Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 824
Cập nhật lúc: 2025-03-25 18:33:43
Lượt xem: 16
Người đàn ông mập mạp tự giới thiệu bản thân, ông ta là giáo sư Becker, là giáo sư chính thức của Đại học Harvard, dạy khoa học và kỹ thuật vật liệu.
“Nghe nói ông ấy là một nhà khoa học rất vĩ đại, tôi đã đọc kỹ các bài luận văn của em, có một số tư duy rất hay…”
Hai mắt Lạc Di sáng lên, cái này rất tốt.
Cô nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng trả lời một câu, những người khác cũng lần lượt tham gia vào đề tài này. Họ đều là giáo sư của các trường nổi tiếng, có kiến
thức sâu rộng, chia sẻ nhiều kiến
thức cơ bản với nhau.
Nhóm người thảo luận những vấn đề liên quan đến thông tin di động, trò chuyện rất sôi nổi. Đương nhiên Lạc Di cũng tham gia, cô nói chuyện rất thẳng thắn, cả người toát ra phong thái tự tin.
Cô đứng giữa một nhóm người lớn tuổi, trông khá nổi bật.
Tiêu Thanh Bình đứng bên cạnh lắng nghe, cũng không ngắt lời, nhưng hiển nhiên đều hiểu.
Khổ cho sinh viên dốt Fath, gã nghe mà không hiểu một từ, hơn nữa nghe vào còn cảm thấy buồn ngủ, gã không khỏi ngáp dài.
Rốt cuộc những chủ đề khô khan như vậy có gì hay mà nói chứ? Phiền c.h.ế.t được.
Không thể nói về người đẹp và nghỉ dưỡng sao?
Suốt đêm, mọi người trò chuyện rất sảng khoái, Lạc Di tỉnh bơ tạo cảm giác tồn tại, khiến những giáo sư này nhớ tới mình.
Joseenna đột nhiên giật mình: “Em có thầy hướng dẫn rồi sao?”
Khóe miệng Tiêu Thanh Bình cong lên, trong mắt anh hiện ra ý cười thản nhiên, thật thông minh.
Lạc Di tỏ vẻ ngoan ngoãn: “Vẫn chưa ạ.”
Joseenna lập tức nói: “Chi bằng em theo tôi được không? Tôi thấy em rất phù hợp với con đường nghiên cứu khoa học.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-824.html.]
Anh bạn đồng nghiệp Becker vừa rồi còn vui vẻ lập tức chạy tới: “Cô gái à, đừng để ý tới ông ta, ông ta nổi tiếng hà khắc, huấn luyện sinh viên y như huấn luyện chó, rất nhiều sinh viên bị ông ta mắng phát khóc.”
Joseenna trợn mắt: “Haha, tôi như vậy là đang chịu trách nhiệm, không giống ông chỉ chỉ tay năm ngón, chỉ thông báo nhiệm vụ rồi không màng tới nữa, chỉ quan tâm đến chuyện của mình.”
Một giáo sư khác cười híp mắt nói: “Cô gái à, em rất giỏi, nếu em là sinh viên của tôi, tôi sẽ giúp em gửi luận văn, ít nhất là ba bài, em thấy thế nào?”
Giáo sư Johnson ngồi ở một bên không nhịn được hừ lạnh, nói: “Tuyệt đối đừng tin ông ta, ông ta không đáng tin, lần nào cũng dùng kịch bản này lừa sinh viên, mà chưa từng thực hiện! Vẫn là tôi đáng tin nhất, thành thật nhất.”
Mọi người nghĩ hay quá, Lạc Di là sinh viên của ông ấy.
Ông ấy đã ám chỉ Lạc Di tìm ông ấy làm thầy hướng dẫn, những người này lại nhảy ra cướp.
Chết tiệt, ông ấy ám chỉ, còn những người không biết xấu hổ này lại công khai.
Người luôn có tâm lý: những thứ không bị người khác giành giật là thứ tầm thường, nếu có người tranh giành, họ lập tức cảm thấy nó hiếm có.
“Ông đừng nói nhảm nữa, đây là ngậm m.á.u phun người.”
Mấy người cãi nhau mặt đỏ tía tai, suýt chút nữa đã đánh nhau.
Fath cũng không ngủ gật nữa, c.h.ế.t tiệt, vì một sinh viên mà ồn ào đến thế này sao? Các giáo sư ở các trường nổi tiếng đều điên cả rồi sao?
Gã nghĩ tới việc mình chỉ có thể dùng tiền đập vào, còn không được tôn trọng thật sự. Lạc Di này thì chỉ cần trả lời một câu hỏi đã có thể khiến các giáo sư này tranh giành, sự chênh lệch này quá lớn.
Trong đầu gã chợt lóe lên một suy nghĩ: lúc trước cô ta dùng câu hỏi này để làm khó mình, có phải đã tính đến chuyện này rồi không?
Gã chỉ là công cụ để cô đạt mục đích thôi sao?
Không, sẽ không đâu, làm gì có người yêu nghiệt như vậy?
Anh ta xua suy nghĩ hoang đường này đi, cảm thấy mình đã nghĩ quá nhiều, nhưng lại không biết mình đã đoán đúng sự thật.
Lạc Di rảnh rỗi suy nghĩ ra một câu hỏi sao? Chỉ để làm khó Fath sao? Căn bản cô không để người này vào mắt.
Cô chỉ muốn chơi trò Khương Thái công câu cá thôi, để cá tự nguyện cắn câu.
Nhân tiện, cô đã thèm muốn hệ thống định vị toàn cầu từ lâu rồi.