Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 868
Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:21:11
Lượt xem: 15
"Trời ạ, đây là Francis Dunne đó, tin này sẽ cực hot cho xem, tôi sắp phát tài rồi."
"Ngài Francis Dunne, ngài thân là một nhà khoa học có sức ảnh hưởng rất lớn, lại lén lút hút chích, cố tình vi phạm pháp luật, ngài đã từng nghĩ qua việc này sẽ mang lại ảnh hưởng xấu đến mức nào đối với xã hội chưa?"
"Ngài đã hút ma túy được bao nhiêu năm rồi? Người bên cạnh ngài cũng biết sao?"
"Ngài Francis Dunne, giờ ngài có lời gì muốn nói ạ?"
Giáo sư Francis Dunne vừa tức vừa gấp, mặt đỏ bừng bừng: "Tôi không hút, đây chỉ là một hiểu lầm."
Ông ta thề thốt phủ nhận, nhưng đám truyền thông vẫn cứ kích động như hít thuốc lắc, vây bọn họ chật như nêm cối.
Một phóng viên khác quay sang làm khó dễ Hitoko Kuroki và Lạc Di: "Hai vị phụ nữ đây là ai? Quan hệ giữa hai người và Francis Dunne là gì? Các người đã cùng nhau hút được bao lâu rồi?"
Quan tòa còn chưa nói gì mà truyền thông đã định tội cho bọn họ, những người này đều là quỷ hút máu, dựa vào báo lá cải mà sống.
Lạc Di không nói một lời, đôi mắt đen nhánh của cô quét về phía Hitoko Kuroki.
Hitoko Kuroki trưng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch như giấy, rõ là kinh sợ quá độ.
Bỗng nhiên cả người cô ta co giật, ánh mắt bay lơ lửng, tinh thần tan rã.
Đám truyền thông kích động gào khóc, này là bệnh trạng sau khi hút ma túy đó.
Francis Dunne trợn tròn mắt, tái phát bệnh thần kinh à? Không đúng, triệu chứng này nhìn như là…
Suy nghĩ của ông ta chợt trì trệ, khi thì không thấy rõ người trước mắt, khi thì thấy người nọ bị phóng đại.
Không ổn, trúng chiêu rồi.
Ông ta đoạt lấy máy quay phim trong tay ký giả truyền thông, đập mạnh một phát vào đầu mình trong tiếng hô kinh ngạc của mọi người, cơ thể lập tức ngã xuống.
Một người té xỉu, một người nổi điên, chỉ có mình Lạc Di đứng vững.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-868.html.]
Các nhà báo dồn dập chĩa máy ảnh về phía Lạc Di, điên cuồng đặt câu hỏi, từng vấn đề một ập tới.
Lạc Di lạnh nhạt nhìn lướt qua: "Quý vị này, giờ quan trọng nhất là cứu người, phải đưa bọn họ đến bệnh viện trước, lỡ đâu giáo sư xảy ra chuyện gì thì ai sẽ là người chịu trách nhiệm đây?"
Bấy giờ cảnh sát mới tỉnh cơn mơ bước tới, đưa Francis Dunne và Hitoko Kuroki lên xe cảnh sát.
Còn ngăn Lạc Di lại: "Cô này, cô không thể đi, mong cô phối hợp với chúng tôi để điều tra vụ án."
"Nên làm mà." Vẻ mặt Lạc Di khá lạnh nhạt, nhưng thái độ thì cực kỳ phối hợp.
Cả đoàn người kéo nhau chạy đến bệnh viện, đám nhà báo cũng không chịu buông tha tin động trời như thế, nhao nhao cùng đi.
Lạc Di ngồi trong xe cảnh sát rút điện thoại ra gọi mấy cú, xong thì lập tức dựa vào cửa sổ ngắm cảnh đường phố, vừa bình tĩnh vừa thong dong.
Cảnh sát dò xét cô chừng mấy lần, muốn hỏi, nhưng lại nhịn được.
Đến bệnh viện rồi, Hitoko Kuroki và Francis Dunne bị đưa thẳng vào phòng cấp cứu, Lạc Di cũng bị cảnh sát yêu cầu lấy m.á.u kiểm tra.
Lạc Di không có ý kiến, làm theo.
Cảnh sát vừa tính lập biên bản thì một đám người chợt vọt vào, là người nhà của Hitoko Kuroki, ai nấy đều mang vẻ mặt căng thẳng.
Lạc Di nhẹ nhàng đảo mắt qua gương mặt từng người, khóe miệng khẽ cong lên.
Người nhà Francis Dunne, cấp trên và đồng nghiệp ông ta cũng tới, trận này náo động rất lớn.
Việc đầu tiên họ làm là tra hỏi tình hình, cảnh sát tỏ vẻ mình không biết gì cả.
Vệ sĩ của Hitoko Kuroki bỗng nhiên chỉ tay vào Lạc Di, cả tiếng lên án: "Là cô ta hại cô chủ nhà tôi và ngài Francis Dunne."
Sắc mặt tất cả người gia tộc Kuroki đều thay đổi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Cô chủ nhờ ngài Francis Dunne hẹn người phụ nữ này ra, xong bữa tiệc, đã có hai người gặp chuyện không may rồi." Vệ sĩ lên án Lạc Di ngay mặt: "Chỉ có người phụ nữ này còn khỏe mạnh thế, vậy trừ cô ta còn có thể là ai nữa?"
Hiện trường lập tức náo loạn, một quý bà trợn mắt liếc cô: "Con gái của tôi mà gặp bất trắc gì, tôi sẽ bắt cô phải đền mạng."
Lạc Di hững hờ liếc mắt nhìn bà ta, cong khóe miệng lên: "Gia tộc Kuroki mấy người cũng thật là, bệnh thần kinh thì nhốt trong bệnh viện đi, còn thả ra hại người làm cái gì?"