Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 627

Cập nhật lúc: 2025-03-20 21:44:10
Lượt xem: 22

Cô cũng không hỏi Vương Ỷ tại sao năm mới lại không ở nhà cùng với gia đình.

Vương Ỷ cùng với một người đàn ông đi tới chỗ cô, “Lạc Di, dì sắp kết hôn rồi.”

Lạc Di: “...” Thật sự rất là bất ngờ.

“Đây là Từ Kỳ, chồng sắp cưới của dì.” Vương Ỷ rất tự nhiên hào phóng giới thiệu, “Chị Thanh, anh rể, Tiểu Nhiên, ngày mùng năm mời mọi người đến tham gia hôn lễ của em nhé.”

Làn da của người đàn ông ngăm đen, nhưng nụ cười lại rất là hiền hoà, ánh mắt nhìn Vương Ỷ tràn ngập tình yêu ấm áp.

Ngô Tiểu Thanh ngơ ngác nhìn, miệng há ra thật là to, không biết phải làm sao.

Bà cùng Vương Ỷ chỉ gặp qua có một lần, chắc chắn là không có bao nhiêu tình cảm, nhưng mà...

“Chúc mừng dì.” Lạc Di cuối cùng cũng phản ứng lại, chúc phúc cho bà. “Dì nhất định phải hạnh phúc đấy nhé.”

Cả cuộc đời của bà ấy vô cùng trắc trở, thật sự không hề dễ dàng gì.

Vương Ỷ mỉm cười, bà thật sự rất thích đứa nhỏ Lạc Di này, mạnh mẽ đến mức làm cho người ta nhịn không được muốn trở nên thân thiết.

“Cháu sẽ đến dự đám cưới của dì chứ?”

Lạc Di gật đầu, “Nhất định rồi ạ, dì có muốn cái gì không ạ?”

“Cái gì cũng được, dì sẽ không chê, mọi người có thể tới thì dì đã cảm thấy rất là vui rồi.”

“Vâng ạ.”

Sau khi tán gẫu vài câu, bọn họ lại ngồi về cũ, Ngô Tiểu Thanh hạ giọng nói, “Tiểu Di à, chúng ta thật sự phải tham gia hôn lễ đó à?”

Bà thật sự không thích bà cụ Vương, trong lòng luôn cảm thấy có chút không thoải mái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-627.html.]

Thức ăn được đưa lên, Lạc Di cầm lấy đũa chuẩn bị ăn. “Bà ấy là bà ấy, nhà họ Vương là nhà họ Vương, đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau mà, hơn nữa con người của dì Ỷ rất tốt, lúc trước con gặp phải nguy hiểm chính bà ấy đã đứng ra chắn ở phía trước giúp con đấy.”

Lạc Quốc Vinh vừa nghe thấy lời này, lập tức bày tỏ thái độ, “Vậy thì chúng ta nhất định phải đi.”

Ngô Tiểu Thanh lại lập tức thay đổi sắc mặt, “Con gặp nguy hiểm lúc nào? Sao cho tới bây giờ mẹ chưa từng nghe con nhắc tới?”

“À.” Lạc Di lúc này mới ý thức được mình vừa nói lỡ miệng, lúc ấy cô chỉ nói với cha mẹ mình chuyện của Lý Dương, cố ý đem chuyện của Vương Ỷ giấu đi.

Cô cảm thấy đây là chuyện riêng tư của người khác, mình cần phải tôn trọng.

Cô cười híp mắt sửa chữa, “Chỉ là một sự hiểu lầm, bà ấy cho rằng người khác muốn tổn thương con, nhưng thật ra lại không phải là như vậy.”

Cô nói rất hời hợt, vẻ mặt vô cùng tự nhiên, vợ chồng Lạc Quốc Vinh cũng không nghĩ nhiều, bị cô lừa gạt cho qua chuyện.

Bên kia, Từ Kỳ đang gắp thức ăn cho Vương Ỷ, “Ăn nhiều thêm một chút, em gầy quá rồi.”

Kỳ thật ông ấy đối với Vương Ỷ là vừa gặp đã yêu, cũng không dám nhắc tới, chỉ dám đứng nhìn bà ấy từ xa. Ai có thể nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy chứ.

Vương Ỷ cười dịu dàng, “Anh cũng ăn đi.”

Hai người vốn là người của hai thế giới, lại bởi vì một trận tuyết lở mà quen biết nhau, hiểu nhau và yêu nhau.

Chiến hữu của Từ Kỳ là Hồ Đông Giác đang ngồi ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào Lạc Di, con mắt không hề di chuyển.

Thật sự là quá xinh đẹp, xinh đẹp giống như một tia sáng.

“Chị dâu à, cô gái ngồi ở kia cũng là người của đoàn văn công các chị ư? Có thể giới thiệu cô ấy cho em được không?”

Ông ta cảm thấy mình đang yêu, những người trước kia gặp được đều chỉ là những người tầm thường, đây mới thật sự được gọi là tuyệt sắc.

Vương Ỷ thản nhiên liếc nhìn ông ta một cái, “Cô bé đó là sinh viên của trường đại học Bắc Kinh, tinh thông ngôn ngữ của ba nước, hiện tại đang học tập cùng lúc hai văn bằng, là nhân tài được bồi dưỡng trọng điểm của quốc gia đấy.”

Còn muốn mơ đẹp như vậy à?

.

Loading...