Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 669
Cập nhật lúc: 2025-03-23 14:37:22
Lượt xem: 13
“Có một số mẫu trang phục đặt may riêng cần những phần thêu đặc biệt, cho nên mẹ hợp tác với hai bà cháu nó.”
Ngô Tiểu Thanh vẫn tiếp tục duy trì mảng trang phục cao cấp đặt may riêng, bởi vì mảng này có thể cung cấp mạng giao thiệp chất lượng khác, rất cần thiết cho các hoạt động về sau.
Để phát triển mảng này, bà đã mời mấy thợ may có tiếng đã luống tuổi, chuyên cắt may theo mẫu vẽ riêng. Tay nghề của những thợ may này quả không chê vào đâu được, cộng thêm những thiết kế độc đáo của bà, sản phẩm tới tay khách hàng chưa bao giờ bị phàn nàn.
Lạc Di nghĩ đơn giản, chỉ cần người nhà mình không chịu thiệt thòi hay tổn thương trong các mối quan hệ đó là được, còn lại, đối phương là ai, cô không quan tâm lắm: “Ra là vậy ạ, thế còn bên ông Tiêu thì sao ạ, sao lại nhận dạy bù cho cô bé ấy?”
“Có lẽ vì mất quá nhiều thời gian vào việc thêu thùa kiếm tiền nên thành tích học tập của nó khá bình thường, muốn thi vào trường nào tốt sẽ hơi khó.” Ngô Tiểu Thanh nhét vào miệng con gái một miếng bánh mềm.
“Cho nên con bé mới tới nhờ mẹ, mẹ bèn nói với ông Tiêu, ông cụ cảm thấy, dạy một đứa hay hai đứa cũng tốn chừng ấy công sức, nên là cũng gật đầu, con bé không phải khó dạy lắm.”
Chỉ khi thi đỗ đại học mới có thể có được một khởi đầu tốt đẹp để bước vào xã hội, đồng thời, vào đại học còn có thể tích lũy và phát triển mạng giao thiệp từ đó.
Lạc Nhiên không có nhiều hứng thú với chuyện riêng của cô bạn mình, cậu chạy vào bếp tìm đồ ăn, nam sinh đang trong thời kì dậy thì phát triển hình như lúc nào cũng thấy đói.
Lạc Di liếc theo em mình rồi hỏi khẽ một câu: “Có phải con bé thích Tiểu Nhiên nhà ta không?”
Ngô Tiểu Thanh ngẩn người: “Hả? Chắc không phải đâu, tụi nó còn nhỏ mà.”
Lạc Di tủm tỉm cười, mười sáu, mười bảy tuổi, đối với cha mẹ thì vẫn chỉ là những đứa trẻ chưa lớn, nhưng thực ra đã bắt đầu tò mò và biết yêu rồi đấy.
“Mẹ, Thanh Bình sắp về nước, anh ấy nói là rất muốn ăn bánh đậu xanh mẹ làm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-669.html.]
Ngô Tiểu Thanh không bài xích cậu con rể tương lai như Lạc Quốc Vinh, theo như bà thấy, Tiêu Thanh Bình chính là lựa chọn tốt nhất của Lạc Di.
Hai đứa trẻ này từ nhỏ đã quen biết và thân thiết với nhau, hai bên nhà đều qua lại nhiều năm, hiểu nhau tường tận, quan trọng hơn nữa là, từ nhỏ đến lớn, Tiêu Thanh Bình luôn nghe lời Lạc Di, thái độ hết sức ngoan ngoãn phục tùng.
“Hay quá, cuối cùng cũng về rồi, ông Tiêu hẳn phải mừng lắm.”
Tại sân bay quốc tế, ông cụ Tiêu đang kích động bước tới bước lui, mắt mải miết dõi về phía cổng ra.
Cháu trai ông rốt cuộc cũng về rồi.
Lát sau, một hình bóng quen thuộc dần hiện ra trước mắt, chàng trai trẻ dong dỏng cao, dáng thẳng thớm, đứng giữa đám đông mà vẫn hết sức bắt mắt.
Khuôn mặt anh tuấn tú vô cùng, dáng dấp cân xứng, trông vừa lịch lãm lại vừa nam tính, khiến vô số nữ sinh đổ dồn mắt nhìn.
“Tiểu Di.” Tiêu Thanh Bình vừa liếc thấy bóng hình quen thuộc, tức thì vui vẻ reo lên.
Lạc Di cũng vô cùng vui sướng, chạy như bay tới chỗ anh, nhào đến ôm chầm lấy: “Thanh Bình, chào mừng anh về nhà.”
Hai người ôm nhau thật chặt, nhưng còn chưa biểu lộ trọn vẹn niềm vui lâu ngày gặp lại, bên cạnh chợt có tiếng đằng hắng cắt ngang: “Khụ khụ.”
Lạc Quốc Vinh tiến đến, kéo con gái ra, trừng mắt với tên nhóc kia tỏ ý tức giận.
Ngay trước mặt ông mà dám ôm con gái ông như thế, coi ông là gã mù à? Ông còn không đồng ý cho hai đứa qua lại đâu.
Tiêu Thanh Bình cười cười bất đắc dĩ, nhưng không dám làm gì gây mất lòng cha vợ tương lai, đành bước tới ôm Lạc Quốc Vinh, chào hỏi: “Chú Lạc, cháu rất nhớ chú thím đấy, chú thím khỏe chứ ạ?”