"Cậu đừng có chống chế, chính miệng em gái tôi đã nói vậy, không thể nào sai được!"
Tiêu Thanh Bình rất rõ ràng, lịch trình hằng ngày của anh đơn giản đến không thể nào đơn giản hơn, một là ở phòng thí nghiệm trong trường, hai là tìm bạn gái, chỉ có hai chuyện này thôi.
"Dù sao cũng không phải nói về tôi, anh thân là anh cả mà đến cả người em gái mình đang hẹn hò cũng không rõ sao? Hay anh bị gì che mất não rồi?"
Anh cảm thấy này như một cái bẫy mới, không khỏi mắng một câu: "Có lẽ là do anh ảo tưởng đến độ không phân rõ thực tế? Trời mưa đứng ở ngoài lâu quá nên não bị úng nước rồi à?"
Lạc Di bỗng nhiên vui sướng ngâm nga hát: "Nước Tây Hồ, lệ em rơi, a á à ~*"
(*Lời của OST Tân Bạch Nương Tử Truyền Kỳ 2019)
Tiêu Thanh Bình: “...”
Cô nhóc vô tâm!
Tiêu Thanh Bình kéo Lạc Di rời đi, hoàn toàn không để ý tới sự tồn tại của Fath.
Fath không cam lòng đuổi theo, quấn lấy cô cả một đường, Lạc Di bước đi nhanh hơn, muốn thoát khỏi tên phiền phức kia.
Trong thư viện, ba cô gái đang đứng trò chuyện với nhau, bọn họ đã thi xong và đang hẹn nhau tụ tập ăn một bữa cơm.
"Sarah, sao sắc mặt cô xấu vậy, thấy khó chịu ở đâu sao?"
Sarah bất an: "Tôi không sao, chỉ là mệt quá thôi, đêm qua không ngủ được."
Trong tuần thi Sarah luôn không ngủ đủ giấc, nhưng điểm số của cô ấy lại luôn ở tầng thấp, vùng vẫy bên bờ vực nguy hiểm.
Nên nói thế nào nhỉ, Sarah không cần phải cố gắng học tập, chỉ mong qua môn thôi là được.
Bình thường làm bài tập nhóm cô ấy đều phải dựa vào các bạn thì mới qua, cô ấy không tài giỏi nhưng lại có tiền, hàng ngày cầm tiền ném.
Hai anh em cô ấy có thể vào học tại ngôi trường danh tiếng này là dựa vào việc quyên góp tiền cho trường.
Họ đến đây không phải để học mà để ngắm nhìn thế giới và tận hưởng cuộc sống.
Chủ yếu là họ học cũng không có ích gì, không có chỗ cho họ dụng võ.
Phong cách của cô ấy khác với ba người còn lại, nhưng họ đều đã là thanh niên, không cần phải chỉ tay năm ngón với lối sống của người khác.
Thực ra Linda mới là người chăm chỉ nhất, một ngày cô ta chỉ ngủ bốn, năm tiếng, thời gian còn lại đều dành cho việc học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-852.html.]
Cô ta tuỳ ý nói: “Ai có bạn trai thì phải chiêu đãi bạn cùng phòng một bữa.”
Không ngờ phản ứng của Sarah lại khá gay gắt: “Tôi không có bạn trai.”
Linda và Nicole nhìn nhau, chia tay rồi? Vậy thôi đi, không nhắc đến nữa.
Lạc Di khác tay Tiêu Thanh Bình đi tới: "Ở đây hết rồi sao, có được dẫn bạn trai theo không? Để con trai mời khách."
Nicole ra hiệu chỉ cần mời khách là được: "Đương nhiên là được, rất hoan nghênh."
Khi Sarah nhìn thấy Tiêu Thanh Bình, mắt cô ấy lóe lên, môi hơi mấp máy nhưng lại không nói gì.
Tiêu Thanh Bình chủ động hỏi: “Mọi người muốn ăn gì?”
Linda suy nghĩ một lúc: "Tôi biết một quán có phong cảnh rất đẹp, có thể nướng thịt và ăn trong sân, Nguyên liệu rất tươi, còn tự do và thoải mái.”
Đề nghị này không tồi, mọi người đều đồng ý.
Không ngờ, Fath từ đâu xuất hiện kéo lấy cánh tay của Sarah: "Sarah, em nói với mọi người rằng em với Blake đang yêu nhau đi."
Mấy người bạn đều bị sốc: "Cái gì? Cô và Blake?"
Lạc Di và Blake đang yêu nhau, ra ra vào vào đều không dấu diếm, sao giờ lại thành Sarah rồi.
Sắc mặt Sarah trắng bệch như tờ giấy, rõ ràng là đang sợ hãi, cô ấy không tự chủ được lùi lại hai bước: "Anh, sao anh lại đến đây? Không phải anh đi nghỉ mát rồi sao?"
Fath tức giận thúc giục: "Nói đi, cậu ta là bạn trai của em phải không? Các em đang hẹn hò có đúng không?"
Sarah nhắm mắt lại, khuôn mặt tái nhợt vì sợ hãi: "Đúng vậy."
Mọi người đều sửng sốt, không dám tin vào tai mình.
Tiêu Thanh Bình lạnh lùng liếc nhìn hai anh em họ, thể hiện rõ sự không hài lòng.
Fath lập tức đắc thắng nói: "Nghe thấy chưa? Em tôi nói là đúng."
Linda nhịn không được nói: “Nhưng cô ấy vừa nói cô ấy không có bạn trai, chúng em nghe rất rõ ràng.”
Nicole cũng không hiểu nổi: "Rốt cuộc câu nào mới là thật?"
Fath trừng mắt nhìn bọn họ, liên quan gì đến mấy cô?
.