Xuyên Sách Làm Gia Đình Cực Phẩm - Chương 559

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:22:09
Lượt xem: 33

“Ừ.” Phản ứng của Lạc Di vẫn rất lạnh nhạt.

Hai người không nóng không lạnh nói chuyện vài câu, Lạc Di cũng không muốn ở lại thêm, muốn ra vườn hoa đi dạo.

Dù Lý Dương muốn nói chuyện nhiều với cô nhưng nhìn cái vẻ mất tự nhiên của cô, cũng thấy không đành lòng.

Bọn họ đã bỏ lỡ giai đoạn bồi đắp tình cảm tốt nhất, haizz.

Vừa nghĩ tới việc mình không làm tròn trách nhiệm của người cha, gã lại thấy thẹn trong lòng.

Lạc Di kéo Tiêu Thanh Bình đi, đi lang thang không mục đích trong vườn hoa: “Cái nhà này ít nhất cũng có ba bốn mươi người.”

Tiêu Thanh Bình hái một đóa hoa đưa cho Lạc Di, nở nụ cười: “Ừ, hơn nữa đều là người có võ.”

Lạc Di ngửi hoa tươi, khóe miệng nở nụ cười vui sướng: “Có lẽ ông ta chỉ là thanh đao trong tay người khác thôi, nên ông ta sẽ không hủy bỏ kế hoạch ban đầu, cứ xem tình hình mà làm.”

“Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em.” Tiêu Thanh Bình sờ mái tóc mềm mại của cô, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, tình nguyện dùng tính mạng để bảo vệ cho cô chu toàn.

Trên ban công, Lý Dương nhìn chằm chằm vào đôi nam nữ thanh niên trong vườn hoa, cười sáng lạn như thế, rực rỡ như thế, đẹp như tranh vẽ.

Một tên mặc quần áo đen đi đến gần, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Lão đại, đã chuẩn bị xong hết rồi.”

Ánh mắt Lý Dương trở nên lạnh lẽo: “Làm việc theo kế hoạch đi.”

“Dạ.”

Bên kia, ông cụ Tiêu là người đầu tiên phát hiện có chuyện xảy ra. Ông ấy là người già, dậy khá sớm, hơn năm giờ sáng tỉnh dậy thì phát hiện không thấy cháu trai đâu, nhà chỉ lớn thế thôi mà trong phòng vệ sinh cũng không có.

Dựa theo thói quen của Tiêu Thanh Bình, anh đi đâu cũng sẽ nói với ông ấy một tiếng.

Phản ứng đầu tiên của ông ấy là đi gõ cửa nhà bên cạnh, nhưng gõ mãi cũng không thấy động tĩnh gì. Ông ấy vội vã đi tìm đoàn trưởng Vương.

Khi đoàn trưởng Vương nhìn thấy căn nhà không một bóng người, mặt xanh lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-lam-gia-dinh-cuc-pham/chuong-559.html.]

Nhà bên cạnh xảy ra chuyện, ông ấy lại không biết gì cả! Ngủ một mạch đến sáng!

Ông ấy muốn điên lên, Lạc Di và Tiêu Thanh Bình là đối tượng được bảo vệ trọng điểm, còn Vương Khinh thì là em gái ruột của ông ấy.

Ông ấy báo cáo lên trên, tất cả mọi người đều bị kinh động, được điều động từ trên xuống dưới.

Sứ quán đi tìm ngành liên quan của nước Mễ để đàm phán, chuyện xảy ra ở địa giới nước Mễ, đương nhiên phải tìm bọn họ để tìm người.

Đoàn trưởng Vương và quan ngoại giao Chương dẫn đội, chia làm hai đường, một bên kiểm tra khách sạn, một bên tìm hiểu tin tức.

Rõ ràng hai cửa đều có canh gác, nhưng người ta không làm kinh động đến lính canh, mà ba người lại vô căn cứ biến mất.

Kiểm tra từng tầng một mới phát hiện ra phòng chứa đồ có bí mật, cất giấu một cánh cửa ngầm, bên trong có một cái thang máy, có thể đi thẳng tới hầm đậu xe.

Đó là căn phòng chứa đồ nằm trong phạm vi phòng bảo vệ!

Điều này cũng có nghĩa là kể từ khi đặt chân vào khách sạn này, bọn họ đã rơi vào bẫy của đối phương.

Đây lại là khách sạn do phía chính phủ sắp xếp!

Đoàn trưởng Vương tức giận run cả người: “Đã như vậy, sao không tận diệt đi?”

Quan ngoại giao Chương cũng rất tức giận, nhưng ông ấy thường xuyên đấu võ mồm với người khác, gặp nhiều điều bẩn thỉu rồi.

Cuộc chiến giữa hai nước, nói trắng ra chính là đấu tranh lợi ích.

Không có bạn bè vĩnh viễn, cũng không có kẻ địch vĩnh viễn.

“Quá nhiều người, động tĩnh quá lớn, cái mất nhiều hơn cái được.”

Bọn họ không phải không muốn, mà là không thể lặng lẽ mang tất cả mọi người đi.

Đoàn trưởng Vương tức giận trắng mặt, hung hăng đ.ấ.m một phát lên vách tường: “Tôi sẽ không bỏ qua cho tên khốn kia!”

Ngoài Lý Dương, không có người nào khác, tên khốn đó lại đánh bất ngờ, khiến ông ấy không ứng phó kịp.

“Nếu hắn không hạ sát thủ tại chỗ, thì là muốn đàm phán, có thể chắc chắn ba người họ đang an toàn.”

Loading...