Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 759

Cập nhật lúc: 2025-03-25 05:58:30
Lượt xem: 14

Lạc Di lần lượt gọi tên: “La Tấn Du, laptop của các người chưa chuẩn bị xong à?”

Nhìn thấy thời gian quy định sắp đến, La Tấn Du rất lo lắng, các thành viên trong nhóm đều ở lại viện nghiên cứu cả ngày.

“Gặp phải một vấn đề rắc rối, cô xem.”

“Cái này đơn giản.” Lạc Di cầm bút giấy lên phác thảo, giải thích cho anh ta giải pháp, chỉ tốn nửa tiếng là okay rồi.

La Tấn Du nóng lòng muốn vào phòng nghiên cứu thử xem.

Mọi người càng nhìn Lạc Di càng ngưỡng mộ hơn, cô thật tuyệt vời, xứng đáng làm sếp.

Lạc Di nhìn Mạc Cẩm Tú: “Bên điện thoại di động có vấn đề gì khó không?”

Mạc Cẩm Tú mím môi: “Hệ thống này không vượt qua được khảo nghiệm, quá kẹt, không đủ bộ nhớ, không khớp lắm.”

Lạc Di trầm ngâm một lát, viết ra một dãy số: “Làm theo cách này đi.”

“Được.”

“Trịnh Nham, bộ nhớ của MP3 và máy ghi âm thế nào rồi?”

“Còn phải cần thời gian nửa tháng nữa.”

“Được, nếu có vấn đề gì thì cứ đến gặp tôi.” Lạc Di cầm cốc nước lên uống một ngụm, mọi việc cũng tạm ổn.

Mọi người đều đi làm việc, chỉ còn lại Vương Trung Nghị với vẻ mặt phức tạp.

Ông ta còn tưởng cô sẽ không ra nước ngoài học chuyên sâu.

Lạc Di nhìn sang, nói: “Đội trưởng Vương, từ giờ trở đi tất cả đều trông cậy vào ông.”

Ông ta chịu trách nhiệm công việc hàng ngày, có thể an bài ổn thỏa ngay cả khi cô không ở bên cạnh.

Vương Trung Nghị vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Yên tâm, tôi sẽ đứng sau hậu cần, sẽ không để người ta phỗng tay trên.”

Lạc Di cười gật đầu: “Tôi tin ông, chú ý đến cơ sở hạ tầng, tranh thủ hoàn thành sớm, tôi mong sau khi học xong về nước sẽ được ở trong tòa nhà mới.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-759.html.]

“Đã hiểu.” Vương Trung Nghị cùng cô bàn bạc kế hoạch mấy năm tới, đạt được thỏa thuận về các vấn đề khác nhau.

Ông ta chợt nhớ ra điều gì đó: “Khi nào máy in vạn năng của cô sẽ ra mắt?”

Lạc Di nhẹ nhàng thở dài, dự án này có số mệnh không tốt, hiện tại cô đang phải xử lý các công việc hoàn thiện khác nhau, cực kỳ cồng kềnh, máy in vạn năng có lẽ sẽ lại phải hoãn lại.

“Để tôi tính đã.”

Vương Trung Nghị đi ra ngoài, chị Tiêu bước vào.

Lạc Di không vòng vo mà hỏi thẳng: “Chị Tiêu, chị có dự tính gì?”

Công việc của chị Tiêu là hỗ trợ và chăm sóc cuộc sống hàng ngày của cô: “Chị… rất muốn đi Mỹ cùng em, nhưng con còn quá nhỏ, không nói được tiếng Anh, nước ngoài lại có thành kiến với người da vàng, chị đang lo lắng chuyện học hành của nó.”

Nếu đứa trẻ mười mấy tuổi ra nước ngoài, cô ấy sẽ không lo lắng, nhưng nó còn nhỏ như thế, tính cách lại ôn hòa.

Nhưng bây giờ Lạc Di đi rồi, thư ký như cô ấy còn có thể làm gì nữa? Có thể ở lại viện không?

Lạc Di cũng không làm cô ấy khó xử: “Chị ở lại đây đi, phụ trách truyền đạt với em, có chuyện gì cứ nói với em.”

Tính cách của đội trưởng Vương không tệ, nhưng theo thời gian trôi qua, ai biết được ông ta sẽ thay đổi về mặt lợi ích hay không.

Cô không bao giờ thử thách bản chất con người, chỉ là lập kế hoạch trước, chị Tiêu là một trong những quân cờ, thay mặt cô để mắt đến những rắc rối ở nơi này.

Dù ở nước Mỹ xa xôi nhưng cũng có thể nắm bắt được tình hình ở trong viện.

Thiên vị một phía không phải là chuyện tốt, nên phải biết cân bằng.

Chị Tiểu hiểu ý, thở dài một hơi, như vậy cũng được: “Vậy em phải sắp xếp một thư ký mới rồi.”

“Ừ, em sẽ xem xét.”

Đến giờ tan sở, Lạc Di thu dọn đồ đạc rồi về nhà ăn cơm.

Vì cô về nhà đúng giờ, cha mẹ muốn ở cùng cô nên dù bận cũng sẽ gác lại việc đang làm mà trở về nhà, cả nhà lại có thể quây quần bên nhau ăn cơm.

Lạc Nhiên vui vẻ nói: “Đã lâu rồi gia đình chúng ta không náo nhiệt như vậy.”

Dù đang học năm cuối cấp ba nhưng trong tâm hồn cậu vẫn như một đứa trẻ, thích cuộc sống sôi động náo nhiệt ở nhà, mọi người trong gia đình đều ở bên cạnh cậu.

Loading...