Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 609

Cập nhật lúc: 2025-03-20 21:42:26
Lượt xem: 24

Tiêu Thanh Bình nhìn sang Lạc Di, Lạc Di im lặng một hồi rồi nói: "Chúng ta thường xuyên ngâm mình trong phòng thí nghiệm, đeo nhẫn không tiện lắm đâu."

"Mua thêm sợi dây đeo, lúc nào vào phòng thí nghiệm thì tháo ra đeo lên cổ."

Lạc Di nhún vai, thôi được, nếu anh đã muốn như thế thì mua thôi.

Cô cũng là người biết chiều chuộng bạn trai đó.

Cô cúi sát vào quầy để xem cho kỹ, nhìn trúng một kiểu nhẫn đôi bằng bạch kim, vừa đơn giản vừa táo bạo khi viết lời thề yes, I do.

"Cái này đi."

"Được."

Như là được đặt làm sẵn, đúng với kích cỡ của hai người, vừa như in.

Điều này làm cho Tiêu Thanh Bình rất vui vẻ: "Đã định sẵn là của chúng ta rồi."

Ngón tay của Lạc Di thon dài trắng nõn, đeo nhẫn kiểu đơn giản rất hợp, cực kỳ đẹp.

"Cửa hang của các cô có cung cấp dịch vụ khắc chữ không?"

Nhân viên cửa hàng lắc đầu: "Không có."

Vậy sao? Lạc Di nhìn xung quanh, có một đôi tình nhân đang chọn nhẫn bên cạnh: "Có thể khắc chữ được không?"

"Được ạ." Nhân viên cửa hàng kia gật đầu không cần nghĩ ngợi.

Lạc Di trực tiếp ha ha, giương giọng kêu lên: "Cửa hang của các cô còn phân biệt người để phục vụ khắc chữ à? Đẹp không được, xấu thì được sử dụng dịch vụ này."

Vừa dứt lời, bầu không khí ở hiện trường lập tức thay đổi.

Sắc mặt cặp tình nhân kia lập tức xụ xuống: "Cửa hang của mấy người có ý thì thế? Còn kỳ thị nữa? Chúng tôi xấu hay sao?"

Thật ra là người trẻ tuổi thì cho dù có xấu cũng không xấu được bao nhiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-609.html.]

Đương nhiên, lòng tự trọng của người trẻ tuổi rất nặng.

Nhân viên cửa hàng đang tiếp đãi bọn họ trợn mắt há hốc mồm, nhìn sang với vẻ không biết làm sao: "Không không, làm hiểu lầm thôi."

Còn nhân viên cửa hàng đang tiếp Lạc Di sững sờ, sao cô gái trông mỏng manh yểu điệu thế này lại hung dữ thế?

Cô không đối phó thẳng với bạn, mà vòng vo mấy vòng để người khác làm.

Lạc Di tỏ vẻ bất đắc dĩ: "Đừng hiểu nhầm, bọn tôi không được khắc chữ thì thôi vậy, do đẹp quá làm gì."

Trai xinh gái đẹp đứng chung một chỗ cảnh đẹp ý vui, lực sát thương gấp bội.

Cặp tình nhân kia có vẻ ngoài cũng ưa nhìn, nhưng nếu so với Tiêu Thanh Bình và Lạc Di thì còn kém rất xa.

Chàng trai trẻ tuổi nổi nóng ngay tại chỗ: "Tôi muốn khiếu nại cửa hàng của mấy người, ức h.i.ế.p người ta quá."

Cô gái trẻ tuổi cũng rất tức giận: "Thái độ phục vụ còn phải dựa vào nhan sắc à? Sao mấy người không tự soi gương nhìn lại mình trước đi, xấu như mấy người không xứng làm nhân viên cửa hàng đâu."

Suốt cả buổi Lạc Di và Tiêu Thanh Bình vẫn giữ im lặng, lặng lẽ xem diễn, còn cặp tình nhân đối diện thì ồn ào ỏm tỏi, ầm ĩ tới mức ai cũng chạy vào hóng chuyện.

Những khách khác vừa nghe xong đầu đuôi câu chuyện thì khó chịu, xôn xao tỏ vẻ sẽ không tới đây mua hàng nữa.

Nhân viên cửa hàng khóc không ra nước mắt, dù có xin lỗi thế nào cũng không nhận được sự tha thứ.

Cô ta hối hận muốn chết, sao mình vạ miệng thế này?

Chuyện này đến tai của quản lý, hung hăng mắng nhân viên cửa hàng một trận, không ngừng xin lỗi hai cặp tình nhân, còn tỏ vẻ không chỉ khắc chữ miễn phí mà còn tặng thêm một sợi dây đeo bằng bạc, lúc này mới xem như dàn xếp yên ổn.

Lạc Di tỏ vẻ vô cùng rộng lượng: "Sau ngày đừng để xảy ra chuyện như thế nữa, tôi thì không sao chứ có khi người khác nổi giận sẽ đập cửa hàng đó, phải tăng cao nghiệp vụ của nhân viên cửa hàng đi, đây cũng là việc cần làm để gìn giữ hình ảnh thương hiệu."

"Cô nói đúng lắm." Quản lý thật lòng cảm thấy cô nói rất có lý, lại mắng nhân viên cửa hàng một trận, ép cô ta phải xin lỗi khách hàng trong cửa hàng.

Tiêu Thanh Bình nắm tay Lạc Di ra khỏi cửa, không kìm nổi vẻ mặt nữa, nhịn không được cười ha ha.

Sao cô có nhiều chiêu trò thế nhỉ? Chỉ một câu nói ranh mãnh của cô đã hại nhân viên cửa hàng như chó rồi.

Chọc giận ai cũng được, nhưng tuyệt đối không nên chọc giận Lạc Di.

Loading...