Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 787
Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:00:22
Lượt xem: 12
Luật sư ngạc nhiên hơn: “Hả, ông còn chưa biết sao? Tăng Đình Đình đã nộp đơn xin đổi họ rồi. Lý do là: Ông không phải cha ruột của cô ấy.”
Tăng Lập Vĩ tức đến méo miệng: “Đồ nghiệp chướng, nó muốn tôi tức c.h.ế.t sao? Nó là con ruột của tôi, nó đừng hòng phủi sạch quan hệ với tôi, nó còn có nghĩa vụ chăm sóc hai đứa em nữa.”
Lời ông ta nói khiến luật sư buồn nôn: “Ông quên rồi sao? Trong hội đấu giá lần trước, ông đã đứng trước mặt mọi người nói gì?”
Vẻ mặt của Tăng Lập Vĩ cứng đờ, nhưng ông ta ngay lập tức ngụy biện: “Tôi không nhớ gì cả, những người đó thấy tôi gặp nạn mới bỏ đá xuống giếng, lời bọn họ nói không thể tin…”
Không có bằng chứng thì sợ gì?
Luật sư chán ghét nhìn ông ta: “Trên đời này có một thứ gọi là máy ghi âm.”
Tăng Lập Vĩ:…
...
Tại bệnh viện, Lạc Di đẩy cửa phòng bệnh ra đi vào, trong phòng có rất nhiều người, không khí rất sôi nổi.
Vợ chồng Lạc Quốc Vinh đứng ở bên cạnh giường bệnh, vẻ mặt tươi cười cùng người ta trò chuyện rất hăng say.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Nhiên đỏ bừng, vẻ mặt rất hưng phấn.
“Chị, chị đến rồi à.”
Mỗi ngày Lạc Di đều phải tới đây nhìn xem một chút, “Có cảm thấy tốt hơn so với ngày hôm qua chút nào hay không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-787.html.]
Suy cho cùng tuổi của Lạc Nhiên vẫn còn rất trẻ, năng lực hồi phục tương đối mạnh, bản thân cậu nhóc đã có thể tự mình ngồi dậy được rồi, cũng có thể ăn uống rất thuận tiện, chỉ có cánh tay vẫn không dùng sức được, phía sau lưng cũng không thể nằm thẳng. “Chị ơi, em đã cảm thấy tốt hơn nhiều rồi ạ.”
Một người đàn ông xa lạ trên mặt mang theo ý cười ngồi ở bên cạnh lên tiếng, “Thì ra đây chính là chị gái của Lạc Nhiên à, xin chào, tôi là nhân viên tuyển sinh của trường Đại học Ngôn Ngữ Bắc Kinh.”
Lạc Di rất kinh ngạc, cùng anh ta trò chuyện một vài câu, mới biết được thì ra Lạc Nhiên có thể được trực tiếp tuyển thẳng đến trường Đại học của bọn họ.
Thành tích dự thi của Lạc Nhiên rất tốt, thành tích TOEFL cũng rất cao, thằng bé lại còn tinh thông hai loại ngôn ngữ là tiếng Anh và tiếng Nga, rất phù hợp với yêu cầu tuyển sinh của trường bọn họ.
Cô im lặng nhìn dáng vẻ hưng phấn của cha mẹ mình.
Đợi cho nhân viên tuyển sinh vừa đi, người một nhà đóng cửa lại nói chuyện, Ngô Tiểu Thanh trong mắt tràn đầy ý cười nhìn về phía con gái, “Tiểu Di à, con cảm thấy chuyện này thế nào?”
Tiểu Nhiên đã bỏ lỡ kỳ thi tốt nghiệp trung học, không nghĩ tới còn có con đường được tuyển thẳng vào trường Đại học như thế này, thật là một chuyện tốt.
Lạc Di khẽ gật đầu, “Đây là một cơ hội rất tốt, nhưng quan trọng nhất vẫn phải xem Tiểu Nhiên suy nghĩ như thế nào.”
Lạc Nhiên có chút chần chờ, “Em... chị, em nghe theo lời của chị.”
Lạc Di nhìn ra được cậu nhóc rất muốn đi, dù sao đây cũng là giấc mơ của cậu.
Nguyên nhân cậu do dự, có lẽ là do lúc trước cô nói chuyện muốn đi ra nước ngoài để du học, cũng đã làm một vài công tác chuẩn bị.
“Cha mẹ, tìm bác sĩ hội chẩn cho nó đi, nếu như vết thương của nó không thành vấn đề, vậy thì ở lại trong nước học, sau khi tốt nghiệp đại học thì lại ra nước ngoài nghiên cứu cũng được, Bộ Ngoại giao hàng năm đều có vài suất ra nước ngoài để đào tạo chuyên sâu.”
Quan trọng nhất vẫn là sức khỏe của bản thân, những thứ khác đều phải để ở phía sau.
Ánh mắt của Lạc Quốc Vinh sáng lên, “Vẫn là Tiểu Di của nhà chúng ta suy nghĩ sáng suốt, không hổ là người thông minh nhất của nhà chúng ta mà.”
Cứ quyết định như vậy, các chuyên gia sau khi khám bệnh thì cũng đã nói qua, sau khi châm cứu Đông y kết hợp với việc sử dụng các dụng cụ Tây y thì sức khỏe của cậu nhóc sau này sẽ hoàn toàn không có vấn đề gì.