Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 877
Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:21:52
Lượt xem: 11
Lạc Di cười tít mắt nói: "Tôi giàu rồi."
"Hả? Cái gì?" Tưởng Kiện Vân tỏ vẻ sững người.
A Văn đưa cho anh ta một chiếc bút ghi âm, vừa ấn xuống, một giọng nói xa lạ vang lên.
Sau khi nghe hết toàn bộ nội dung, Tưởng Kiện Vân cảm thấy mình như bị sét đánh, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Thế này cũng được?
Lạc Di không những không mắc bẫy, mà còn tàn nhẫn lừa đối phương một phen?
Hai tòa cao ốc, một mảnh đất rộng hai nghìn mẫu đất, những tòa nhà phía trên đó vừa mới được xây dựng, đáng giá bao nhiêu tiền chứ?
Phất nhanh sau một đêm! Lạc Di quá lợi hại!
Lạc Di đang nghịch điện thoại, không hề tỏ ra chút kiêu ngạo phô trương nào cả, cực kỳ bình tĩnh: "Các cậu lấy mảnh đất ở Thung lũng Silicon và tòa cao ốc Tam Lâm đi, tòa cao ốc Hitomi ở New York giữ lại cho tôi."
Cô dựa vào năng lực của chính mình lấy được nó, theo lý mà nói, không cần phải bàn giao cho nhà nước.
Tuy nhiên, Công ty Bắc Đẩu hiện đang trong thời gian mở rộng xây dựng, đang rất cần một mảnh đất như vậy.
Còn như tòa cao ốc Tam Lâm, họ cũng cần một khu phức hợp văn phòng.
Coi như đó là vì cống hiến cho đất nước, đất nước cũng chi rất nhiều tiền cho cô, nên cũng không cần phải tính toán nhiều như vậy.
Tưởng Kiện Vân không ngờ cô lại rộng lượng như vậy: "Tôi cần phải báo cáo với cấp trên."
Việc như vậy cậu ta không thể tự quyết định được.
Lạc Di khẽ gật đầu, Tưởng Kiện Vân không khỏi hỏi: "Thế chuyện loại D là như thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-877.html.]
"Lúc cô ta biểu diễn thì cũng chính là đang tìm cơ hội, sau đó, thực sự không còn cách nào khác ngoài việc lợi dụng sự tiếp xúc thân thể khi cô ta quỳ xuống để lén lút đặt thứ đó lên người tôi." Lạc Di mỉm cười đắc ý: "Còn tôi, người luôn cảnh giác với cô ta, ngay từ đầu thì đã phát hiện ra rồi, nên để A Phượng âm thầm đem nó trả lại chỗ cũ, để cô ta nếm trải cảm giác trộm gà không thành ngược lại còn mất một nắm gạo.
Lính đặc công học quá nhiều thứ, kỹ năng đạt điểm tối đa, đây chỉ là chuyện nhỏ.
Tưởng Kiện Vân thở một hơi dài: "May là cô không sao."
Nhiệm vụ lớn nhất của cậu ta là bảo vệ Lạc Di và Tiêu Thanh Bình.
Nếu có sai sót, là cậu ta không làm tròn trách nhiệm.
Dọc đường đi, Lạc Di dựa vào người bạn trai nghỉ ngơi, cảm thấy có chút mệt mỏi.
Ôtô dừng trước cửa nhà.
Lạc Di lại không vội vàng ra khỏi xe, mà hỏi một câu: "Đã bao giờ nghĩ đến sự phát triển trong tương lai của Công ty Bắc Đẩu chưa?"
Tưởng Kiện Vân lập tức trở nên phấn khích: "Tất nhiên là có, một loạt các công ty điện tử đỉnh cao, làm chủ toàn bộ thế giới."
Đất nước chúng ta không dễ dàng gì mới có được một sản phẩm vượt qua thế giới, tất nhiên phải phát triển nó thật tốt, kiếm được nhiều tiền khắp thế giới, mở mày mở mặt một phen.
Các nước khác có các doanh nghiệp có tầm ảnh hưởng toàn cầu, tại sao nước họ lại không thể có chứ?
Lạc Di nhìn cậu ta thật sâu: "Ý tưởng này rất nguy hiểm."
Giống như một chậu nước lạnh dội từ trên đầu dội xuống, Tưởng Kiện Vân có chút không hiểu: "Nguy hiểm?"
Lạc Di nắm rất rõ hướng đi trong tương lai: "Ngành công nghiệp bán dẫn ở nước R rất phát triển, có thể gọi là mạnh nhất thế giới, nhưng đã bị Mỹ nhắm tới, sự cạnh tranh qua lại giữa hai nước, không lâu sau đó một cuộc chiến thương mại lớn hơn sẽ nổ ra. Đối với điều này, cậu không có cảm nhận gì sao?"
Công ty Bắc Đẩu có thể trở nên phát triển, một là nhờ những sản phẩm xuất sắc, hai là vì ngành công nghiệp bán dẫn ở nước R quá bắt mắt, những người khác đều đang nhìn chằm chằm vào họ, tạo không gian phát triển cho Công ty Bắc Đẩu.
Nhưng trong một tương lai không xa, sản phẩm bán dẫn của nước R sẽ bị Mỹ ngăn cấm, từ đó sẽ sa sút, mất đi vinh quang, Công ty Bắc Đẩu sẽ trỗi dậy.
Một khi phát triển thành quái vật khổng lồ, Mỹ sẽ không ngồi yên nhìn.
Tưởng Kiện Vân rất hiểu rõ về tình hình quốc tế, cũng có hiểu biết vài phần về dòng chảy ngầm giữa hai nước R và Mỹ.