Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 716

Cập nhật lúc: 2025-03-24 19:56:48
Lượt xem: 16

Đối mặt với sự khoa trương của mọi người, vẻ mặt của Lạc Di vô cùng lạnh nhạt, không kiêu ngạo không sợ hãi: “Tại thời điểm mấy người ăn chơi nhảy múa hưởng thụ cuộc sống, chúng tôi lại đang nỗ lực sáng tạo nên lịch sử, đi chinh phục những tinh thần rộng lớn, cho nên, chúng ta không giống nhau.”

Bỏ lại những lời này, cô xoay người vung tay lên, từng hàng học sinh ưu tú lập tức nối đuôi nhau đuổi theo.

Đây mới thật sự được gọi là một người gọi trăm người lập tức đi theo.

Không phải dựa vào tiền bạc, cũng không phải dựa vào sắc đẹp, mà là dựa vào sự hấp dẫn của nhân cách cùng với tài hoa.

Đám thanh niên lêu lổng kinh ngạc nhìn bóng người đã đi xa, trong lòng giống như bị đánh vào một cái thật mạnh.

Người với người quả thật là không giống nhau.

Ánh mắt của Lưu Nhất Hách phức tạp khó tả, cô vẫn toả sáng lấp lánh như những vì sao, vẫn làm cho trái tim của người ta phải đập thình thịch.

Lạc Di vừa đi được nửa đường, lại nhìn về phía nhóm người bên cạnh: “Mấy người đi chơi đi, cứ tận tình mà mua, ngày mai sắp phải bắt đầu nghênh đón sự khiêu chiến mới nữa rồi.”

Mọi người rất hào hứng vì có một dự án mới sắp được ra mắt: “Thật là tuyệt vời, chúng tôi có thể tham gia vào được không?”

“Tôi có thể làm trợ thủ được không? Chỉ nhìn một chút thôi cũng được.”

Lạc Di khoát tay áo: “Để chuyện này ngày mai nói sau, mọi người mau tản ra đi, đừng để cho người nhà của em nhìn thấy khuôn mặt sưng vù này của các anh.”

“Hiểu rồi.” Mọi người cũng không muốn dọa đến người nhà lão đại.

Lạc Di vừa trở về, cha mẹ cô đã lập tức vây quanh: “Tiểu Di à, sao con lại đi lâu như vậy?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-716.html.]

“Con đang tự suy nghĩ về cuộc sống ạ.” Lạc Di cười híp mắt đưa laptop cho ông cụ Mạc: “Thầy xem thử đi, đây là ý tưởng mới em vừa nghĩ ra.”

Ông cụ Mạc không chút để ý nhận lấy laptop, nhưng sau khi nhìn qua vài lần, lập tức ngồi thẳng người, ánh mắt càng ngày càng sáng.

“Lạc Di, em có biết điều này có ý nghĩa gì không?”

Lạc Di dùng não quá độ, vừa mệt vừa đói, cầm lấy một cái đùi gà kho gặm: “Em biết, không chỉ có thể sử dụng cho cảnh sát, còn có thể dùng cho quân đội, thiết bị thông tin là cơ sở của thông tin chiến tranh trong tương lai, là quyết định thắng bại mang tính then chốt.”

Ông cụ Mạc nhìn cô một cái thật sâu, lại một lần nữa cô làm cho ông ấy phải kinh ngạc, cô thật sự là một bảo tàng: “Ý nghĩa trọng đại, em mang theo đám nhóc trong sở tiến hành việc này thật tốt đi, tranh thủ lập được công lớn.”

Ở trong mắt của ông ấy, những sinh viên đại học kia chỉ là một đám nhóc con, tuy rằng ông ấy không hiểu sự lựa chọn này của Lạc Di, cô tuyển chọn tất cả đều là những người trẻ tuổi không có kinh nghiệm, độ tuổi trung bình từ 23 tuổi, nhưng ông ấy tôn trọng sự lựa chọn của Lạc Di.

“Vâng ạ.”

“Công tác bảo mật cũng phải được tăng cường, em chuẩn bị sẵn sàng đi.”

“Vâng.” Lạc Di bỗng nhiên cười hì hì lại gần: “Thầy à, nếu như em làm xong dự án này, có thể được chọn phần thưởng hay không?”

Khóe miệng ông cụ Mạc giật giật, làm xong dự án này? Em là cướp à? Đứa nhỏ này lại muốn gây chuyện nữa rồi. “Em muốn cái gì?”

Thật ra Lạc Di chỉ có một yêu cầu duy nhất, đó là muốn được ra nước ngoài để đào tạo chuyên sâu, nói cũng đã nhiều lần rồi.

Nhưng cấp trên vẫn luôn không cho cô một câu trả lời rõ ràng, cô có chút buồn rầu, chỉ cần một ngày không đưa ra quyết định, thì cô cũng không thể nào đưa ra yêu cầu xuất ngoại, không thể làm các loại chuẩn bị.

Ông cụ Mạc khẽ chọc vào cái ót của cô, biết ngay là cô lại muốn gây chuyện mà.

Cấp trên không trả lời, điều đó có nghĩa là cấp trên không hy vọng cô đi nước ngoài, cô nhất định còn phải cố gắng phấn đấu hơn nữa.

.

Loading...