Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 784

Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:00:16
Lượt xem: 17

Sắc mặt Lâm Nguyệt Vân tái nhợt: “Mày không được động vào con tao, không thể được.”

Bà ta ra tay với Lạc Nhiên, một là hận Lạc Di đã hại bọn họ mất tiền của, hai là đau lòng cho con gái bị loại ở trường.

Tất cả đều do Lạc Di gây ra.

Đáng tiếc, bà ta không tìm thấy Lạc Di nên buộc lòng phải tìm người nhà cô tính sổ.

Bà ta chọn trúng Lạc Nhiên là vì cậu bé thân thiết với Tăng Đình Đình.

Thật ra, bà ta không có ý định g.i.ế.c người, nếu có người c.h.ế.t thì sẽ lớn chuyện.

Bà ta chỉ muốn cho Lạc Nhiên một bài học, muốn làm hỏng bàn tay phải của cậu bé, khiến cậu bé không lên đại học được, thuận tiện tiêu diệt Tăng Đình Đình luôn, một mũi tên trúng hai con nhạn.

Bà ta đã sawpx xếp mỗi một bước, tuyệt đối sẽ không điều tra đến mình, đảm bảo vô cùng hoàn mỹ.

Ai biết, Lạc Di lại có thể kinh động đến Cục an ninh Quốc gia, tổ chức thần bí không gì không điều tra được, nơi bà ta sợ nhất.

Bà ta hối hận rồi!

Lạc Di cười lạnh: “Bà cũng biết sợ sao? Muộn rồi.”

Dao cứa vào người mình mới biết đau.

Sắc mặt của mấy người nhà họ Tăng rất phức tạp, nhìn phản ứng này của Lâm Nguyệt Vân thì còn có gì không hiểu nữa?

Một người ngoài mặt thì dịu dàng hiền hậu, lại âm thầm g.i.ế.c người, thật đáng sợ.

Đôi mắt của Tăng Tri Lý đỏ hoe, cậu bé quỳ xuống trước mặt ông bà nội, đau khổ cầu xin:

“Ông nội, bà nội, xin ông bà cứu cha mẹ cháu, cha mẹ cháu không thể có chuyện được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-784.html.]

Bà cụ Tăng thương yêu đứa cháu này nhất, vô cùng đau lòng, lập tức nói: “Thằng cả, con mau nghĩ cách đi, người nhà họ Tăng chúng ta không thể bị ăn h.i.ế.p như thế được.”

Trong đầu anh cả Tăng lóe lên một ý tưởng: “Chờ đã, trình tự này không đúng. Vụ án hình sự thuộc thẩm quyền của Bộ Công an, sao Cục an ninh Quốc gia có thể tùy tiện can thiệp? Điều này trái với quy định, tôi muốn tố cáo.”

Phó chủ nhiệm Chu như nắm được điểm yếu của Lạc Di nên lập tức hùa theo: “Đúng đúng, Lạc Di, mày mang những người này xông vào nhà tao, phạm phải sai lầm lớn rồi…”

Khóe miệng của Lạc Di hơi nhếch lên, cô cười nhạt nói: “Đối với bà đây, giúp người g.i.ế.c người chỉ là chuyện nhỏ thôi, chỉ là góc nổi của tảng băng chìm . Lâm Nguyệt Vân, bà luôn cẩn thận từng li từng tí, nhưng lại lộ ra vì chuyện này…”

Cô dứt lời, vẻ mặt mọi người đều thay đổi, tất cả đều nhìn vào Lâm Nguyệt Vân.

Lâm Nguyệt Vân run rẩy như bị dội một xô nước đá: “Tao không có, mày vu khống cho ta!”

“Cút hết đi, tất cả đều cút hết đi, các người không phải là người của Cục an ninh Quốc gia, giả mạo gạt người. Cái con nhóc thối tha này còn nhỏ mà lại dùng thủ đoạn độc ác này để hãm hại nhà họ Tăng chúng tao…” Bà cụ Tăng như một con gà mái bị chọc tức, lấy một cái xẻng sắt định đánh Lạc Di.

Lạc Di cũng không tránh, mắt nhìn cái xẻng sắp đánh trúng cô, A Văn lao tới bảo vệ cô, A Vũ chạy tới giật cái xẻng lại. Ông cụ Tăng lao đến giúp vợ, la hét: “Mấy đứa còn đứng ngốc ra đó làm gì vậy? Mau đến giúp mẹ chúng mày đi.”

Anh cả Tăng vừa cử động đã bị vợ tóm lấy, không cho đi.

Hai cô con gái nhà họ Tăng đều bị chồng kéo lại, không cho tham gia vào.

Đây không phải chuyện nhỏ, liên quan đến một vụ án gián điệp khiến người khác vừa nghe đã sợ vỡ mật, nếu không xử lý tốt, mọi người bị liên lụy.

Còn đám con cháu thì đương nhiên phải nhìn sắc mặt cha mẹ để làm việc.

Các nhân viên Cục an ninh quốc gia khác bảo vệ Lạc Di ở giữa, đều sẵn sàng tấn công. Căn phòng trở nên hỗn loạn.

Một tiếng quát phẫn nộ đột ngột vang lên: “Dừng tay.”

Là Nhiếp Khôn Minh, ông ấy vừa ra lệnh, cấp dưới lập tức khống chế hai ông bà cụ đang điên cuồng gây chuyện.

Anh cả Tăng nhìn thấy ông ấy, lòng trầm xuống: “Sở trưởng Nhiếp, ông…lại đích thân đến đây.”

Tiêu rồi, lần này lớn chuyện rồi.

Loading...