Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 864

Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:21:03
Lượt xem: 11

A Văn ở cách đó không xa thấy cảnh đó thì không kìm được mà thấy run rẩy.

A Phượng bên cạnh nhìn anh ta: “Cậu lạnh à?”

“Có nhìn thấy nụ cười của chị nhỏ không?” A Văn nói với vẻ người từng trải giải thích cho người đến sau: “Mỗi khi chị ấy cười gian như thế thì sẽ có chuyện xảy ra.”

Lạc Di bề bộn nhiều việc, nhưng kỳ quái là bất kể bận bịu thế nào cô cũng sẽ nhìn thấy bóng dáng của Kevin, cậu ta vẫn luôn xuất hiện trong tầm mắt cô.

Mỗi lần nhìn thấy cô, hai mắt Kevin sẽ luôn tỏa sáng lấp lánh, cậu ta đối xử với cô cực kỳ nhiệt tình, cực kỳ xum xoe nịnh nọt.

Quần chúng hóng chuyện quá mức nóng vội thậm chí còn chạy tới thư viện chặn Lạc Di lại hỏi: "Le Yi, cậu với Kevin thật sự chỉ là bạn bè thôi à?"

Lạc Di mở to đôi mắt sạch sẽ sáng ngời, kỳ quái hỏi lại: "Không thì là gì chứ?"

Rốt cuộc bao giờ cũng sẽ có người lắm mồm bỡn cợt: "Kevin không chỉ xem cô là bạn nha."

"Thì đã sao?" Vẻ mặt Lạc Di đầy hờ hững, nhẹ nhàng lật sách sang trang tiếp theo.

Quần chúng hóng chuyện vô cùng hào hứng nói tiếp: "Cô không thấy động lòng sao? Không thể nào, cậu ta đẹp trai như vậy, xuất thân giàu có, lại còn dịu dàng biết săn sóc, rất nhiều nữ sinh thích cậu ta."

"Nhưng cậu ta có thông minh hơn tôi không? Có bản lĩnh hơn tôi không? Có đẹp mắt bằng tôi không? Có biết kiếm tiền bằng tôi không? Chẳng sánh nổi tôi ở điểm nào, bảo tôi làm sao động lòng được chứ? Đúng là làm khó tôi." Giọng Lạc Di có chút nguội lạnh.

"Nhưng dù gì cũng chỉ là bạn bè mà thôi, không thể yêu cầu quá cao được, tôi vẫn rất bình dị gần gũi."

Bình dị gần gũi được dùng như này à? Cấp trên mới dùng từ như thế để hình dung quan hệ với cấp dưới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-864.html.]

Chỉ là lời cô thật sự rất có lý, không có điểm nào bằng cô, lại muốn cô động lòng thì khó thật.

Có một nữ sinh bất bình thay Kevin: "Nhưng người ta si tình mà, đây mới là điểm hiếm có."

Lạc Di cười ha ha: "Tình nghĩa không thể nào bằng một dự án nghiên cứu được, đủ rồi, đừng có để chủ đề nhàm chán như vậy chiếm hết thời gian quý báu của mọi người."

Cô ám chỉ bọn họ có thể tránh đi rồi, không nên quấy rầy cô học tập.

Kết quả những người này còn không chịu rời đi, lòng tám chuyện ngày càng tăng: "Hình như đã lâu không thấy Blake? Hai người chia tay rồi sao? Hitomi Kuroki kia yêu anh ấy rất sâu đậm nha…"

Lạc Di đã bắt đầu mất kiên nhẫn, ba cái chuyện nhỏ nhặt này còn phải xì xầm bao lâu nữa đây? Cô thật sự rất rất rất bận rộn đấy.

"Phải rồi, năm nay mọi người đã ra thành quả nghiên cứu khoa học nào chưa? Năm nay tôi phế thật, chỉ mới ra được có hai thành quả nghiên cứu khoa học, một là ổ U, hai là máy nuôi thú ảo. Thầy cứ bảo tôi không làm việc đàng hoàng, không tiến bộ, ầy, thật đau buồn."

Cô cũng không nói bậy, đúng là bình thường thầy hướng dẫn rất hay dùng lời lẽ thế này châm biếm và đồng thời khoe khoang khen ngợi cô, khoe đến đám đồng nghiệp đều muốn cho ông ấy vào sổ đen.

Quần chúng hóng chuyện bị đánh cho một cú nặng nề, cả đám kẹt cứng ngắc.

Cô phế? Không làm việc đàng hoàng? Không tiến bộ? Đừng có đùa, ai mà không biết danh Lạc Di chứ?

Nửa đầu năm tung ổ U, nửa cuối năm tung máy nuôi thú ảo, dù đều chỉ là vật dụng nhỏ nhưng vấn đề là, cả loại vật dụng nhỏ như thế bọn họ cũng chưa từng tạo ra được.

Có vài người chẳng thèm ngó tới, coi khinh, cảm thấy chúng chẳng có bao nhiêu hàm lượng kỹ thuật, bọn họ cũng làm được.

Nhưng không thể phủ nhận, công hiệu thị trường của chúng đều cực kỳ tốt, ra gì là cháy đó, đánh rất chuẩn vào nhu cầu của thị trường.

Đấy mới là điểm khiến người khác phải thán phục nhất.

Lạc Di khẽ mỉm cười: "Mọi người thì sao? Rảnh rỗi nói chuyện phiếm như thế, nhất định là đã cho ra rất nhiều thành quả nghiên cứu khoa học nổi tiếng thế giới rồi nhỉ. Mau kể tôi nghe chút đi, rốt cuộc là thành quả nghiên cứu khoa học gì vậy, để tôi chiêm ngưỡng học tập một chút, tôi dốt quá, chỉ có thể cần cù bù thông minh, siêng năng bù kém cỏi."

Loading...