Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 639
Cập nhật lúc: 2025-03-20 21:44:35
Lượt xem: 20
Rốt cuộc là cô bị gì vậy? Đối xử với bà ngoại mình không hề nể mặt, cấu xé bà ta ngay trước mặt mọi người, không hề niệm tình thân một chút nào.
Đối với người khác thì càng không nương tay.
Đây nào phải muốn leo lên nhà họ Vương? Rõ ràng là hận không thể thoát khỏi nhà họ Vương, rũ bỏ sạch sẽ quan hệ với nhà họ Vương.
Vương Tiểu Ngũ lần đầu tiên ý thức được, hình như anh ta đã phạm sai lầm rồi.
"Cô dâu chú rể tới rồi."
Một đôi tình nhân nắm tay nhau bước vào từng bước một, một người mặc quân phục, một người mặc sườn xám, rất hợp nhau.
Theo sau là vợ chồng đoàn trưởng Vương, họ làm người xướng lễ.
Đoàn trưởng Vương vì chuyện hôn sự của em gái đã hao tâm tổn sức rất nhiều.
Dưới sự chứng kiến của người thân và bạn bè, đôi tình nhân trao nhau nhẫn cưới, buổi lễ diễn ra trang trọng và đơn giản nhưng nụ cười của họ lại cực kỳ ngọt ngào.
Ngay khi bữa tiệc bắt đầu, đôi vợ chồng đi từng bàn để mời rượu, trưởng bối đều phải tặng phong bì hoặc quà cưới.
Người ngang vế thì không quá bắt buộc , thích cho thì cho, không muốn cho cũng được.
Tuy nhiên, cả hai gia đình đều là những gia đình có m.á.u mặt, họ hàng và bạn bè cũng rất có thể diện, bạn bè đồng trang lứa đều tặng họ phong bì hoặc những món quà cưới nhỏ.
Một cuốn sách, một phích nước, một cái chậu, mảnh vải… gì cũng có.
Cả nhà Lạc Di tuỳ tiện ngồi xuống một chỗ, đợi bọn họ vừa ổn định chỗ ngồi liền có mấy tiểu bối nhà họ Vương ngồi lại gần, trong đó còn có cả Hồ Đông Quyết.
Tất cả bọn họ đều nhìn Lạc Di bằng ánh mắt kỳ quái, như thể Lạc Di là một con quái vật vậy.
Lạc Di lười đổi chỗ, đến thì cũng đã đến rồi, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, ngược lại là những người khác lại không có tâm trạng ăn uống gì cả.
Đây là lần đầu tiên Lạc Di nhìn thấy một đám cưới như vậy, cô cảm thấy rất thú vị nên xem không rời mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-639.html.]
Lạc Quốc Vinh thấy vậy liền lo lắng nói: "Tiểu Di, con vẫn còn nhỏ."
Lạc Di nhịn không được cười nói: "Cha, con đã nói rồi, con sẽ không lấy chồng sớm, cha yên tâm đi, con gái của cha sẽ học tiến sĩ."
Mấy người cùng bàn nhìn sang, nữ tiến sĩ? ?
Lạc Quốc Vinh thở phào nhẹ nhõm nói: "Được được, học là quan trọng nhất."
Ngô Tiểu Thanh không khỏi bật cười, thấp giọng nói: “Thanh Bình không tồi, mẹ khá ưng đấy.”
"Không phải nói là không tốt, chỉ là..." Lạc Quốc Vinh cảm thấy Tiểu Di nhà ông đáng yêu xuất sắc biết bao nhiêu, nên ở nhà cưng chiều thêm mất năm nữa đi.
Cô dâu chú rể đến bàn của bọn họ nói: "Chị Thanh, anh rể Thanh."
Ngô Tiểu Thanh do dự một chút, nâng ly lên nhấp một ngụm rồi nhìn về phía con gái.
Lạc Di lấy ra một vật gì đó đưa tới: "Dì Ỷ, đây là quà tân hôn tặng dì, chúc dì càng ngày càng xinh đẹp."
Vương Ỷ là người chơi hàng hiệu: "Đây là sản phẩm chăm sóc da của thương hiệu nước ngoài sao? Cái này đắt lắm, đưa cho chị Thanh dùng đi."
Bà ấy đã từng thấy bộ này trong trung tâm thương mại, khá là thích, tiếc là nó quá đắt nên bà ấy không nỡ mua.
Con cháu nhà họ Vương nhìn nhau, ra tay cũng khá hào phóng đấy chứ, càng ngày càng không hiểu nổi.
Lạc Di không để bụng chút nào: “Đây là quà của người khác tặng, cháu mượn hoa dâng Phật thôi, hy vọng dì thích.”
Vương Ỷ biết tính cách nói một là một của cô nên cũng vui vẻ nhận lấy: "Cảm ơn Tiểu Di, Đợi khi cháu kết hôn, dì sẽ tặng một phần quà lớn, sẽ mời dì chứ?"
Lạc Di vuốt ve lọn tóc: “Đương nhiên sẽ mời, cháu còn đang đợi lấy lại vốn đó.”
Vương Ỷ nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay cô, đơn giản, thanh nhã và rất đẹp mắt :"Chiếc nhẫn này đẹp quá, cháu mua ở đâu vậy?"
Lạc Di thoải mái chìa tay ra: “Nhẫn đôi bạn trai cháu tặng, có một không hai đó.”
Hồ Đông Quyết ngây người, cô có bạn trai rồi?
.