Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 598

Cập nhật lúc: 2025-03-20 21:42:02
Lượt xem: 34

Lisa bị cướp lại càng biết ơn Lạc Di, coi cô như ân nhân cứu mạng.

Ngày hôm sau, khi cảnh sát chạy đến bệnh viện lần nữa, cuối cùng họ cũng được phép tiến vào phòng bệnh.

Chỉ thấy một cô gái xinh đẹp dựa nhẹ vào gối, tóc xõa trên vai, gương mặt nhỏ trắng như tuyết, bờ môi không chút màu máu, cực kỳ yếu đuối, khiến người sinh lòng thương tiếc.

Các cảnh sát yêu cầu lấy lời khai, Lạc Di rất hợp tác.

Câu đầu tiên cảnh sát hỏi là: "Cô Annie, mối quan hệ giữa cô và tội phạm là gì?"

"A?" Mặt Lạc Di tỏ vẻ hoang mang: "Em không biết bà ta."

Cảnh sát nhìn chăm chú vào cô gái mảnh mai trước mặt, mắt chứa hoài nghi.

Một nữ sinh dùng côn điện khống chế tội phạm, có thể yếu ớt đến vậy sao?

"Cô và bà ta đã nói chuyện rất lâu, bà ta tới đây vì cô à? Hai người đã nói gì?"

Luật sư đặc biệt của sứ quán đứng một bên chợt cau mày: "Xin anh chú ý tránh những câu hỏi không phù hợp, thân chủ của tôi có quyền giữ im lặng."

Lạc Di cười yếu ớt: "Không sao, chú sĩ quan cảnh sát đây cũng chỉ muốn tra rõ mọi chuyện sớm một chút thôi."

Cô nhẹ giọng nói: "Lúc đó em rất sợ, đầu óc trống rỗng, chỉ biết phải tự bảo vệ mình, nhưng bà ta giữ bạn em làm con tin, thế nên em liền ngu ngốc đứng ra đối phó với bà ta, muốn hấp dẫn sự chú ý của bà ta, để bảo vệ của em qua bắt lấy bà ta. Bây giờ nghĩ lại, lúc đó em đã quá liều lĩnh, quá bốc đồng, quá cảm xúc rồi."

Cô nghiêm khắc tự kiểm điểm, rồi lại chợt thay đổi giọng điệu: "Nhưng dù có quay lại lần nữa, em vẫn sẽ chọn đứng ra như vậy, vì cô ấy là bạn của em, là một người sống sờ sờ."

Các cảnh sát chợt nổi lòng tôn kính cô, đây mới đúng là lương thiện.

Nhưng vẫn có những câu cần phải tiếp tục hỏi: "Vì sao lúc đó cô lại lập tức bảo mọi người trốn đi? Cô đoán được sao? Hay vẫn còn chuyện gì ẩn giấu không muốn để người khác biết?"

"Em thấy bà ta giấu súng, bảo vệ có s.ú.n.g thì không có gì lạ, nhưng trên thân một nhân viên giao hàng mà lại có s.ú.n.g thì không bình thường chút nào, còn có ánh mắt đó…" Lạc Di chỉ vào cặp mắt to đen nhánh của mình: "Nói thế nào nhỉ? Rất độc, lúc đó em thấy sợ quá nên liền hét lên."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-598.html.]

Cô đặt tay lên vuốt ngực, gương mặt nhỏ trắng bệch đến dọa người: "Trời ạ, ban ngày ban mặt cầm s.ú.n.g quét ngang sân trường, tình tiết chỉ có trong phim truyền hình nay lại bất ngờ xảy ra ngay bên cạnh em, đáng sợ c.h.ế.t đi được, em còn gặp ác mộng cả đêm."

Vẻ ngoài điềm đạm đáng yêu của cô rất dễ làm người khác d.a.o động.

Cảnh sát tiếp tục hỏi: "Sao cô dám dùng côn điện đánh bà ta…"

Lạc Di vô cùng kinh ngạc: "A, luật pháp nước Mỹ không cho phép dùng côn điện phản kháng ạ? Thật ngại quá, em không biết, lần sau em không dám nữa."

Viên cảnh sát đổ mồ hôi, ý anh ta không phải vậy.

"Bà ta vẫn còn đang hôn mê, cô có lời gì muốn nói khi biết chuyện này không?"

"Ấy?" Lạc Di cắn môi, rụt rè mở miệng: "Chúc bà ta… Sớm ngày tỉnh lại?"

Cảnh sát: “...”

"Cô biết bà ta là ai không?"

Cặp mắt đơn thuần sạch sẽ của Lạc Di sáng soi như nước, có chút sợ hãi, có chút tức giận: "Biết ạ, là phần tử khủng bố muốn trả thù xã hội, em thấy trên ti vi."

"Tôi vẫn cho là nữ sinh rất yếu mềm…" Cảnh sát có chút không nhìn thấu cô, dáng vẻ cô nhu nhược như thế, nhưng lại làm ra hành động dũng cảm như thế, có hơi mâu thuẫn.

Hai mắt Lạc Di trợn tròn: "Đây là kỳ thị giới tính, em cảm thấy bản thân em rất kiên cường rất cường tráng, có thể dùng một cước đá bay tên cặn bã giống như Lý Tiểu Long."

Cảnh sát: “...” Cường tráng? Lý Tiểu Long?

Cô có hiểu lầm gì với tay chân lèo khèo của mình à?

Lạc Di nháy mắt, trưng bộ dáng cực kỳ vô tội: "Anh cảnh sát này, em có thể xin giải thưởng công dân tốt được không? Hăng hái làm việc nghĩa cũng tốt mà."

.

Loading...