Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 815
Cập nhật lúc: 2025-03-25 18:32:59
Lượt xem: 15
Johnson bừng tỉnh: "Hóa ra là em, thầy từng nghiên cứu luận văn của em, có thể tham khảo vài vấn đề được không?"
"Được ạ." Lạc Di đồng ý sảng khoái, gây ấn tượng thành công!
Trải qua chuyện này, giáo sư hoàn toàn nhớ kỹ tên của cô, tham thảo một lần những vấn đề liên quan với cô.
Các sinh viên cũng lập tức nhiệt tình với cô hơn, ai cũng tỏ vẻ muốn lập nhóm với cô.
Tuần nào cũng có bài tập nhóm, phải phối hợp hoàn thành cùng nhau.
Mặc dù một mình Lạc Di có thể hoàn thành, nhưng đại học ở Mỹ rất chú trọng làm việc nhóm.
Lúc trước là những sinh viên lẻ lập nhóm với cô, nhưng cô sẽ không chọn người để lập nhóm cố định, luôn thay đổi, đối tượng không quan trọng, chỉ cần đừng kiếm chuyện đừng cản trở là được.
Chỉ cần đơn giản như vậy thôi.
Suất thành viên trong nhóm của Lạc Di vô cùng nổi tiếng, thậm chí còn có vài người tranh giành nhau vì nó, ai cũng muốn tìm một thành viên giỏi giang đáng tin cậy như vậy, đúng không?
Bài tập giao tuần này là làm một trang web, Lạc Di đọc kỹ yêu cầu, trong đầu suy nghĩ rất nhanh, trang web không khó, nhưng muốn trổ hết tài năng để lấy được điểm cao thì lại khó.
Yêu cầu của cô dành cho bản thân là điểm các môn phải từ A trở lên.
Lúc cô còn đang suy nghĩ thì một nhóm bạn học đã vây quanh lại: "Leyi, chúng ta lập nhóm đi."
"Tính tôi một suất."
"Tôi cũng tham gia."
Khóe miệng Lạc Di giật giật, chỉ ngẫu nhiên ba người, toàn là những người có năng lực lại khá khiêm tốn.
Cô thích hợp tác với những người như vậy.
Đối với những người khác, cô cũng rất khách sáo: "Lần sau lại hợp tác với mọi người nhé."
Các thành viên tìm một nơi yên tĩnh để thảo luận phương án, nhưng càng thảo luận càng dễ xảy ra bất đồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-815.html.]
Lạc Di có nhiều ý tưởng nhất, thỉnh thoảng lại nảy ra thêm một cái.
Một thành viên phụ trách ghi lại ý tưởng, qua một hồi, đề cương đại khái đã thành hình.
Dick xoa bụng, xem đồng hồ: "Cùng tới căn tin ăn cơm đi."
"Được." Lạc Di cũng đói bụng, cô muốn ăn cơm!
Lạc Di dọn dẹp đồ đạc, đang chuẩn bị đứng dậy thì có một tờ chi phiếu bị ném tới đây, cùng với một giọng nói đầy ngạo mạn: "Cô muốn điền bao nhiêu cũng được."
Mọi người ngơ ngác, ơ, không phải đây là hoàng tử Ả Rập Xê Út hay sao? Lại chuyện gì nữa đây?
Trước đó không lâu gã gây ra vụ bê bối chơi thuốc, ồn ào huyên náo lắm, vậy mà mới đó đã dẹp yên được rồi à?
Lạc Di đã quên mất sự tồn của người này: "Cuối cùng anh phải giải quyết mấy ngàn người anh em để giành được vương vị?"
Dáng vẻ của Fath rất nóng nảy, vẻ mặt kém cỏi: "Mau điền một con số, bán Blake cho em gái tôi."
Mẹ nó, sao mãi vẫn không chịu làm người thế?
Cơn tức của Lạc Di dâng lên, lạnh lùng liếc mắt nhìn gã: "Tôi chỉ bàn chuyện giao dịch với người thông minh thôi."
Fath ghét nhất là giọng điệu này của cô, rõ ràng chỉ là một dân đen, kiêu ngạo cái gì chứ? "Tôi rất thông minh, thông minh hơn cô gấp trăm lần..."
Lạc Di thong thả móc một thứ từ trong cặp sách ra: "Vậy thì làm xong bộ bài tập này trước đi, cho anh thời gian một đêm đó, chứng minh là anh thông minh rồi hãy nói chuyện với tôi."
Đây là giáo sư đề cử cho cô, cô mới vừa lấy xong, còn chưa xem nữa đấy.
Học sinh dốt Fath thấy nguyên một cuốn sách bài tập lý, lập tức nhớ lại nỗi sợ bị bài tập khống chế, không khỏi lui về sau mấy bước.
Không không không, tôi từ chối!
Tôi hận học tập!
Bỗng nhiên gã nhanh chân bỏ chạy, chạy nhanh như gió, cứ như sau lưng có thú dữ đang đuổi theo, thoáng cái đã biết mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
Lạc Di: "..." Mới, mới vậy đã chạy rồi? Học sinh dốt đúng là học sinh dốt!