Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 886

Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:22:10
Lượt xem: 12

Những người đó không bắt cô ngay, có nghĩa là không có bằng chứng, chỉ là nghi ngờ.

Vậy những chỗ có thể diễn càng nhiều.

"Nhưng lẽ ra họ vẫn đang âm thầm để mắt đến em."

"Vậy thì mọi chuyện diễn ra như bình thường là được." Tiêu Thanh Bình rất lo lắng, nhưng không thể hiện ra ngoài.

Lạc Di dựa vào người anh, tâm trí cô bay xa: "Thế USB rốt cuộc ở đâu? Người gửi USB rốt cuộc sao rồi? Chuyện này vẫn chưa kết thúc đâu."

Thầy hướng dẫn rất coi trọng năng lực xử lý công việc cực kỳ mạnh mẽ của Lạc Di, các nhiệm vụ khi được giao xuống cho cô thì đều được cô cẩn thận tỉ mỉ làm xong, còn hoàn thành nhiệm vụ một cách tốt nhất.

Vừa nhanh vừa thuần thục, làm cho người khác rất là yên tâm.

Lạc Di còn có một thế mạnh, đó là cô luôn luôn chỉnh lý lại số liệu sau mỗi cuộc thí nghiệm, sẽ không để phát sinh bất kỳ một sự sai sót nào, báo cáo thí nghiệm thì được trình bày chính xác và rõ ràng, có thể được dùng làm khuôn mẫu.

Cho nên, thầy hướng dẫn cực kỳ yêu thích cô, càng giao thêm cho cô nhiều nhiệm vụ thí nghiệm hơn nữa.

Lạc Di cũng cảm thấy rất là vui vẻ, điều này giúp cho cô có thể tiếp xúc thêm được nhiều tri thức tiên tiến nhất, làm cho cô giống như bọt biển điên cuồng hấp thu lấy nó.

Càng ngày cô càng trở nên bận rộn hơn, nhưng cho dù có bận rộn như thế nào đi chăng nữa, thì thành tích của cô toàn bộ vẫn luôn là điểm A, chưa từng tụt hạng.

Các giáo viên đều yêu thích có một người học trò vừa cố gắng lại còn thông minh, vì thế giáo sư đối với cô học trò Lạc Di này của mình cảm thấy vô cùng hài lòng.

“Lạc Di à, kỳ nghỉ hè này em có kế hoạch vui chơi gì không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-886.html.]

Lạc Di cười híp mắt lắc đầu: “Không có ạ.”

Thầy hướng dẫn vừa tạo ra một thành quả nghiên cứu mới, Lạc Di từ đó cũng phụ giúp thêm không ít việc, bài luận văn cũng là do Lạc Di viết, cô là tác giả đầu tiên, mà thầy hướng dẫn của cô là tác giả thông tấn tương ứng.

Bởi vậy, tâm tình của ông ấy rất là tốt. “Kỳ nghỉ hè này thầy muốn đi Thụy Sĩ để tham gia một cuộc hội nghị quốc tế học thuật, có thể dẫn theo một sinh viên của mình, em có muốn đi không?”

Ánh mắt của Lạc Di lóe sáng: “Muốn ạ.”

Thầy hướng dẫn lựa chọn dẫn Lạc Di đi theo, chủ yếu bởi vì cô là một người khiến cho người khác rất là yên tâm, chuyện gì giao cho cô làm, thì cô nhất định sẽ làm đến vô cùng hoàn thiện và chính xác, không thể tìm ra một chút sai sót nào. “Vậy em đi chuẩn bị một chút đi nhé.”

“Vâng.”

Tiêu Thanh Bình sau khi nghe qua việc này, im lặng không tiếng động nói với giáo sư của anh một tiếng, thì ra giáo sư của anh cũng được mời tham gia vào cuộc hội nghị đó.

Vốn dĩ Tiêu Thanh Bình còn không muốn tham gia, cho rằng việc này thật là lãng phí thời gian, nhưng mà bạn gái của anh muốn đi, vậy thì cùng đi một chuyến vậy, coi như là đi giải sầu.

Hội nghị quốc tế học thuật lần này quy mô rất lớn, có chuyên ngành máy tính, chuyên ngành sinh vật học, chuyên ngành y dược và mấy chuyên ngành lớn khác nữa, đây được xem như là một cuộc hội nghị lớn của giới khoa học.

Lạc Di đến Mỹ hai năm nhưng cũng không có đi đâu chơi, mỗi ngày cô đều ở trong trường học, bây giờ được đổi qua một môi trường khác cho nên cảm thấy rất là hưng phấn, có cảm giác như đây là một kỳ nghỉ phép vui vẻ.

Cô vừa ra khỏi phòng thí nghiệm, thấy trời đã tối, định đi đến căn tin để tùy tiện ăn một chút gì đó, thì bỗng nhiên có một người phụ nữ chạy ra cản đường cô: “Cô là Lạc Di sao?”

Lạc Di nhìn cô ta một cái, là một cô gái có dáng vẻ rất là xinh đẹp, đường nét rõ ràng, có lẽ là con lai.

“Đúng vậy, cô là ai?”

Vẻ mặt của cô gái trẻ này rất là tiều tụy, hốc mắt đỏ bừng, có lẽ là vừa khóc xong một trận. “Tôi đến đây là vì chuyện của Khương Sơn.”.

Loading...