Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 910

Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:19:58
Lượt xem: 14

Giáo sư Johnson vui vẻ đồng ý, nhưng không dẫn Lạc Di đi theo mà để cô vể phòng nghỉ ngơi sớm một chút.

Ông ấy chưa từng dẫn học trò nữ tới quán bar, cũng không tiện làm thế.

Lạc Di cười tủm tỉm đồng ý, nhìn đoàn giáo viên hướng dẫn đi xa, lúc này mới vươn vai.

Một người đàn ông trẻ tuổi đi tới: "Cô Leyi, xin chào, tôi là Eden đại diện cho công ty Weisoft, rất vui được làm quen với cô, có thể mời cô đi uống một chén để nói chuyện một chút được không?"

Lạc Di nhìn thử, không phải đây là người đàn ông thường xuyên nhìn chằm chằm vào cô sao? "Đại diện cho công ty Weisoft tới đây à? Ông chủ công ty đó khá thú vị, thường xuyên khuyến khích nhân viên nghĩ ra những ý tưởng mới mẻ, phần thưởng sáng tạo cũng toàn là đồ quý, anh đã lấy được mấy lần rồi?"

Kim Hyeon Jung: "..."

Đề tài này không biết nên nói tiếp thế nào, loại giải thưởng lớn đó có yêu cầu rất cao, phải có cống hiến nghiên cứu khoa học xuất chúng mới đạt được.

Anh ta ho khan một tiếng, tránh đề tài này: "Khụ khụ, sau khi tốt nghiệp cô có thể tới Weisoft, tôi có thể trở thành người đề cử cô."

Anh ta tự cho ban ân, đây là chiêu hiệu quả nhất lúc lôi kéo làm quen với con gái, rất nhiều người vừa nghe anh ta nói vậy thì lập tức cung kính biết ơn anh ta.

Lạc Di lấy một viên kẹo từ trong túi xách, bóc vỏ rồi bỏ vào miệng, cô thấy hơi đói bụng.

"Tôi không đi."

Kim Hyeon Jung giật mình, suy tư một chút: "Cô không cần thấy mang ơn tôi đâu, chúng ta làm cùng ngành, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm."

Lạc Di nhìn anh ta một cái, vẻ mặt chế nhạo: "Tôi không muốn vào xí nghiệp."

Kim Hyeon Jung: "..." Sao lại có cảm giác như bị xem như thằng ngu vậy, là ảo giác sao?

"Nhưng... Tiền lương ở công ty Weisoft rất cao, phúc lợi đãi ngộ đều thuộc top đầu trong ngành, không biết có bao nhiêu người muốn vào công ty chúng tôi đấy..."

Lạc Di trợn trắng mắt: "Anh tục tằng quá."

"Cái gì?" Lần đầu tiên Kim Hyeon Jung bị người ta nói là tục tằng, cảm thấy không chấp nhận nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-910.html.]

Lạc Di nói năng hùng hồn: "Cả đời không chỉ theo đuổi mỗi tiền tài lợi ích được, theo đuổi giấc mộng của riêng mình càng quan trọng hơn, đương nhiên, nếu giấc mộng của mình có thể thúc đẩy sự phát triển của thế giới thì lại càng tốt."

Suýt chút nữa là Kim Hyeon Jung đã chửi tục, nói bậy nói bạ, ba hoa chích chòe, không câu nào đáng nghe cả.

Anh ta cố nén sự khó chịu hỏi: "Thế giấc mộng của cô là gì?"

Hai mắt Lạc Di tỏa sáng lấp lánh: "Trở thành nhà khoa học đứng đầu thế giới, trở thành một phần trong lịch sử, để toàn thế giới biết đến tên tôi."

Kim Hyeon Jung: "..." Giấc mộng này cao xa quá, tặng cô bốn từ thôi, mơ mộng hão huyền.

"Tôi còn không dám nghĩ như vậy."

Lạc Di lạnh lùng đáp lại một câu: "Bởi vì năng lực của anh không xứng."

Kim Hyeon Jung muốn hộc máu, lại còn nói anh ta ngu, có biết cách nói chuyện không?

Anh ta thấy vô cùng ấm ức: "Tôi là thạc sĩ đại học Stanford."

Là con cưng của trời mà ai cũng hâm mộ, là sự tồn tại mà vô số bạn cùng lứa phải ngước nhìn.

Lạc Di tỏ vẻ thương hại, giống như đang nói ngu không phải lỗi của anh, cũng không thể trách anh được.

"Ừ, vậy cũng chỉ có thể tới loại xí nghiệp như Weisoft thôi, đừng nhụt chí, từ từ tới, mặc dù chỉ số thông minh hơi thiếu nhưng có thể dùng kinh nghiệm phong phú để bù lại một chút."

Kim Hyeon Jung kéo cổ áo mình, cảm thấy quá nghẹt thở.

"Vậy còn cô? Sau khi tốt nghiệp cô muốn đi đâu?"

"Sở nghiên cứu." Lạc Di thong thả bước tới chỗ thang máy, ngửa đầu nhìn con số đang hiện: "Trở thành viện sĩ viện khoa học."

Kim Hyeon Jung trợn to mắt, rốt cuộc cô có bị điên không? Hay là do anh ta bị ép tới phát điên rồi?

Sao cô dám nghĩ dữ thế?

"Ting." Cửa thang máy mở ra, một bóng người cao ráo dang hai tay bước ra, Lạc Di lập tức nhào vào lòng anh, trong mắt toàn là ý cười: "Anh cũng xong rồi à?"

Tiêu Thanh Bình hôn bạn gái, từ ánh mắt đến trái tim toàn là cô: "Ừ, đi ăn khuya không?"

Loading...