Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 865
Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:21:05
Lượt xem: 17
Có mấy người như thế đấy, rất hướng ngoại phóng khoáng lạc quan, vô cùng hứng thú với chuyện vui chơi và tin đồn này nọ, người bình thường nào có rảnh như vậy.
Quần chúng hóng chuyện nhìn nhau, lập tức nhao nhao đứng dậy: "Ấy, tớ còn có việc, đi trước nhé."
"Chút nữa bọn mình còn có lớp, hẹn gặp lại sau."
"Đi chung đi, tớ cũng có lớp."
Chỉ chốc lát sau, cả đám bọn họ đã chạy đi hết.
Lạc Di nhíu mày, có chút đả kích cũng không chịu nổi, thật thất vọng!
Nửa tiếng sau, Kevin chợt xuất hiện trước mặt cô, mặt đầy khẩn thiết và ôn hòa nói: "Le Yi, thật ngại quá, tớ có nghe được vài lời đồn đãi không tốt cho lắm, đây chỉ là hiểu lầm, xin cậu hãy tin tớ, cảm xúc của tớ dành cho cậu càng như một fan hâm mộ hơn."
Lạc Di không chút do dự gật đầu: "Tôi tin."
Càng hơn à? Cô làm như mình chẳng nghe ra được gì cả.
Cô quá quả quyết khiến Kevin vốn còn rất nhiều lời giải thích chưa nói ra chỉ có thể hé miệng, muốn nói lại thôi.
"Mấy lời đồn kia sẽ không ảnh hưởng đến tình bạn của hai ta chứ?"
Lạc Di cười ngọt ngào: "Tất nhiên là không rồi."
Kevin có chút lo lắng hỏi: "Cậu cũng sẽ không vì chúng mà tránh hiềm nghi, phải không?"
"Ừ."
Kevin vui vẻ như trút được gánh nặng đứng dậy: "Vậy thì tốt quá, trước mắt tớ đang có một dự án nghiên cứu khoa học rất thú vị, tớ chân thành mời cậu tham gia."
Khóe miệng Lạc Di khẽ cong lên, cuối cùng cũng đến rồi à?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-865.html.]
"Dự án của ai thế? Bản chất lần hợp tác này là gì?"
Kevin lập tức hăng hái giải thích: "Này là của phòng thí nghiệm do gia tộc tớ bỏ vốn thành lập nên, chuyên môn nghiên cứu máy tính, cậu là người dẫn đầu ngành này, tớ tin rằng sự gia nhập của cậu nhất định sẽ rót sức sống mới mẻ vào cho dự án…"
Chẳng chờ cậu ta nói xong, Lạc Di đã khoát tay một cái: "Thật ngại quá, tôi không có hứng thú."
Nhìn trúng năng lực của cô thì cứ thẳng thắn thay nhau chìa nhành ô liu ra là xong chuyện rồi, đừng có vòng vo phiền nhiễu như vậy chứ, thật là.
Kevin không khỏi cuống lên: "Mặt thù lao rất dày, sẽ cho cậu một căn biệt thự, mỗi tháng vài chục ngàn đô la Mỹ, còn có thể chia hoa hồng nữa."
Lạc Di thong thả ung dung giơ đồng hồ lên: "Cậu cảm thấy tôi thiếu tiền sao?"
Cô không mặc đồ hàng hiệu, cũng không mang món trang sức nào quý báu, nhưng cô có đeo một chiếc đồng hồ đeo tay quý giá, đây là một thói quen.
Khiêm tốn nhưng không mất xa hoa, như phong cách của bản thân cô vậy.
"Ây." Kevin kinh ngạc nhìn đồng hồ của cô, thứ này giá trị ngang một chiếc xe thể thao.
Trong mắt Lạc Di xẹt qua vẻ lạnh lùng, nụ cười của cô lại càng thêm ngọt ngào: "Xét thấy ta là bạn bè, tôi sẽ nói thật với cậu, bây giờ chỉ có hai thứ có thể cho tôi cảm giác hứng thú, một là dự án có độ khó cao cấp quốc gia, mang tính khiêu chiến cực cao. Hai là, dự án do chính tôi bỏ vốn nghiên cứu, chính tôi làm chủ, thành quả nghiên cứu khoa học chỉ thuộc về một mình tôi, con người của tôi rất ngang ngược, không thích chia sẻ."
Cái trước, có thể tiếp xúc với công nghệ cao tuyệt mật. Cái sau, có thể cho cô cả danh và lợi.
Kevin đã sớm biết cô khó chơi, nhưng lại không ngờ cô khó chơi đến mức độ này: "Nhưng mà, máy tính cũng có độ khiêu chiến rất cao…"
Lạc Di kỳ quái hỏi lại: "Tôi muốn làm thì sao lại không tự mình bỏ tiền ra đầu tư chứ? Cần gì phải ra sức vì người khác? Tôi không thiếu tiền, không thiếu danh, vậy cần gì?"
Kevin phát hiện ra nghĩ kỹ lại thì lý do cậu ta dùng để thoái thác đều không thể phát huy tác dụng, sự thẳng thắn của cô thật khiến người khác cực kỳ bất lực.
Cậu ta cái khó ló cái khôn: "Có thể đánh tan lời đồn, để mọi người thấy mối quan hệ của hai ta rất trong sạch…"
Lạc Di không nhịn được cười: "Cậu bị dốt à, biện pháp đánh tan lời đồn tốt nhất là không qua lại với nhau nữa, từ xa nhìn thấy tôi thì cậu nên bắt đầu tránh đi. Cậu tốt bụng như vậy, cố gắng muốn đánh tan lời đồn như vậy, nhất định sẽ tránh thôi, đúng không?"
"Ừm." Kevin bất giác gật đầu, nhưng rất nhanh cậu ta đã hiểu ra, sắc mặt có phần trắng bệch: "Nhưng tớ muốn làm bạn với cậu."