh ta không cảm thấy xấu hổ khi đe dọa một cô gái trẻ như vậy sao?
Một đô la đã muốn mua tất cả các tài sản quyền sở hữu trí tuệ của người ta, còn muốn mua các phát minh của người ta trong tương lai sao? Sao anh ta không đi cướp luôn đi?
Còn nữa, quan trọng nhất là, anh ta đã thừa nhận công ty Bắc Đẩu hoàn toàn trong sạch!
Nói rõ ràng cho toàn thế giới đều biết, chính anh ta là người đã hãm hại công ty Bắc Đẩu!
Robert bỗng nhiên điên cuồng kêu lên: “Là Lạc Di, cô ta gài bẫy tôi, a a a, tôi còn tưởng rằng cô ta là một cô gái nhỏ ngây thơ đơn thuần dễ bị lừa gạt nữa chứ.”
Thuộc hạ: “...”
“Tại sao anh lại cảm thấy cô ấy ngây thơ dễ lừa? Chỉ cần nhìn vào các tác phẩm của cô ấy thì cũng đã biết chỉ số thông minh của cô ấy rất cao rồi.”
Robert như bị dội cho một chậu nước lạnh, đầu óc tỉnh táo lại một chút, đúng vậy, lúc đi tới đó anh ta chỉ nghĩ tới là sẽ nói chuyện đàng hoàng với cô, chủ ý là muốn lôi kéo cô thành người của mình.
Nhưng không hiểu vì sao khi vừa nhìn thấy cô gái đó, anh ta đã lập tức không khống chế được muốn đi bắt nạt cô ấy?
“Việc này không đúng.”
“Lần này anh đã quá vội vàng rồi, phong cách làm việc cũng đã thay đổi.” Thuộc hạ cảm thấy vô cùng khó hiểu, bình thường ông chủ nhà mình không có làm việc thô bạo như vậy.”
.