Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 594

Cập nhật lúc: 2025-03-20 21:41:54
Lượt xem: 37

Các giáo viên và học sinh trong trường tò mò bàn tán về cô.

“Annie, cậu là công chúa nước nào đó của châu Á sao?"

Ra ra vào vào đều có vệ sĩ, rất có thể diện, nhưng bản thân Anne lại ăn mặc giản dị, không mặc đồ hiệu nổi tiếng, một công chúa nhỏ rất thân thiện với người dân.

Lạc Di ngơ ngác, khóc không được mà cười cũng không xong: “Không phải, gia đình tôi là gia đình khá bình thường.”

Thấy không ai tin, cô đành bổ sung thêm một câu: "Chỉ có một người con gái duy nhất là tôi nên người lớn trong nhà rất bảo bọc, nhất quyết muốn làm thế này, tôi cũng rất bất lực, mọi người có hiểu không?"

"Hiểu, hiểu." Mọi người cũng phối hợp bày tỏ rất tin tưởng, nhưng biểu hiện của họ hoàn toàn không như vậy.

Chẳng bao lâu, cô đã có một biệt danh là Công chúa Anne, xuất thân từ một gia đình bình dân.

Lúc đầu Lạc Di không biết, nhưng có một lần cô đang ngồi trong phòng nghỉ ăn sandwich, uống cà phê và đọc sách thì có mấy sinh viên quen biết đến chào hỏi cô: "Công chúa Anne, buổi trưa cậu chỉ ăn sandwich thôi sao?”

Lạc Di ngẩng đầu nhìn một chút, mỉm cười nói: "Sandwich rất ngon, buổi trưa các cậu ăn gì?"

Công chúa Anne gì chứ? Cô nghĩ họ chỉ đang đùa thôi.

Mấy sinh viên đó là một nhóm học nhỏ, đang thảo luận chủ đề bài học, họ ngồi xuống bàn bên cạnh Lạc Di.

Mọi người đều khá nhiệt tình: “Chúng tôi đã gọi món Nhật rồi, cùng ăn đi.”

Lạc Di khẽ lắc đầu, “Tôi không thích ăn đồ sống, các cậu ăn đi.”

Cô cắn một miếng bánh sandwich, đây là cách tiết kiệm thời gian nhất, mùi vị cũng khá ngon.

Một cô gái trẻ giương mắt nhìn cô: "Công chúa Anne, cậu cư xử tao nhã thật đó, có phải vì cậu đã học lớp lễ nghi ở trường tiểu học rồi không? Cậu có đề xuất khóa học nào không?"

Lúc này Lạc Di mới nhận ra có gì đó không ổn, "Tôi không phải công chúa, thật đó, gọi tôi là Annie, cảm ơn."

Cô gái có răng khểnh,rất dễ thương, tên là Lisa: “Cho dù cậu không phải công chúa thì cũng xuất thân từ quý tộc, có ăn mặc điệu thấp đến đâu thì phong thái cử chỉ của cậu cũng không lừa được người khác. Tớ biết, cậu muốn học tập chăm chỉ, không muốn quá gây chú ý.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-594.html.]

Kẻ nghèo nàn giả làm người giàu có, đó là kẻ ham hư vinh phù phiếm.

Người giàu giả vờ nghèo, đó gọi là khiêm tốn và có học thức, chính là tiêu chuẩn kép nhưng vậy đó..

Lạc Di sững người, mọi người đều thích suy diễn như vậy sao?

“Nhà tôi không có tiền..."

Một người phụ nữ mặc kimono vội vàng chạy vào, trên mặt đeo khẩu trang, trong tay cầm theo hai hộp đồ ăn lớn.

"Xin hỏi vị nào là ông Brown đã đặt đồ ăn?”

Khi giọng nói này lọt vào tai, Lạc Di đột ngột ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn không đúng, cô ra hiệu cho vệ sĩ đang canh bên ngoài.

“Là tôi.” Nam sinh bên cạnh giơ tay lên: “Chỗ này.”

Người phụ nữ mặc kimono bổ nhanh qua, Lạc Di nhảy dựng lên, nhanh chóng lùi lại, không quên nhắc nhở những người khác: “Mau tránh đi, tìm chỗ trốn.”

Cô phản ứng rất nhanh, nấp sau quầy rượu ngay lập tức.

Mọi người đều ngơ ngác, chuyện gì đang xảy ra vậy?

"Bang." Người phụ nữ mặc kimono rút s.ú.n.g ra, b.ắ.n ngẫu nhiên vào đám đông, tiện tay tóm lấy Lisa đang bị dọa sợ, chĩa s.ú.n.g vào đầu cô ấy. "Tất cả không được cử động."

Vệ sĩ từ bên ngoài lao vào muộn mất một bước, chỉ có thể nhìn quầy rượu từ xa, âm thầm lo lắng.

Người phụ nữ mặc kimono lạnh lùng hét lên: “Lạc Di, cô ra đây.”

Lạc Di mím môi, quả nhiên là nhằm vào cô.

Cô không dám thò đầu ra, lấy sách che lên mặt: "Rốt cuộc là bà muốn làm gì? Báo thù cho Lý Dương? Lý Dương do tôi g.i.ế.c à? Bà không dám động vào kẻ g.i.ế.c người thực sự, chỉ dám trút giận lên một cô gái yếu đuối? Tôi khuyên bà đừng làm chuyện ngu ngốc, thả Lisa ra”.

Giọng người phụ nữ mặc kimono lạnh lùng đến đáng sợ nói: “Tôi muốn hỏi cô vài điều.”

.

Loading...