Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 909

Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:19:55
Lượt xem: 13

Bọn họ không lo nghĩ xem nên làm thế nào để phát triển, ngược lại vội vã nội chiến, tranh cái gọi là chính tông.

Đám người vừa đi, ông ta đập hết những đồ trang trí trong phòng, loảng xoảng một trận.

Đồng bào trong nước sôi nổi chạy tới an ủi ông ta, trăm miệng một lời khiển trách ban tổ chức bất công, bọn họ vô cùng đoàn kết khi ở nước ngoài.

Nhưng cũng chỉ dám ngầm khiển trách một chút, chứ lúc đứng trước mặt thì đến cái rắm còn không dám đánh.

“Rốt cuộc nữ sinh viên trẻ tuổi kia có địa vị gì? Có thật là ưu tú như vậy không?”

Ánh mắt Kim Woo Jung u ám: "Quỷ mới biết, Hyeon Jung, cháu cũng học máy tính, cháu có biết người này không?”

Kim Hyeon Jung là cháu trai ruột của ông ta, học máy tính ở Stanford, hiện giờ đang làm việc ở Thung lũng Silicon, là đứa cháu ưu tú nhất trong gia tộc.

“Không rõ lắm ạ.” Kim Hyeon Jung làm việc ở công ty lớn, cả ngày vội vàng tăng ca, một lòng muốn hết khổ.

Lần này anh ta có thể tới là nhờ gia tộc bỏ một số tiền lớn để giáo viên hướng dẫn trước kia của anh ta dẫn anh ta lại đây, đi một vòng đánh bóng tên tuổi, để phát triển tốt hơn.

Vừa nghe xong lời này, Kim Woo Jung đã hừ lạnh một tiếng: "Gì mà hơn mười bằng sáng chế độc quyền chứ, gì mà bạch phú mỹ có quyền có thế chứ, toàn bộ là hù cho chú sợ thôi, đám người c.h.ế.t tiệt này, con nhãi kia còn ghê tởm hơn."

Đến người trong ngành còn không biết thì người ngoài ngành càng khỏi phải nói.

Tính tình Kim Hyeon Jung rất cao ngạo, cảm thấy gia tộc bị mất thể diện: "Chú ơi, để cháu trả thù lại thay chú."

Đương nhiên, người chú này rất được tôn trọng trong nước, vì ông ta mà gia tộc cũng được tôn trọng theo, quyền lên tiếng của chú rất lớn nên anh ta làm vậy cũng là muốn lấy lòng chú của mình.

Vẻ mặt Kim Woo Jung dịu đi một chút: "Được, vậy mới là đứa cháu ngoan của chú."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-909.html.]

Ông ta sực nhớ ra một chuyện: "Đúng rồi, bên chỗ giáo viên hướng dẫn của cháu nói như thế nào?"

Kim Hyeon Jung cau mày lại: "Ông ấy còn đang tranh thủ, vẫn chưa nói gì chắc chắn."

Kim Woo Jung cảm thấy có phải là đưa chưa đủ tiền hay không? "Lý lịch của cháu ưu tú như vậy rồi, còn từng tham gia rất nhiều hạng mục nghiên cứu khoa học quan trọng, từng viết rất nhiều luận văn, lại còn đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong công ty lớn, được đánh giá rất cao, không có hậu bối nào có thể ưu tú được hơn cả cháu, vậy nên chắc chắn người đọc diễn văn trong nghi lễ bế mạc sẽ là cháu."

Kim Hyeon Jung hơi uể oải: "Cháu là người nước H, vốn dĩ đã không có ưu thế rồi, đương nhiên là bọn họ sẽ chọn người nhà."

"Vậy thì sao? Chúng ta có tiền mà, đưa một phần hậu tạ cho mỗi một vị giáo sư có quyền lên tiếng, chú không tin có người có thể từ chối sức hút của đồng tiền." Kim Woo Jung rất để ý truyền thừa trong gia tộc, chỉ khi con cháu trong nhà xuất chúng thì gia tộc mới có thể đứng vững không ngã.

"Yên tâm đi, chắc chắn vị trí đó sẽ là của cháu, cháu mau viết cho xong bài phát biểu đi rồi tìm người trau chuốt lại cho cháu một chút, nhất định phải khiến mọi người ấn tượng, làm cho tất cả mọi người nhớ kỹ tên cháu."

Đây chỉ mới là bước đầu tiên, lộ mặt.

Chờ lộ mặt thành công rồi, lại tìm người để mua vài bằng sáng chế độc quyền lại thành của anh ta, đẩy mạnh tuyên truyền một đợt để nâng đỡ anh ta lên.

Gia tộc bọn họ có đứng tên sản nghiệp điện tử, mang ý định lấy một chén canh trong thời đại đang thay đổi bất ngờ này.

Kim Hyeon Jung kính cẩn đáp: "Vâng ạ, cháu sẽ nỗ lực."

Lạc Di bận đến mức chân không chạm đất, một ngày tham gia tới mấy hội thảo kỹ thuật mới, cô nghe và cảm thấy rất mới mẻ.

Có đôi khi, đúng là nên giao lưu nhiều hơn.

Nhưng cô phát hiện có tầm mắt của một người đàn ông cứ nhìn chằm chằm mãi vào mình, mang hàm ý khó hiểu. Cô trực tiếp ngó lơ, không để trong lòng.

Lại kết thúc một ngày bận rộn, có người mời giáo sư Johnson tới quán bar uống một chén để xả hơi.

Loading...