Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 641
Cập nhật lúc: 2025-03-20 21:46:34
Lượt xem: 32
Vương Ngữ Thần bật khóc, vẫn cảm thấy bản thân oan ức: “Bác ba.”
Logic của cô ta rất có vấn đề, chỉ trích Vương Ỷ không làm tròn trách nhiệm, còn luôn miệng nói mình là con gái ruột của Vương Ỷ, nhưng cô ta chưa từng nghĩ rằng, nếu cô ta là con gái ruột của Vương Kỳ thì cô ta sẽ là con gái ngoài giá thú, không rõ cha ruột là ai.
Vương Kỳ họ Vương, cô ta không phải!
Không có mác họ Vương bảo vệ, không có người nhà Vương bao che thì cô ta chẳng là cái gì cả.
Vương Tiểu Ngũ cười khẩy: "Chú ba, chú bỏ qua đi, Ngữ Thần còn nhỏ không hiểu chuyện, chú là người lớn, sao có thể so đo với một đứa trẻ? Thật ra thì cháu cũng muốn biết, Vương Ngữ Thần là họ Vương hay là họ gì khác?”
Lời này vừa nói ra, bầu không khí liền thay đổi, ngay cả người nhà họ Vương cũng nói như vậy, thân thế của Vương Ngữ Thần quả thực rất đáng nghi.
Sắc mặt ông cụ Vương tái mét, vô cùng khó nhìn.
Trong đầu ông ấy hiện lên bốn chữ, con cháu bất tài, Lạc Di đã nói trúng rồi.
Lạc Di nhẹ nhàng cười: “Lão tướng quân Vương, thì ra là mẫu thuẫn nội bộ nhà ngài, hoạ từ trong nhà. Cháu đã nói mà, không có việc gì thì đừng lấy hai vợ."
Vương Ngữ Thần lúc này mới nhìn thấy Lạc Di, tất cả hận thù cũ mới cộng lại, cô ta cầm chiếc ly trên bàn lên vung qua: "Lạc Di, sao lại là cô? Chỗ nào cũng có mặt cô, cút đi cho tôi."
Nhìn thấy ly thủy tinh sắp đập trúng mặt Lạc Di, Lạc Quốc Vinh sợ hãi nói: “Tiểu Di.”
Ngô Tiểu Thanh vội vàng đi tới cản: "Dừng tay."
Hai bóng người vụt qua, một người kéo Lạc Di ra, chiếc ly thủy tinh rơi xuống đất, vỡ thành từng mảnh.
Một người nắm lấy cổ tay của Vương Ngữ Thần, Vương Ngữ Thần cảm thấy cổ tay mình đau nhói: “Các anh là ai? Thả tôi ra, tôi là tiểu thư nhà họ Vương."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-641.html.]
“Cô ta không phải.” Đoàn trưởng Vương chán ghét cau mày: “Cô đã không còn là người của nhà họ Vương chúng tôi nữa, đuổi cô ta đi đi.”
Vương Ngữ Thần quyết tâm phải phá đám hôn lễ hôm nay, chỉ cần thành công, từ nay về sau cô ta có thể rời khỏi quân đội ma quỷ kia, lấy tiền ra nước ngoài du học, tận hưởng cuộc sống tự do bay nhảy.
"Tôi là con gái ruột của Vương Ỷ, tôi muốn đòi lại công bằng.”
Đòi công bằng cái gì? Cho dù là thật đi nữa, cứ coi như Vương Ỷ không nhận cô ta, nhưng họ Vương đối xử với cô ta cũng không tệ.
Nhà trai rất xấu hổ, bọn họ có thể chấp nhận một người đã ly hôn rồi tái hôn, nhưng không thể chấp nhận người mang thai một đứa ngoài giá thú, sinh ra một đứa con không biết cha là ai.
Mẹ nhà trai đứng dậy nói: “Tôi thấy đám cưới dừng trước một lúc đi…”
"Chát!" Lạc Di đi tới tát Vương Ngữ Thần hai cái: “Cô thế mà thực sự muốn hủy hoại gương mặt của tôi, vừa độc ác, vừa xấu xa vừa ngu xuẩn."
Hai mắt Vương Ngữ Thần đỏ ngầu, đỏ đến đáng sợ: "Cô cho rằng cô là ai? Cô thật sự cho rằng cô là chị em họ của tao sao? Tao nhổ vào, cô xứng à?"
Lạc Di lạnh lùng nhìn cô ta nói: “Bẻ gãy một cánh tay của cô ta.”
‘Rắc một tiếng, cánh tay của Vương Ngữ Thần nhẹ nhàng buông thõng xuống, một cơn đau nhói đánh thẳng vào ta: ” A a a, Lạc Di, cô là ác quỷ!"
Mọi người nhìn cánh tay của Vương Ngữ Thần với vẻ mặt phức tạp, sau đó liếc nhìn Lạc Di, ôi mẹ ơi, đây mới là ma vương thật sự.
Vương Tiểu Ngũ có lòng muốn tự tát mình một cái, động cũng không động liền có thể bẻ gãy cánh tay người khác, xem ra mấy câu bẻ gãy tay chân không phải là nói suông.
Anh ta thế mà lại đi khiêu khích một cô gái độc ác như vậy?
Không đúng , đó là lỗi của Hồ Đông Quyết.
Còn Hồ Đông Quyết thì hoàn toàn sững sờ, em gái ngọt ngào như đã nói đâu?
.