Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 789

Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:00:26
Lượt xem: 15

Lạc Di cười híp mắt nói, “Bà không muốn nhìn thử xem một chút hay sao?”

Bà cụ Lê vừa mới nhìn thoáng qua, đã ngay lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, quả thực không thể tin vào mắt mình, mười vạn một tờ hóa đơn, tổng cộng có hơn mười tờ hóa đơn.

Lê Đình Đình thấy biểu tình của bà có chút không đúng, lo lắng thò đầu qua nhìn xem thử, cũng ngay lập tức trợn tròn đôi mắt, “Chị Lạc Di à, chị đừng có dọa em chứ.”

Một triệu đồng sao? Trời ạ, có phải cô nhìn nhầm rồi hay không? Hay là cô đang nằm mơ vậy?

Đầu năm nay những hộ gia đình có số tiền đến trăm vạn đồng khiến cho người khác phải hâm mộ cũng không có nhiều.

Lạc Di không hề ra mặt, toàn bộ quá trình đều để cho luật sư theo vào, cuối cùng mới lấy được số tiền bồi thường là hai triệu.

Mấy căn nhà của nhà họ Tăng đều đã bán đi hết, mượn từ bạn bè thân thích chắp vá lại, cộng thêm tiền gửi ngân hàng ban đầu, cuối cùng cũng gom đủ tiền.

“Ha ha, đây không phải tiền của cháu đâu ạ, là cháu giúp Đình Đình giành lấy tiền bồi thường từ nhà họ Tăng, cũng không thể để cho em ấy phải không công chịu nhiều khổ cực như vậy chứ, đúng không ạ?”

Bà cụ Lê vô cùng khiếp sợ, “Cháu nói số tiền này là được lấy ra từ nhà họ Tăng sao? Bọn họ làm sao chịu bỏ ra cơ chứ?”

Lạc Di mỉm cười, “Bọn họ không chịu thì ngồi tù cả đời, còn nếu trả tiền thì chỉ bị đi tù năm năm, cái này được gọi là lấy tiền đổi mạng đấy ạ.”

Những người khác của nhà họ Tăng chưa chắc đã chịu bỏ ra số tiền này, nhưng bọn họ không chịu nổi hai vợ chồng già của nhà họ Tăng lo lắng cho con của mình.

Còn nữa, nếu không chịu trả số tiền này, hai vợ chồng già của nhà họ Tăng một ngày cũng không thể ra ngoài, chỉ có thể tiếp tục bị nhốt trong nhà tù mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-789.html.]

Đôi vợ chồng già kia đã quen sống tốt, làm sao chịu được khổ cực như vậy? Cho nên khóc lóc đòi tiền.

Đương nhiên, Lâm Nguyệt Vân nhất định là khó thoát khỏi cái chết, chuyện này thì không thể thương lượng được.

Hai bà cháu nhà họ Lê vừa nghe thấy đây là tiền của của nhà họ Tăng thì lập tức yên tâm nhận lấy nó, cũng không cảm thấy lo lắng nữa.

Lúc mẹ đẻ của Lê Đình Đình được gả đi, đã đem theo một căn nhà tứ hợp viện, chính là căn hộ mà một nhà bốn người Tăng Lập Vĩ hiện tại đang ở.

Sau khi đem Lê Đình Đình giao cho nhà ngoại, bọn họ cũng không có đem của hồi môn của mẹ cô ấy trả lại.

Cô ấy phải chịu khổ nhiều như vậy, vì sao không thể nhận tiền bồi thường của bọn họ cơ chứ?

Lê Đình Đình chỉ nhận năm tờ, “Lạc Nhiên cũng bị vạ lây nên bị thương, em muốn chia cho cậu ấy một nửa, còn có, có tiền, tiền thuốc men bọn em có thể tự mình trả được.”

Tiền thuốc men không phải là một con số nhỏ.

“Ai cũng đều có hết.” Lạc Di đã đem một trăm vạn đưa cho cha mẹ mình, để cha mẹ có cơ hội thì mua cho Lạc Nhiên một miếng đất, tương lai sau này cũng không cần phải lo lắng nữa.

Có nền tảng kinh tế, thì sau này Lạc Nhiên cũng không cần phải lo lắng quá nhiều, chỉ cần toàn tâm toàn ý tiêu xài vào sự nghiệp yêu thích của bản thân mình là được.

“Hai người cất cho kỹ, cháu đề nghị nên mua một ít đất đai nhà cửa, ngồi chờ tương lai tăng giá, còn về tiền thuốc men thì... cũng được.”

Cô biết cuộc sống của hai bà cháu này cũng không hề dễ dàng, chỉ dựa vào việc thêu thùa của Đình Đình để duy trì kế sinh nhai, còn đang thuê phòng ở, là một gian phòng vô cùng nhỏ, chỉ đủ để được một cái giường.

Ánh mắt của Lê Đình Đình sáng lên, cô muốn mua một căn nhà thuộc về hai bà cháu, không cần lớn, chỉ cần có phòng riêng là được rồi.

Bà cụ Lê lại nơm nớp lo sợ, “Có thể lại có vận động cải cách nữa hay không? Đến lúc đó có nhà có giường sẽ bị quy thành phú hộ, vậy thì quá thảm rồi.”

Loading...