Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 813
Cập nhật lúc: 2025-03-25 18:32:55
Lượt xem: 16
Hoàng tử gì chứ, công chúa gì chứ, bọn họ không thấy kính sợ chút nào.
Fath nào biết Lạc Di đanh đá như thế, gã còn thấy ấm ức nữa: "Blake, tôi cứ tưởng chúng ta là bạn chứ."
"Không cần anh tưởng, phải là tôi muốn mới được." Tiêu Thanh Bình nói bọn họ là bạn khi nào chứ? "Người không tôn trọng bạn gái của tôi thì không phải là bạn của tôi."
"Nói nhiều với kẻ ngốc chỉ tốn thời gian thôi, đi thôi, chúng ta đi chơi, làm vậy còn có ý nghĩa hơn."
Mắc bệnh hoàng tử tự cho mình là đúng, người bình thường khó mà nói chuyện được với gã, vậy nên thay vì lãng phí thời gian, còn không bằng đi chơi thì hơn.
Để lại những lời này, người nhà họ Lạc bỏ đi, cả nhà vui chơi giải trí, chẳng buồn để chuyện vừa rồi trong lòng.
Lạc Di tới phòng thí nghiệm một chuyến, viết một tờ danh sách cho mấy người cấp dưới, để bọn họ đi mua tài liệu học tập đó.
Cô chuẩn bị vài cây bút ghi âm để ghi âm tất cả các tiết học, cũng chuẩn bị một phần cho những người này, đây là cơ duyên hiếm có được.
"Sau khi mọi người nghe ghi âm xong thì nhớ copy một bản vào trong máy tính, soạn lại thành một tệp để sau này mang về nước."
Sau khi về nước còn có thể cho những người khác dùng, có thể tái sử dụng mà.
Tất cả mọi người đều hưng phấn, cùng nhau học tập tri thức tiên tiến nhất sao? "Được."
"Mỗi tuần tôi sẽ tới đây một chuyến, không hiểu chỗ nào thì nhớ hỏi tôi." Lạc Di bỏ rất nhiều công sức vào những người này.
"Được."
"Phòng thí nghiệm này nghiên cứu chủ yếu về con chip, nhớ tranh thủ nắm giữ ở kỹ thuật chip mới nhất trong tay mình, nhất định phải dẫn đầu, mỗi tuần tôi sẽ sắp xếp vài nhiệm vụ thí nghiệm cho mọi người, mỗi học kỳ đều kiểm tra đánh giá lại từng người, vậy nên đừng chểnh mảng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-813.html.]
"Được."
"Nếu đã tới đây thì hãy tiếp xúc với thế giới bên ngoài một chút, nhưng cố gắng đi cùng với nhau, đừng đi một mình, buổi tối đừng ra ngoài đi lại lung tung, tôi phải chịu trách nhiệm về sự an toàn cho mọi người."
"Ngài yên tâm."
Chơi vài ngày, Lạc Di tiễn người nhà vẫn còn lưu luyến, bọn họ đi xe tới New York để tiếp tục du lịch, đi ngắm Nữ Thần Tự Do, tòa nhà Empire State, phố Wall, viện bảo tàng, đại lộ số 5, dù sao cũng cách rất gần, không đi mở mang tầm mắt thì uổng phí quá.
Còn có hướng dẫn viên vừa dẫn đường vừa làm vệ sĩ, Lạc Di yên tâm để bọn họ đi chơi.
Trước khi đi, Lạc Quốc Vinh nhét rất nhiều đô la cho con gái, không biết là ông đã đổi từ bao giờ.
Bản thân Lạc Di có tiền, nhưng cha mẹ đã cho thì cô vẫn nhận, trướng bối đã cho thì không thể từ chối.
Cô nhanh chóng tập trung toàn bộ sự chú ý vào sự nghiệp học hành căng thẳng, cô cố ý nghiên cứu một chút, đăng ký vài môn học, sắp xếp thời gian kín không kẽ hở.
Thời khóa biểu được đặt trên bàn, xếp chi chít, nếu không phải đang trên đường đi học thì cũng là ở thư viện, hoặc là đang đi học, bận túi bụi, ngày nào cũng bận đến khuya mới ngủ.
Cho dù cô và Tiêu Thanh Bình có học cùng một trường nhưng muốn gặp nhau cũng là chuyện vô cùng khó khăn.
Chủ yếu là do chương trình học của hai người không giống nhau, thỉnh thoảng gặp mặt, hẹn nhau cùng học bài ở thư viện đã đủ vui rồi.
Trước kia hai người cách xa vạn dặm, nay ở cùng một trường học đã đủ hạnh phúc rồi, chỉ cần có thời gian rảnh là Tiêu Thanh Bình sẽ đi tìm cô, cho dù chỉ có thể nhìn một cái vào lúc cô đang đi học cũng đủ thỏa mãn rồi.
Cơ hội để cô và bạn cùng phòng gặp nhau cũng không nhiều lắm, chuyên ngành của mỗi người không giống nhau, nhưng thỉnh thoảng gặp mạt cũng đối xử khách sáo, không xảy ra xích mích gì.
Mà ngay cả cô Sarah kia cũng im lặng, cô ấy học ngành giáo dục, còn chuyên ngành của Lạc Di là máy tính, không cùng hướng đi.
Trong tình huống không chạm mặt, cũng không xảy ra hiềm khích gì.