Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 595
Cập nhật lúc: 2025-03-20 21:41:56
Lượt xem: 23
“Hỏi đi.” Lạc Di nhất quyết không thò đầu ra, mạng sống của cô đang bị đe dọa.
Đối phương đột nhiên nói: "Lý Dương và Vương Ỷ có quan hệ như thế nào?”
Lạc Di trợn mắt, mẹ nó, chỉ vì hỏi câu này thôi sao? Bệnh thần kinh! Cô kiềm lại sự thôi thúc muốn chửi thề: “Không có quan hệ gì cả."
"Lý Dương và cô có quan hệ gì?"
Trong lòng Lạc Di lóe lên một tia ý thức: "Không có quan hệ gì."
Người phụ nữ mặc kimono rất tức giận: “Nói sự thật, nếu không tôi sẽ b.ắ.n c.h.ế.t cô ta”
Lạc Di cẩn thận thò đầu ra, trên mặt che cuốn sách, chỉ lộ ra đôi mắt. "Đừng làm bừa, g.i.ế.c người phải ngồi tù, tôi khuyên bà nên quay đầu lại nhìn, vệ sĩ của tôi đều đang chĩa s.ú.n.g vào bà, nếu bà b.ắ.n thì bà cũng c.h.ế.t chắc."
Ánh mắt người phụ nữ mặc kimono tràn đầy sát khí: “Nói.”
Lạc Di nhìn thấy bộ dáng của người phụ nữ này, đoán ra được mấy phần, trong lòng quay cuồng:"Vậy trước tiên trả lời tôi, bà và Lý Dương có quan hệ gì? Vợ chồng? Người yêu? Người tình?”
Người phụ nữ mặc kimono sửng sốt một chút: "Anh ấy là người yêu tôi, nhưng cô đã g.i.ế.c anh ấy.”
Sự hận thù trong mắt bà ta rất mạnh mẽ.
Lạc Di cười lạnh một tiếng, người yêu? Lý Dương chưa bao giờ nhắc đến bà ta, thậm chí trước khi c.h.ế.t cũng không nhắc một chữ nào.
"Tôi g.i.ế.c sao? Ông ta bị g.i.ế.c bằng một phát s.ú.n.g b.ắ.n trực tiếp vào đầu, đó là trình độ của sát thủ hàng đầu, bà đánh giá tôi quá cao rồi."
Người phụ nữ mặc kimono hận Lạc Di đến tận xương tủy: “Nếu không phải cô bắt anh ấy thì anh ấy sẽ không có kết cục như vậy, đều là lỗi của cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-595.html.]
Lạc Di không vui mà vặn lại: "Chuyện này thật vô lý, bà mua một chiếc ô trong cửa hàng, lúc ngồi trong nhà bị người ta lấy ô đ.â.m vào mắt, đó là lỗ của cửa hàng sao?"
Đôi mắt của người phụ nữ mặc kimono đỏ hoe, như con hổ sắp ăn thịt người: “Là cô hại anh ấy, nhưng anh ấy vẫn đối xử tốt với, còn mua cho cô túi xách và quần áo hàng hiệu, anh ấy từ trước tới nay không phải là người chu đáo như vậy.”
Lạc Di cuối cùng cũng hiểu được tâm lý hoang tưởng của người phụ nữ này, bà ta không chỉ hận vì cái c.h.ế.t của Lý Dương mà còn hận cả sự cưng chiều vượt quá sự tưởng tượng của Lý Dương dành cho Lạc Di.
Nói trắng ra thì đó là sự ghen tuông của phụ nữ, chẳng trách bà ta nhất quyết muốn cắn c.h.ế.t Lạc Di không tha.
Mắt cô lóe lên, cô quyết định đánh cược: “Đối xử với phụ nữ khác với đối xử với con gái.”
Giống như một tiếng sét từ trên trời giáng xuống, người phụ nữ mặc kimono sợ đến ngây người: "Cô nói gì? Cô là con gái của anh ấy?Không thể nào."
Vẻ mặt Lạc Di khó hiểu: “Bà là người yêu của ông ấy, sao ông ấy không nói cho bà biết bí mật này? Không phải là bà đang lừa tôi đấy chứ?"
Người phụ nữ mặc kimono không chịu được đả kích này, điên cuồng hét lên: "Không thể nào, cô lừa tôi, cô đi c.h.ế.t đi."
Lạc Di đã sớm chuẩn bị, cô rút đầu lại, người phụ nữa mặc kimono b.ắ.n trượt, b.ắ.n trúng vào chai rượu sau lưng, mảnh vỡ rơi xuống đất, Lạc Di dùng sách chặn lại.
Ánh mắt cô trở nên lạnh lùng, lần này thực sự đã chọc tức cô: "Muốn biết lời cuối cùng ông ấy nói khi còn sống không?"
Người phụ nữ mặc kimono dừng lại như thể bị nhấn nút dừng: "Nói."
Lạc Di đã cược thua một lần nên cô không dám mạo hiểm nữa.
Cô lập tức điều chỉnh kế hoạch của mình: "Bà kích động như vậy, tôi không muốn bị bà b.ắ.n vào đầu đâu.”
Phụ nữ trên đời này có rất nhiều, nhưng khi đối xử với con của người tình thì chỉ có mấy loại, một loại là yêu ai yêu cả đường đi lối về, một loại là coi thường không thèm để ý đến, một loại là vì yêu sinh hận, hận đến tận xương tủy.
Xem ra người phụ nữ này chính là vì yêu nên sinh hận.
Giọng nói lạnh lùng của người phụ nữ mặc kimono vang lên: “Vậy tôi sẽ g.i.ế.c cô ta.”