Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 838

Cập nhật lúc: 2025-03-25 18:34:34
Lượt xem: 20

Giá của 400 mẫu đất ở nước ngoài một trời một vực với giá ở trong nước, quan trọng là, ở nước ngoài là quyền sở hữu vĩnh viễn.

Có thể coi đây là một công đôi việc, trong nước cần thu hút đầu tư nước ngoài, thực hiện xây dựng kinh tế.

Tâm tư Helen có chút hỗn loạn, điều này khác với những gì cô mong đợi: "Hết hạn thì phải làm sao?"

Dáng vẻ đã quen của Mạc Lệ: "Tiếp tục trả phí, không đắt đâu, yên tâm đi."

Helen xin một cốc nước đá, thẳng thắn uống cạn, cô cần bình tĩnh lại: "Tôi phải suy nghĩ đã."

Mạc Lệ rất giỏi nắm bắt điểm yếu: "Được rồi, chúng tôi không vội."

Sau khi ăn xong, mọi người đều giải tán, Lạc Di đang ôm món tráng miệng được đóng gói đặc biệt cũng muốn rời đi, nhưng Helen giữ lấy cánh tay cô: "Annie, nói chuyện với tôi."

Lạc Di tỏ vẻ không vui, nhếch môi: "Hôm nay tôi đã lãng phí rất nhiều thời gian cho cô rồi, mỗi phút của tôi đều là tiền đấy."

Tính cô vốn ngạo nghễ như vậy, Helen sớm đã hiểu, cũng không tức giận: "Chúng ta là bạn tốt."

"Ừ, bạn tốt." Lạc Di trợn mắt, rất thiếu kiên nhẫn: "Vậy cho cô thêm hai mươi phút nữa, tôi còn rất nhiều việc phải giải quyết."

Helen ôm chặt cô không buông "Cô nghĩ sao về kế hoạch của cô Mạc?"

Lạc Di chớp mắt, trông rất mơ hồ: "Tôi không hiểu mấy cái này, tôi học chuyên ngành máy tính đó."

Helen hoàn toàn không tin những lời này, nhưng cô có thể vạch trần không? "Cô là người Trung Quốc, cô nghĩ Trung Quốc sẽ phát triển không? Kinh doanh ở Trung Quốc sẽ kiếm được tiền không?"

Ánh mắt Lạc Di nhìn cô như thể đang nhìn là một kẻ ngốc: "Đứng ở lập trường của tôi, tất nhiên tôi ủng hộ nước mình mà không cần suy nghĩ, Trung Quốc sẽ phát triển rất tốt rất tốt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-838.html.]

"Tôi không có ý đó." Tâm tư Helen mệt mỏi quá, sao không thể giao tiếp thế này chứ? "Tôi chỉ muốn cô giúp tôi đưa ra ý kiến."

Lạc Di kiên quyết không tham gia: "Thế cô hỏi bạn bè của cô đi, Joe, Richard, Ada đều thông minh hơn tôi, có năng lực hơn tôi, họ đều là doanh nhân, tôi vẫn chỉ là một nữ sinh đơn thuần."

Helen nhìn cô chằm chằm: "Tôi vẫn muốn tiếp tục làm ăn với Công ty Bắc Đẩu."

Lạc Di lắc đầu thở dài: "Hà tất phải thế chứ, kính bị nứt sẽ không thể khôi phục lại trạng thái ban đầu, chi bằng mỗi người chúng ta an toàn thì tốt hơn."

Helen biết năng lượng của cô, trước kia cô nói trao độc quyền kinh doanh cho ai thì sẽ trao cho người đó, một câu nói ngắn gọn của cô, nhưng không chịu đóng góp, ôi, vẫn là đắc tội với người ta nặng nề.

"Annie, cô giúp tôi với, tôi sẽ cho cô thêm một cửa hàng nữa."

Vẻ mặt Lạc Di trở nên nghiêm túc: "Helen, chúng ta là bạn tốt, nên cho cô một lời khuyên chân thành, nếu cô muốn tiếp tục hợp tác, thì hãy lấy thành ý ra, cố gắng hết sức lên tôi cũng vô ích thôi, công ty Bắc Đẩu đang thiết lập lại, tôi không quen cô Mạc, người lính nhảy dù này. "

Giọng cô dừng lại, có vẻ hơi khó xử: "Thậm chí, cô ấy còn có chút kiêng dè tôi...Vốn dĩ tôi không muốn nói những bí mật này, hy vọng cô có thể giữ bí mật này."

Helen há to miệng, vô cùng sửng sốt: "Được rồi, cô yên tâm đi."

Sau đó, trở về cô liền hỏi thăm một vòng, đúng như lời Lạc Di nói, cô Mặc là lính nhảy dù, người mới đến, có người chống lưng.

Xem ra Lạc Di không hề lừa cô, hợp sức đào hố cho cô cũng không có khả năng.

Cô đã mở một cuộc họp với gia tộc, cuối cùng quyết định đổi nhà máy lấy ba triệu đô la Mỹ cộng thêm ba mươi năm quyền sở hữu đất.

Về phần đất trong nước, hai bên đã trải qua nhiều lần đàm phán, xác định 400 mẫu đất có thể được chọn đất ở ba nơi là Thâm Quyến, Thượng Hải và Bắc Kinh, tuy nhiên, phải trả một triệu đô la Mỹ tiền phí chuyển nhượng.

Nếu tính thế này, cần phải bỏ ra hai triệu đô la Mỹ, con số vừa hay này nằm trong phạm vi dự đoán tâm lý của Helen.

Tin tức này lập tức truyền đến tai Lạc Di: "Tôi định dùng bảo hiểm rủi ro hàng hóa, thế nào?"

Nói trắng ra, là không mất một đồng nào.

Loading...