Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 748

Cập nhật lúc: 2025-03-24 19:58:36
Lượt xem: 22

Trước đó nói gì mà quản lý điều khiển từ xa chỉ là lý do để thuyết phục cấp trên thôi.

Dựa theo lẽ thường, suy nghĩ của Lạc Di rất chính xác, nhưng… Lão Mạc nhắc nhở một câu: "Phòng nghiên cứu 581 được dựng lên vì em, kỹ thuật hạch tâm của nó là em, bất kể em đi đâu thì phòng nghiên cứu này cũng không thể giao lại vào tay người khác được."

"Này…" Tâm trạng Lạc Di vô cùng phức tạp, có cảm động, cũng có chút bất an.

Lão Mạc đã hao hết tâm tư vì cô học trò này rồi: "Cụ thể làm sao, em tự cân nhắc quyết định, những người khác sẽ phối hợp với em."

Một ý nghĩ xẹt qua đầu Lạc Di: "Thật ra chuyện này cũng do sợ em không trở lại phải không ạ?"

Dùng phòng nghiên cứu khóa cô lại à.

Lão Mạc cười ha ha: "Có mấy chuyện hiểu trong lòng là được, đừng nói ra, nhưng nói thế nào đi nữa thì có chân thành cũng đủ rồi."

Hơn nữa trước kia cũng đã có nhiều người tuổi còn trẻ xuất ngoại đào tạo sâu, ai cũng thề son sắt rằng nhất định học thành tài xong sẽ về nước, nhưng ở nước ngoài liền mấy năm, tấm lòng ban đầu thay đổi, hơn phân nửa đều chọn ở lại, thậm chí còn sửa quốc tịch.

Gặp phải việc này, nước nhà cũng không thể nói gì, chỉ có thể tôn trọng lựa chọn của mỗi người.

Người thường đi chỗ cao, nước chảy chỗ trũng, đúng là các phương diện trong nước không thể nào sánh bằng nước ngoài, nhưng Lạc Di chưa từng có ý nghĩ ở lại nước ngoài.

Gốc rễ của cô ở đây, người nhà của cô cũng ở đây.

Lạc Di muốn tạm thời giấu chuyện đi du học, cô vừa làm đơn xin trường học, chuẩn bị tài liệu, vừa nghiên cứu đường dây truyền tin hai phía.

Cải biên một chút dựa trên cơ sở vốn có cũng không khó.

Nhưng việc truyền thông tin giữa tàu vũ trụ và căn cứ đòi hỏi rất nhiều số liệu liên quan để chống đỡ.

Thường cô hay đến tìm Từ Công thảo luận vấn đề tương quan, Từ Công đưa cô vài bản vẽ, có vài số liệu bị bôi đen, có vài số liệu được giữ lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-748.html.]

Cô cảm thấy rất bất đắc dĩ, thiếu số liệu như này thì bảo cô nghiên cứu sao đây?

Nhưng loại đơn vị như Từ Công đều có ý thức bảo mật rất mạnh, không cho phép truyền số liệu ra ngoài.

Dù rằng Từ Công đã báo cáo lại lên cấp trên, cuối cùng ông ta cũng chỉ có thể đưa cho cô bán thành phẩm.

Không bột đố gột nên hồ, Lạc Di có muốn nhịn nữa cũng không được: "Từ Công, hay là cháu đưa kỹ thuật trên tay cho chú, chú với đoàn đội của mình tự tiếp tục nghiên cứu đi."

Từ Công cười híp mắt nói: "Thật ra còn một cách giải quyết nữa, cháu chính thức đến đơn vị bọn chú nhậm chức là được, tất cả dữ liệu đều được công khai nội bộ."

Ông ta có lòng đào Lạc Di về dưới trướng, nhưng chưa thành công, bên trên thẳng thừng từ chối, cũng không nói nguyên nhân, ghét thật.

Lạc Di khẽ thở dài một hơi: "Không phải chú đã từng thử rồi sao? Phía trên nói thế nào?"

"Chỉ có hai chữ, không được." Càng là thế, Từ Công càng không chịu thua: "Nhưng bản thân cháu chủ động yêu cầu thì sẽ được giải quyết ổn thỏa ngay thôi, Lạc Di à, phúc lợi chỗ bọn chú tốt lắm, hơn hẳn mấy đơn vị bình thường, còn chia phòng ban…"

Ông ta bô lô ba la liệt kê ra cả mớ phúc lợi, thề không đào được cô sẽ không bỏ qua.

Sự chấp nhất của một nhân viên kỹ thuật được thể hiện vô cùng trọn vẹn trên người ông ta.

Lạc Di nghe ông ta nói cả nửa ngày thì thấy đầu ong ong, nhức cùng cực, cô lại lần nữa từ chối khéo, nhưng người ta không nghe lọt.

Cô chỉ đành tàn nhẫn hơn: "Từ Công, chú là cấp chánh xử phải không?"

Từ Công có chút mơ hồ: "Đúng rồi, sao vậy."

Lạc Di thản nhiên nói: "Cháu là chính cục."

Chẳng lẽ bảo sở trưởng bên này thoái vị sao? Đừng quấy phá.

Từ Công: …!!! Kể chuyện cười gì thế!!!

Cuối cùng họ vẫn phối hợp với cấp trên tìm cách, để Từ Công dẫn cấp dưới qua hợp thành một đội với Lạc Di, ừm, thuộc sự quản lý của Lạc Di.

Loading...