Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 826

Cập nhật lúc: 2025-03-25 18:33:47
Lượt xem: 15

Helen kéo cô đến trước cây thông Noel: “Cô cũng có thể chọn bất kỳ món quà nào trên cây thông Noel.”

Lạc Di ngẩng đầu nhìn cây thông Noel chất đầy quà, hơi cau mày, cô gặp khó khăn trong việc lựa chọn.

Cô cắn môi nhìn Tiêu Thanh Bình, anh tùy ý phẩy phẩy tay nói: “Em chọn đại một cái đi.”

Lúc Lạc Di đang định tiện tay chọn một cái thì Helen chỉ vào hộp quà tinh xảo treo phía trên: “Cái này đi, trông rất đẹp.”

“Được.”

Nhân viên leo lên thang, lấy hộp quà xuống. Lạc Di nhận lấy, nói tiếng cảm ơn, sau đó cô vô cùng đắc ý kéo Tiêu Thanh Bình về chỗ ngồi.

Cô không vội mở hộp quà ra, dự định khi về nhà sẽ mở.

Mọi người đều có phần, ai cũng được chọn một món quà Giáng sinh, ai cũng vui vẻ cả.

Các giáo sư lần lượt giải tán, trước khi đi còn trao đổi số điện thoại với Lạc Di.

Lạc Di hào phóng đoan trang tiễn mọi người đi rồi quay đầu nở nụ cười ranh mãnh.

Fath nhìn chằm chằm cô, bĩu môi, cô thật sự…thật sự rất giống phù thủy phương Đông, thay đổi sắc mặt thật nhanh.

Dường như Lạc Di cảm nhận được ánh mắt của gã, lạnh lùng nhìn qua, làm động tác chặt cổ.

Công cụ này hết tác dụng rồi.

Fath rùng mình, quay đầu bỏ chạy.

Lạc Di:…Hoàng tử, hình tượng của anh sụp đổ rồi!

Trước khi đi ngủ, Lạc Di đọc sách một lúc. Khi cô định tắt đèn thì nhìn thấy món quà Giáng sinh đặt trên tủ đầu giường, cô tò mò mở ra.

Trong hộp này có cái gì sao?

Con mẹ nó, ánh sáng của viên kim cương trên chiếc vương miện nhỏ sáng chói, đây chắc là món quà bí ẩn do Helen đặc biệt sắp xếp.

Thật sự là quá phô trương rồi, tặng hậu lễ nhất định là muốn cầu người giúp đỡ.

Cô nhấc điện thoại lên bấm số nhưng lại tắt máy, thôi bỏ đi, để Helen đến tìm cô đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-826.html.]

Mấy ngày tiếp theo, Lạc Di nhận được tin nhắn từ một số giáo sư, tất cả đều muốn trở thành thầy hướng dẫn của cô.

Cô chỉ nói rằng mình phải cân nhắc, có quá nhiều chọn lựa, nhưng dù sao thì cô hy vọng có cơ hội được chỉ giáo.

Con đường phía trước đã được trải rồi.

Sau khi khai giảng, giáo sư Johnson đi tới đi lui trước mặt cô, đưa ra nhiều ám thị, nhưng cũng chưa nói rõ ràng.

Lạc Di hoảng hốt thay ông ta.

Qua mấy ngày, rốt cuộc giáo sư Johnson không nhịn được nữa, vừa tan học đã đi đến trước mặt Lạc Di, tùy ý trò chuyện mấy câu rồi ra vẻ tùy tiện nói: “Tôi làm thầy hướng dẫn của em, em thấy sao?”

Ông ấy còn không nói nữa, mấy tên mặt dày đó sẽ sẽ công khai cướp người mấy.

Sinh viên chọn thầy hướng dẫn, thầy hướng dẫn cũng chọn sinh viên, ai cũng muốn chọn người giỏi nhất.

Nếu có thể nhận được một sinh viên có thể khiến thầy cô kiêu ngạo thì cũng là một điều may mắn.

Lạc Di không làm bộ làm tịch nữa, dứt khoát gật đầu: “Được.”

Các sinh viên được giành giật nhất định sẽ được quý trọng, đúng không?

Giáo sư Johnson: “...”

Bất ngờ đến quá nhanh, giống như một cơn bão.

Johnson nhận được một học trò, lập tức công bố rộng rãi, ý là: đây là học sinh của ông, đừng hòng cướp được, rút hết đi.

Ông ấy không ngờ lại bị những giáo sư kia cười nhạo, bảo ông ấy phải dạy cho tốt, nếu không được thì chủ động nhường đi, bọn họ vẫn còn chờ tới lượt.

Chủ yếu là do Lạc Di cố ý thể hiện rằng mình có thiên phú, còn nói với các giáo sư vài vấn đề có độ sâu, lại biết cách nói, khiến người ta sâu sắc cảm thấy có chung đề tài, còn rất thú vị.

Johnson càng cảm thấy mình thu được một học trò bảo bối, có thể để tâm.

Có hội nghị thảo luận học tập nào, có cơ hội nào, ông ấy cũng mang Lạc Di theo.

Đến hôm Ba Mươi Tết, từ sáng sớm, chú Phương đã bận rộn, chuẩn bị bữa cơm Giao Thừa rất phong phó trong phòng thí nghiệm, Vương Tinh và các sinh viên khác cũng giúp một tay.

Ở nước ngoài không được nghỉ Tết âm, Lạc Di tan học thì thấy Tiêu Thanh Bình đang chờ bên ngoài.

Ừm, còn có hai anh em nhà Fath nữa.

Loading...