Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 605

Cập nhật lúc: 2025-03-20 21:42:18
Lượt xem: 30

Ada hừ lạnh một tiếng: "Cô quên cô đối xử với cô ấy thế nào rồi à?"

"Người ta rộng lượng, không so đo với tôi." - Dù vậy, Helen vẫn định tặng Lạc Di một món quà lớn, coi như quà xin lỗi: "Làm ăn mà, có tiền thì mọi người cùng nhau kiếm."

Không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.

Trong lúc hai người cãi vã, chợt có một người khác bước vào, hóa ra là Joe.

Hai cô gái nhìn nhau, vẻ mặt nghiêm túc, lại thêm một đối thủ cạnh tranh.

"Helen, Ada, sao lại là hai người? Annie cũng hẹn hai người à?" - Joe ngược lại tự nhiên ngồi xuống: "Có nói là chuyện gì không?"

“Biết cũng không nói cho anh.” - Ada trợn mắt, cảm thấy phiền lòng.

Mỗi người chiếm một vị trí, cả ba nhìn nhau, ngoài im lặng ra, vẫn là im lặng, trong đầu tràn ngập tính toán nhỏ nhặt, ý nghĩ không kể xiết.

Nhưng ai cũng không nỡ cứ thế từ bỏ.

Không biết qua bao lâu, cánh cửa lại bị đẩy ra, là một thiếu niên anh tuấn.

Sắc mặt Joe như đóng băng: "Richard, không phải cậu đang đi làm sao? Sao lại đến đây?"

Anh họ cũng có mặt à!

Richard khẽ mỉm cười nói: "Tới bàn chuyện làm ăn."

Náo nhiệt như vậy, sao có thể thiếu anh ấy chứ?

Chao ôi, lại thêm có một đối thủ, Ada là người yêu của Richard, cũng cười không nổi.

Chiếc bánh gato lớn như vậy, nhiều người đến chia, bản thân sẽ mất đi một phần.

Hiện tại chỉ là nói chuyện yêu đương thôi, ai biết tương lai có thể kết hôn được hay không? Coi như kết hôn, phụ nữ cũng phải có sự nghiệp riêng.

Chồng có, còn không bằng mình có.

Joe không khỏi lẩm bẩm: "Cô ấy rốt cuộc hẹn với bao nhiêu người vậy? Đúng là một phụ nữ đa tình."

“Phốc.” - Tiếng cười khẽ vang lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-605.html.]

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, Lạc Di và Tiêu Thanh Bình chẳng biết đã đến từ lúc nào.

Joe lập tức đứng dậy, ra vẻ như chưa từng nói gì, mỉm cười lấy lòng: "Annie, Blake, hai người đến rồi, mau ngồi xuống đi."

Đây là chỗ ngồi dành cho 4 người nên hơi chật, họ nhanh chóng tìm một cái bàn rộng hơn.

Mọi người vừa ngồi xuống, Helen liền ho khan: "Khụ khụ, để tôi nói trước một câu, Annie, tôi thành thật xin lỗi cô vì lần trước đã quá lỗ mãng. Nhà tôi có một khu chung cư cao cấp gần Đại học Harvard, tôi muốn tặng cô một căn coi như xin lỗi, hy vọng cô thích."

Trời đất, hào phóng thế à.

Joe lại liếc mắt: "Helen, cô đúng là gian trá."

Vượt lên trước đưa quà tạ lỗi, để tăng thiện cảm, trải đường cho công việc kinh doanh tiếp theo, tâm tư quả thực ghê gớm.

Nhưng phản ứng của anh ta cũng rất nhanh, lập tức nói: “Annie, ở nhà tôi có rất nhiều xe sang trọng. Để chúng bám đầy bụi trong gara thì thật lãng phí. Cô giúp tôi một việc, giúp tôi lái một chiếc đi.”

Gần đây anh ta kiếm được cả bội tiền, đang muốn tặng một thứ gì đó cho Lạc Di, tỏ một chút lòng thành.

Ada không dám tin nhìn hai người này: "Thật vô liêm sỉ."

Thế mà lại vượt lên trước một bước, quá phạm vi.

Cô ta không cam lòng yếu thế: "Để củng cố tình hữu nghị của chúng ta, lát nữa chúng ta đến cửa hàng trang sức chọn một bộ cho em gái đi. Em thích hồng ngọc hay ngọc lục bảo? Chị tặng cho em."

Richard biểu thị quá khó, các người điên cuồng lấy lòng như vậy, anh ấy phải làm sao đây?

Chơi vậy ai chơi lại!

Richard cũng không muốn bị bọn họ chiếm hết sự chú ý: "Thế thì tôi đưa một tờ chi phiếu trống vậy, muốn mua cái gì cũng được."

Ba người đồng loạt nhìn anh ấy với vẻ khinh bỉ, còn không biết xấu hổ hơn cả bọn họ.

Bọn họ đều là bạn bè nên bây giờ chèn ép nhau không nương tay chút nào.

Tiêu Thanh Bình giơ tay lên gọi nhân viên phục vụ: "Tiểu Di, em muốn ăn cái gì?"

Lạc Di nhận lấy thực đơn, xem tới xem lui mấy lần: "Một phần bò bít tết, một phần cánh gà nướng, một ly nước táo không thêm đường."

Mấy ngày nay ở lỳ trong phòng thí nghiệm, chỉ ăn thức ăn do bảo vệ bưng tới nên cô chỉ ăn qua loa vài miếng cho xong, toàn bộ sự chú ý đều dồn vào thí nghiệm.

Hôm nay mới có thể yên tâm ăn một bữa.

.

Loading...