Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 637
Cập nhật lúc: 2025-03-20 21:44:30
Lượt xem: 40
Bà ta rất thức thời, ngay lập tức thay đổi thái độ, muốn khẩy chút lợi ích cho thằng nhất nhà mình.
Bà ta đã cố gắng hết sức để tạo mối quan hệ tốt đẹp mới nhà cậu cả nhà cậu hai, nhưng những lời nói của Lạc Di đã làm hỏng chuyện tốt của bà ta.
"Lạc Di, cháu nói gì vậy? Cháu làm tôi rất thất vọng, xin lỗi."
Lạc Di thậm chí còn không thèm nhìn bà ta, bày ra dáng vẻ trưởng bối đấy làm cái gì, ai mắng bà ta?
"Lão tướng quân Vương, nếu nhà họ Vương các ngài không chào đón cháu, vậy cháu xin tạm biệt.”
Cô vừa nói vừa rời đi, thái độ rất lạnh nhạt, vợ chồng Lạc Quốc Vinh lập tức kéo Lạc Nhiên đứng dậy, cả nhà cùng nhau bỏ đi.
Lão tướng quân Vương cay đắng trong lòng, ông ấy rất muốn gia đình mình cùng gia đình Lạc Di kết giao thật tốt, đáng tiếc, quan hệ giữa Lạc Di và bà cụ đã định sẵn là nỗi sợ hãi của nhà cậu cả và cậu hai.
"Lạc Di, cháu là khách quý khó mời, là nhà họ Vương chúng tôi thất lễ rồi, tôi thay bọn họ xin lỗi cháu."
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Ông ấy thế mà lại xin lỗi một cô gái trẻ? Mọi người đều bị làm cho kinh ngạc.
Rốt cuộc cô có thân phận gì? nên nói là, cô là gì của nhà họ Vương? Viên minh châu lưu lạc bên ngoài?
Tâm tình Vương Tiểu Ngũ rất phức tạp, vừa tức vừa hận, đây có được coi là yêu ai yêu cả đường đi không? Ông nội thích vợ kế đến vậy sao?
Lạc Di bình tĩnh nói: "Không cần đâu, xin hãy dạy dỗ người nhà ngài nhiều hơn, đừng để con cháu bất tài nhà mình hủy hoại vinh quang mà cả đời làm lính của ngài dành dụm được."
Quai hàm mọi người sắp rớt xuống đất, cô có biết mình đang nói gì không?
Cho dù là người nhà họ Vương lưu lạc bên ngoài đi chăng nữa nhưng nói như vậy có phù hợp sao?
Đây là lão tướng quân Vương đó.
Một tiếng hét giận giữ đột nhiên vang lên: "Ai lại dám láo xược như vậy trước mặt ông cụ nhà chúng tôi?"
Hai mắt Vương Tiểu Ngũ sáng lên: "Cha, là cô ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-637.html.]
Lạc Di quay lại, ấy, có chút quen mắt.
“Lạc Di?!” Người đàn ông nghiêm túc xách túi đi vào, lập tức ngây người.
Lạc Di nhận ra người này, cô thầm thở dài trước mối nghiệt duyên này: “Trung tá Vương, người thích tố cáo, thích dùng quyền lực trấn áp người khác này chính là con trai của ngài sao? Thế giới này thật nhỏ a."
Gương mặt cô lạnh lùng, mang theo một tia khinh thường.
Vương Tiểu Ngũ sợ cha mình nhất, trong lòng khẩn trương: "Con không có, cô ta nói bậy, cha, cô ta cố ý tới đây để gây chuyện đó."
"Con... con..." Trung tá Vương khẽ cau mày, đột nhiên lấy từ trong túi ra một hộp đồ ăn: Ăn bánh sen."
Vương Tiểu Ngũ:...? ? ? Chuyện này không bình thường!
Khách tại hiện trường :...! ! ! Đây khẳng định là con nhà họ Vương!
Lạc Di không ngờ lại bị nhét cho một hộp đồ ăn vặt đẹp đẽ, khóe miệng cô giật giật, chú à, sao chú không làm theo kịch bản bình thường?
"Cháu không cần đâu, sợ con trai chú lại mượn chuyện này để nói."
Trung tá Vương nhìn Vương Tiểu Ngũ một cách nghiêm khắc, lát nữa sẽ tính sổ với anh ta sau.
Vương Tiểu Ngũ vô cùng oan ức, rốt cuộc anh ta đã làm sai cái gì?
Cha anh ta cũng uống nhầm thuốc mê hồn rồi?
Trung tá Vương mới chỉ gặp Lạc Di một lần nhưng có ấn tượng rất sâu sắc.
Thời gian càng trôi qua, ông ấy càng hiểu rõ Hằng Tinh, cũng càng hiểu được tầm quan trọng của Lạc Di.
Ở tuổi mười bảy, cô đã phát minh ra máy tính Hằng Tinh công nghệ cao, bù vào khoảng trống thế giới và kiếm được rất nhiều ngoại hối cho đất nước.
Thực lực của cô mạnh đến kinh ngạc, chẳng trách các chuyên gia trong viện đều đánh giá cao Lạc Di.
Quan trọng nhất là cô còn trẻ như vậy, tương lai vẫn còn dài.
Ông ấy không phải là dân công nghệ nhưng ông ấy hiểu sâu sắc tầm quan trọng của công nghệ và nhân tài khoa học công nghệ.
"Năm sau cháu sẽ đi thực tập phải không? Tham khảo qua đơn vị của chúng tôi chưa?"