Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 587
Cập nhật lúc: 2025-03-20 21:41:39
Lượt xem: 22
Sắc mặt Lạc Di thay đổi mấy lần: “Ở đâu thế?”
Mấy người đó vẫn chưa bỏ cuộc sao?
"Anh nhìn thấy khuôn mặt của bà ta xuyên qua đám người, có ấn tượng đặc biệt sâu sắc: "Vẻ mặt Tiêu Thanh Bình rất khẩn trương, anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: "Sau này em đừng tuỳ tiện ra ngoài, anh sợ..."
Anh lo lắng, Lạc Di là mục tiêu của bà ta.
Lạc Di mím môi, có một số việc không thể tránh khỏi được.
Nhiếp Khôn Minh quét mắt qua đám người, nhưng không thấy có người nào khả nghi.
"Cháu có bức ảnh nào không?"
“Không có.” Tiêu Thanh Bình từng thử vẽ lại, nhưng trông chẳng ra hình dạng gì nên đành bỏ cuộc.
Thật hối hận vì đã không học vẽ.
Nhiếp Khôn Minh trầm ngâm suy nghĩ một hồi: “Ông có một cấp dưới, sở trường vẽ tranh chân dung, đợi lúc về sẽ truyền lời cho cậu ta, xem có thể vẽ ra một bức chân dung được không.”
"Được." Tiêu Thanh Bình nóng lòng muốn lập tức bắt được người.
Ada đi tới nói: "Annie, chị mời em ăn cơm, nể mặt đi.”
Lạc Di hơi cúi người, làm một lễ nghi quý tộc, trong tao nhã còn có chút nghịch ngợm: "Vinh dự của em."
Hai anh em họ Joe và Richard cũng lần lượt bày tỏ ý muốn mời khách.
Lần này họ tìm một câu lạc bộ tư nhân, chế độ hội viên đều là những người giàu có quyền thế.
Phí hội viên một năm rất cao, phải do ba khách hàng VIP cùng giới thiệu mới đủ tư cách nhập hội, xét duyệt rất nghiêm ngặt.
Tất nhiên, thỉnh thoảng cũng được phép đưa bạn bè vào chơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-587.html.]
Trên đường đi, nhìn thấy toàn là nhân vật có tiếng trong xã hội, minh tinh áo quần bảnh bao, còn có cả chính trị gia.
Có thể nói, đây là nền tảng xã hội của một vòng tròn riêng, mọi người có thể kết giao tình, bàn chuyện làm ăn, tiến hành tích hợp các nguồn lực ở chỗ này.
Nó nguy nga lộng lẫy, đẹp như cung điện và vô cùng sang trọng.
Ngay cả một đại lão có kiến thức sâu rộng như Nhiếp Khôn Minh cũng được mở rộng tầm mắt.
"Đây chính là cái được gọi là người xã hội thượng lưu sao?"
Lần này người đến cùng không ít, ngoài Nhiếp Khôn Minh ra, còn dẫn theo một người con trai tên là Phương Thuỵ Hoà, đây là đại diện công ty được đề cử lên , chịu trách nhiệm điều hành quản lý.
Tiêu Thanh Bình vẻ mặt thờ ơ, mấy năm nay anh ở nước ngoài thường bị thầy dẫn đi tham những bữa tiệc danh giá nhất, giàu hơn thế này nhiều.
"Cũng không có gì đặc biệt, ngoại trừ việc có nhiều tiền hơn thì không khác gì những người khác. Tiểu Di, thường những người có địa vị cao đều rất tự phụ."
Anh chỉ nhắc nhở một câu, nhưng bụng dạ Lạc Di cũng không vừa: “Ừm, người đơn thuần thì không thể nắm giữ được khối tài sản khổng lồ.”
Sau khi đến phòng bao riêng, người phục vụ vô cùng chu đáo và nhiệt tình, đưa trà, đồ ăn nhẹ và khăn nóng.
Nhưng không có thực đơn nào được đưa lên, Ada mỉm cười giải thích: "Annie, một trong những điểm đặc biệt của câu lạc bộ này là em có thể gọi bất cứ thứ gì em muốn, em muốn ăn gì cũng được, câu lạc bộ sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của em."
Lạc Di nhướng mày, vậy phải thử thách một chút rồi.
“Tôi muốn một phần cơm chiên dứa kiểu Thái, gà hầm nước dừa, sukiyaki, à, thịt phải là thịt bò Kobe, mì Xiêm, súp xương sườn, Albondigas, thêm một phần bánh đậu xanh kiểu Trung Quốc.”
Những thứ này không đắt tiền, nhưng chúng là đặc sản nổi tiếng từ nhiều quốc gia khác nhau.
Người phục vụ đã cố gắng hết sức để ghi nhớ nhưng vẫn bị mắc kẹt: "Albondigas?"
Lạc Di cười giải thích: “Thịt viên Tây Ban Nha, ok chứ?”
"Ok." Khẩu hiệu đã ra rồi là có thể tự mình quậy phá sao?
.