Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 653
Cập nhật lúc: 2025-03-23 14:36:18
Lượt xem: 24
Vương Trung Nghị cười khẩy, Lạc Di trước nay không phải là người sẵn sàng cống hiến không vu lợi và cũng chưa thấy cô chịu thiệt bao giờ: “Cháu là người như vậy sao?”
Lạc Di đầy ẩn ý nhìn ông ta: “Phó giám đốc Vương, bây giờ cháu là sếp của chú.”
Vương Trung Nghị cảm giác như bị sét đánh, vẻ mặt cứng đờ, hỗn loạn như gió.
A a a, Lạc Di thực sự đã trở thành sếp của ông ta rồi! Giờ ông ta mới nhận ra điều này!
"Hahaha." Ông Mạc ngồi ở hàng ghế đầu cười lớn, cả hai vẫn chưa chấp nhận sự thật.
Thành thật mà nói, ông ấy cũng đã phải xác nhận lại rất nhiều lần, cảm giác thật khó tin.
Thật ra Lạc Di có chút đau đầu, đang êm đẹp sao lại xuất hiện chuyện này, làm cô trở tay không kịp.
"Thầy ơi, thầy nói xem, sao chuyện này lại xuất hiện? Em còn chưa tốt nghiệp nữa."
Ông Mạc cũng đang suy nghĩ về vấn đề này, nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ nghĩ ra một cách giải thích.
"Có lẽ là muốn bày tỏ thành ý với em, kẻo em bị nước khác cướp đi mất."
Cô đã thể hiện quá suất sắc, tính đến nay cô đã đạt được 4 kết quả nghiên cứu khoa học, tất cả đều có thể chuyển hóa được.
Hơn nữa thành tích của cô ở nước ngoài thậm chí còn nổi bật hơn, không chỉ ở khả năng nghiên cứu và phát minh mà còn ở kỹ năng giao tiếp và khả năng kiếm tiền rất tốt.
Chỉ trong vòng hai tháng, cô đã kết giao được nhiều mối quan hệ hữu ích, mở rộng nguồn tiêu thụ cho sản phẩm và còn thu hút mọi người kết giao với mình.
Cô rất được săn đón.
Chắc có người đang tranh nhau, xem bên nào thơm hơn?
Lạc Di chán nản nói: “Em còn có thể đi du học không?”
Ông Mạc im lặng: “Thầy chưa biết, đến lúc đói hỏi sau đi.”
Lạc Di thầm thở dài, ôi, buồn quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-653.html.]
Nhưng dù thế nào đi nữa, năm nay phải làm ra được một thành quả mới cho cấp trên xem.
Lạc Di không cần phải làm gì, tương lai cô sẽ chịu trách nhiệm về công nghệ, kiểm soát tình hình chung và lập kế hoạch.
Vương Trung Nghị chịu trách nhiệm thực hiện kế hoạch và các công việc vận hành hàng ngày.
Lúc này, ông ta đang bận trong bận ngoài để chạy quy trình, cày 50 mẫu đất, đồng thời tìm một ngôi nhà gần công viên Bắc Hải để làm viện nghiên cứu tạm thời.
Viện nghiên cứu cách nhà Lạc Di không xa, đi bộ nửa tiếng là đến, đạp xe sẽ nhanh hơn.
Cô chuyển tất cả các thiết bị thí nghiệm đến viện nghiên cứu, chuyển trọng tâm qua đây, trên cơ bản là chạy tới chạy lui giữa hai nơi.
Cô được giao cho một chiếc xe jeep, Awen và Awu đều biết lái xe, họ sẽ thay phiên nhau đưa đón cô.
Chuyện của cô được giữ bí mật, ngay cả bố mẹ cô cũng không biết, Lạc Quốc Vinh vẫn tưởng cô đang ở trường và đi học như bình thường.
Cuộc thi về máy tính và thi đấu vật lý được phát động rầm rộ trên khắp cả nước, sau những cuộc tranh tài quyết liệt, ngày chung kết cuối cùng cũng đã đến.
Tổng cộng có một trăm người tham gia vòng chung kết, một nửa trong số họ là người chiến thắng trong các cuộc thi máy tính và một nửa trong số họ là người chiến thắng trong các cuộc thi vật lý, những người ưu tú từ các trường đại học khác nhau.
Trận chung kết được tổ chức, thu hút rất nhiều người tò mò tìm hiểu, nhưng không ai biết đây là việc tốt do Lạc Di làm.
Lúc này đang là đầu hè, Lạc Di mặc một chiếc áo sơ mi lụa màu hoa mai, chân váy denim màu đen, tai đeo hoa tai kim cương, vừa thanh nhã vừa phóng khoáng.
"Lạc Di."
Lạc Di quay đầu lại, nhìn thấy Tề Văn Tĩnh và mấy cô gái trong khoa.
"Các cô đi đâu thế?"
Cô đã lâu không về ký túc xá, bình thường không phải ở nhà thì sẽ là ở viện.
Tề Văn Tính ngẩn ngơ, đã không gặp nhau một khoảng thời gian rồi, cảm giác có chút xa lạ.
Cô đã rũ bỏ tính trẻ con và trở nên xinh đẹp hơn, có khí chất và tự tin hơn.
Cả người cô có một sự thay đổi khó tả, khí tức trở nên mạnh mẽ hơn, động tác cũng rất bình tĩnh và uy nghiêm.